Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 992: Nữ Ma Đầu Hạ Lệnh

Chương 992: Nữ Ma Đầu Hạ Lệnh
Tại một nơi hẻo lánh trên biển cả, một vòng mặt trời đỏ dâng lên, lầu các yên tĩnh lộ ra ánh sáng yếu ớt.
Một nam tử trung niên đứng trước lầu các, nhìn về phương xa, bên trong ánh mắt hắn mang theo một chút ngưng trọng.
Từ khi người Thánh Đạo đạt được đồ vật, bọn hắn liền không còn tin tức nội bộ. Cho dù là Đọa Tiên tộc cũng chưa gặp được đám người Thánh Đạo kia.
May mà, thần vật vẫn bị trấn áp.
Người Thiên Thánh Giáo cũng sẽ tiến vào trong đó, sự điên cuồng của bọn hắn tất nhiên sẽ mang đến ảnh hưởng cho người ở bên trong.
Mặc kệ là bọn hắn hay là Vạn Vật Chung Yên, Đại Thiên Thần Tông, Thánh Đạo, đệ tử Tiên tông, mục đích đều là thần vật ở chỗ trung tâm.
Đáng tiếc là, tin tức của những người này quá ít, căn bản là không có cách tìm được vị trí của thần vật.
Cũng chỉ có bọn hắn có năng lực này, cộng thêm với người Đọa Tiên tiến vào người đủ nhiều, cho nên sẽ nhanh chóng xác định được thần vật.
Ngoại trừ Thánh Đạo và bọn hắn, những người khác thật ra không có bao nhiêu uy hiếp.
"Có chút không ổn." Tam Trưởng lão xuất hiện, nói.
"Tổ địa thứ nhất xảy ra chuyện rồi?" Tộc trưởng nhìn về phương xa, nói.
"Tổ địa sắp không thủ được, hiện tại bắt đầu rút đi món đồ quan trọng, nhưng mà bọn hắn dường như đã phát hiện ra nhiều thứ hơn. Chúng ta tổn thất rất nặng." Tam Trưởng lão nói.
Nghe vậy, tộc trưởng nở nụ cười, sau đó nói với ý vị sâu xa: "Cậu nói xem là ai mở tổ địa ra?"
"Chuyện này…” Tam Trưởng lão rũ mắt, cũng không mở miệng.
"Đồng Vũ thật sự đã chết rồi sao?" Tộc trưởng hỏi lần nữa.
Tam Trưởng lão vẫn không mở miệng.
"Được rồi, xoắn xuýt những chuyện này cũng không có tác dụng gì. Đối mặt với đám người kia, biện pháp duy nhất chính là tránh né mũi nhọn. Cố gắng mang đồ của chúng ta đi, sau đó toàn lực áp chế thần vật. Những cái khác không quan trọng, chỉ cần thần vật hoàn toàn bị phá hủy thì chúng ta chính là người thắng lớn. Mặc kệ lần này có phải là Đồng Vũ hay không, cũng mặc kệ hắn có mục đích gì, chúng ta chỉ cần Tiên chủng nở rộ, đại thế mở ra, thu hoạch chiếu cố." Tộc trưởng bình thản nói.
Cho dù lần này mất đi thứ gì hay là người nào phản bội, mục đích chủ yếu của bọn hắn vẫn không thay đổi.
Trách tội ai không có một chút tác dụng nào, việc cấp bách chính là để thần vật biến mất. Chí ít là không thể để cho người Thánh Đạo thành công.
Những người khác không đủ để cấu thành nguy hiểm.
"Xung quanh có người chú ý không?" Tộc trưởng hỏi.
"Có không ít người, người Thiên Hạ Lâu cũng ở gần đây." Tam Trưởng lão nói.
"Tin tức của bọn hắn thật sự là linh thông, nhưng mà có Đăng Tiên cấp một không?" Tộc trưởng hỏi.
