Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1334: Nhân Tộc Không Có Nhân Hoàng

Chương 1334: Nhân Tộc Không Có Nhân Hoàng
Hải ngoại.
Trong sân
Ánh trăng chiếu rọi xuống.
Đào tiên sinh ngồi ở bên hồ pha trà, thân thể to con có khí chất nho nhã nhàn nhạt, khiến người ta cảm thấy kỳ quái. Ít có người sẽ cảm thấy thư sinh đại nho là hình tượng như thế nà.
Dù là hộ vệ luôn đi theo bên cạnh như Đường Nhã đều sẽ cảm thấy kỳ quái. Nàng không có tâm tư dư thừa, mà là hỏi thẳng.
Cho nên, nàng hỏi Đào tiên sinh: "Đào tiên sinh vì sao lại không giảm béo?"
Đào tiên sinh nghe vậy, chỉ là cười khẽ, cũng không có giải thích cái gì.
"Đào tiên sinh gầy đi sẽ ôn tồn lễ độ hơn, Chu Thâm đều tán dương qua." Đường Nhã nói.
"Các ngươi gặp qua?" Đào tiên sinh tò mò hỏi.
Lúc hắn mang Chu Thâm và Đường Nhã về, bản thân đã là bộ dáng này.
"Chu Thâm nói hắn gặp qua, ta thì chưa thấy qua." Đường Nhã nói nghiêm túc.
Đào tiên sinh nở nụ cười: "Hình dạng con người không phải đã hình thành thì sẽ không thay đổi, đây là quá trình lớn lên."
"Quá trình lớn lên?" Đường Nhã nghi hoặc.
"Đúng vậy, quá trình này gọi là nhân sinh, bao gồm ngọt bùi cay đắng, sướng vui giận buồn." Đào tiên sinh nói.
Đường Nhã còn có nghi vấn, vốn còn muốn hỏi thăm, đột nhiên một thân ảnh đi tới từ bên ngoài.
Lực pháp thần quang nội liễm, làm cho người ta không tự chủ được mà nhìn sang, trong đó hình như có hạo nhiên chính khí.
"Đào tiên sinh tìm ta?" Chu Thâm cung kính hành lễ.
Đào tiên sinh để hắn ngồi xuống uống trà, Chu Thâm không có từ chối.
Vừa mới ngồi xuống, hắn liền hỏi Đường Nhã và Đào tiên sinh đang nói cái gì.
"Đào tiên sinh nói hắn từ gầy đến béo là quá trình lớn lên, quá trình này bao hàm ngọt bùi cay đắng của nhân sinh." Đường Nhã nói rõ.
Nghe vậy, Chu Thâm nở nụ cười nói: "Lúc Đào tiên sinh nhặt chúng ta về thì đã dương danh hải ngoại. Mặc dù chúng ta khi còn bé khổ, nhưng sau khi gặp được Đào tiên sinh thì đã không còn khổ sở nữa, tạm thời không thể nào hiểu được nhân sinh này là chuyện đương nhiên."
"Vẫn là khổ." Đường Nhã mở miệng nói: "Thường xuyên ép ta thức đêm đọc sách, nhưng ta cũng biết loại khổ này là hạnh phúc mà người khác tha thiết ước mơ."
Lúc này, Đường Nhã ghé vào trên mặt bàn, trong đôi mắt có một loại ý đặc thù hiện lên.
"Xem ra là có thời cơ." Đào tiên sinh vừa cười vừa nói.
"Vâng, rất khó có được." Chu Thâm cẩn thận quan sát mới phát hiện.
Đường Nhã nhìn hai người, tò mò nói: "Thời cơ gì?"
Hai người cười không nói.
Đường Nhã cũng không hỏi nhiều, ghét nhất mấy người thích chơi trò đố đoán, nói chuyện nói một nửa.
"Chuẩn bị một chút đi, chuẩn bị ra ngoài rồi." Đào tiên sinh nói.
"Ra ngoài?" Chu Thâm tò mò.
"Ừm, đi gặp Long tộc." Đào tiên sinh nói nghiêm túc.
Nếu chuyện này không làm tốt thì sẽ cực phiền phức. Cho nên nhất định phải ba người cùng đi, mặt khác còn cần đi tìm đại tiên sinh, mượn một món pháp bảo, như thế mới có thể toàn thân trở ra.
Một tháng sau.
Đầu tháng bảy.
Trên đảo hoang vu.
Một nam tử trẻ tuổi đứng ở trên hòn đảo, nhìn về phía chiếc thuyền đang đến gần. Ngũ quan hắn lập thể, đôi mắt mang theo vẻ ngạo nghễ, kiệt ngạo bất tuần, trên người có long ảnh như ẩn như hiện.
Chốc lát sau.
Thuyền tới gần.
Giong nói cung kính truyền ra: "Thiên Hạ Lâu Đào Uyên gặp qua tiền bối Long tộc."
Nam nhân trẻ tuổi cười lạnh, sau đó bước ra một bước, rơi vào phía trên boong thuyền.
Lúc này, Đào tiên sinh mang theo hai người Chu Thâm hành lễ: "Nghe danh Long tộc tiền bối có khí chất nổi bật đúng là không bằng gặp mặt."
"Tiên sinh Thiên Hạ Lâu?" Nam nhân trẻ tuổi hỏi.
"Thiên Hạ Lâu, Lục tiên sinh." Đào tiên sinh nói.
"Hai chuyện." Nam nhân trẻ tuổi Ngao Hải duỗi hai ngón tay ra, mở miệng nói: "Trả lời ta hai chuyện, nếu như đều có thể đáp lời thì ngươi liền có thể hỏi vấn đề, bằng không thì ngươi có thể rời đi."
"Xin hỏi." Đào tiên sinh mỉm cười nói.
"Thứ nhất, hải ngoại có ba người, ba người có tu vi cực mạnh, đoạn thời gian trước bọn hắn xảy ra xung đột với người khác tại nơi nào đó ở hải ngoại, ba người này là ai?" Ngao Hải mở miệng hỏi.
Vấn đề này không đầu không đuôi, không thấy rõ manh mối, đơn giản chính là làm khó người khác.
Nhưng mà Đào tiên sinh không chút nghĩ ngợi nói: "Ba vị lão tiên sinh của Thiên Văn Thư Viên, một trong tứ đại Tiên Tông hiện nay."
Trong lòng Ngao Hải cảm thấy ngoài ý muốn, Thiên Hạ Lâu xác thực không đơn giản.
Mặc dù không xác định được là đúng hay sai, nhưng mà lão tiên sinh của Tiên Môn tất nhiên là người đi ngang thiên địa.
"Chuyện thứ hai, Hắc Long, ta cần tin tức Hắc Long." Ngao Hải nói.
"Theo ta được biết, tiền bối đã tìm được Hắc Long." Đào tiên sinh nói.
Nghe vậy, Ngao Hải nở nụ cười: "Xem ra tin tức của các ngươi xác thực linh thông, có chút giá trị, nói một chút đi ngươi muốn biết cái gì."
Vẻ mặt Đào tiên sinh không thay đổi, nhưng trong lòng lại nhẹ nhàng thở ra.
Trước mắt Long tộc tuyệt đối không phải hạng tầm thường, mình trong mắt đối phương chỉ là thường thôi, tiện tay có thể bóp nát.
Cho nên, hắn không dám khinh thường: "Cũng là hai chuyện, chuyện thứ nhất là đưa tin cho tiền bối, truyền thừa Thiên Thư Long tộc đang ở trong tay Vạn Vật