"Không nhiều." Tam trưởng lão nói.
"Tốt, vậy thì mở ra đi, chắc là có thể." Tộc trưởng rũ mắt, nói: "Tạm thời đừng cho người đi vào, để người ở bên trong hoàn thành tấn thăng, thần không biết quỷ không hay."
Đương nhiên, người cũng đã chuẩn bị xong, nếu như không còn kịp thì những người này sẽ tràn vào nội bộ. Dù những người khác có ngườ cũng kém xa bọn hắn nhiều. Bên chiếm ưu thế vẫn là bọn hắn.
Đương nhiên, bọn hắn đã phải trả một cái giá không nhỏ cho lần áp chế này, nhưng mà tất cả đều đáng giá. Bọn hắn không tin sẽ thất bại.
Nhất là khi tập hợp Đọa Tiên tộc, Thiên Thánh Giáo, thậm chí là thần hồn Thánh Chủ đều đi vào, còn hợp tác với cả Vạn Vật Chung Yên.
Dưới tình huống như vậy, bọn hắn sao có thể thất bại được?
Tuyệt đối không có loại khả năng này.
---
Trên mặt biển, rất nhiều người đều chú ý đến phương hướng của tổ địa thứ hai.
NHưng mà đã mấy ngày trôi qua, lại không có một chút phản ứng nào.
Mọi người căn bản không biết ở chỗ này có làm được cái gì.
Ngược lại là có rất nhiều người đã tiến vào tổ địa thứ nhất, bộc phát ra rất nhiều lực lượng, không ít người đạt được đồ tốt.
Người Thánh Đạo chỉ muốn biết tổ địa thứ hai như thế nào thôi, bọn hắn không có chút hứng thú nào đối với tổ địa thứ hai. Nhưng mà, bọn hắn căn bản không có cách nào biết được tình huống bên trong.
Người đi vào không truyền ra chút tin tức nào.
Trên mặt biển yên tình có một chiếc thuyền, trên boong thuyền, nữ tử váy đỏ chậm rãi nâng chén trà lên, tinh tế nhấm nháp hương trà. Mặt biển trước mắt không có chút rung động nào, gió nhẹ quét qua, sóng biển vỗ nhè nhẹ vào mạn thuyền.
Lúc này Hồng Vũ Diệp hơi nhắm mắt lại, cảm nhận được gió biển và lực lượng xung quanh.
Một lát sau, nước trà lạnh, nàng cũng mở mắt ra, mở miệng nói: "Đăng Tiên cấp một, đi vào."
Giọng nói bình thản nhưng cũng đủ khiến người Thánh Đạo bên ngoài nghe thấy.
Mấy người kia không dám chần chờ, trực tiếp chìm vào trong biển.
Cấp hai cũng đi cùng, muốn xem xem kết quả sẽ như thế nào.
Một lát sau, cấp hai trở về.
Hai người khác vội vàng hỏi thăm.
"Tiến vào rồi, nhưng ta không vào được."
Đạt được đáp án, mấy người đều vô cùng khâm phục đối với người trên thuyền.
Thật sự là cao minh, vào lúc những người khác còn chưa biết gì, bọn họ đã đi trước một bước trên con đường thành công.
Bọn hắn không dám chần chờ, lập tức liên hệ với các Đăng Tiên cấp một khác, lhọn tiến vào.
Đương nhiên, không cần cố ý ẩn nấp, Thiên Linh tộc tất nhiên sẽ có chuẩn bị, người của bọn hắn có thể tiến vào bất cứ lúc nào.
Những người khác đi vào có thể tranh đoạt thời gian cho người ở bên trong.
Còn về những người khác thì cũng chỉ có thể tiếp tục chờ đợi, chờ đợi người trên thuyền hạ lệnh.

Bên trong tổ địa thứ hai.
Trong quá trình lau đồ, lông mày Giang Hạo bỗng cau lại. Hắn có thể cảm giác tình huống xung quanh xuất hiện biến hóa.
Là áp lực thay đổi, trở nên yếu đi một chút.
Loại biến hóa này khiến hắn nghĩ tới việc áp chế cảnh giới.
"Quả nhiên đã buông lỏng áp chế sao?" Giang Hạo im ắng tự nói.
Hắn quay lại nhìn ba người đang tĩnh tọa, chắc là bọn hắn không có phát hiện.
"Lần này không tốt lắm."
Tốc độ mở ra nhanh hơn hắn dự đoán, hắn chỉ có thể thử lau xong rồi xem xem có thể thử tấn thăng hay không. Nếu như có thể thì còn tốt.
Ở chỗ này một hai ngày, liền có thể thành công tấn thăng.
Nhưng nếu như không thể… vậy thì cơ bản là không có khả năng tấn thăng.
Cho dù là chênh lệch một cấp, nhưng đối với thiên tài bình thường mà nói, mấy việc kia đều cần tính theo tháng.
Tìm được các thần vật khác rồi tiếp tục lau mới là lựa chọn tốt nhất.
Đương nhiên, thần vật hiện tại còn chưa lau xong, cho nên hắn cũng không sốt ruột nhưng chuyện khác, cần lau xong đã rồi lại quyết định.
Hắn lau rất nhẹ, trọ bụi phía trên xương rồng dần dần rơi xuống.
Dù thời gian có chút gấp, hắn cũng không có lau lung tung.
Mà bọt khí cũng rơi xuống theo.
【 Tu vi +1 】
【 Khí huyết +1 】
【 Linh kiếm +1 】
【 Chủy thủ +1 】

Bọt khí dần dần rơi xuống.
Không có uổng phí, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện màu lục.
Phần lớn đều là màu lam.
Dấu hiệu rất tốt.
Ban đầu ở Long quật chỉ có bọt khí màu lam.
Khi đó có khoảng ba mươi bọt khí.
Cho nên nơi này chắc là có thể có được hai mươi ba.
Theo thời gian dần trôi, Giang Hạo dần dần cảm giác có khí tức tấn thăng truyền đến, chắc là có người bắt đầu tấn thăng.
Người Đọa Tiên tộc hoặc là Thiên Linh tộc đang ở gần đây.
Một loại nguy cơ bắt đầu bao phủ tới.
Chạng vạng tối.
Xương rồng lau đến hồi cuối, chỉ còn lại một phần cuối cùng.
Giang Hạo vô thức nhìn qua bảng.
【 Khí huyết: 100/100(có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 99/100(có thể tu luyện) 】
Còn thiếu một cái cuối cùng.
Nhìn bộ phận cuối cùng, tâm hắn nhấc lên.
Bắt đầu lau.
Bọt khí rơi xuống.
【 Tinh thần +1 】
Bọt khí màu trắng?
Trong lúc nhất thời, Giang Hạo lại lo lắng, lần thứ nhất xuất hiện bọt khí màu trắng, không phải là dấu hiệu tốt lành gì.
Tiếp tục lau, lau đến một nửa cuối cùng.
【 Lực lượng +1 】
Vẫn là bọt khí màu trắng.
Tiếp tục.
【 Linh kiếm +1 】
Lại lau rồi mấy lần, không có bọt khí.
Rất nhanh chỉ còn lại một lần cuối cùng.
Giang Hạo hít sâu một hơi, lau qua.
Hắn đã lâu rồi không có khẩn trương như vậy, cũng chưa từng bị ảnh hưởng lớn như thế.
Bọt khí rơi xuống.
Màu lam.
Giang Hạo hơi kích động, hắn lo lắng là khí huyết.
Như vậy sẽ thất bại trong gang tấc.
Bọt khí hòa tan vào thân thể sẽ rất thua thiệt.
【 Tu vi +1 】
Thấy thế, Giang Hạo thở phào một cái.
Đủ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận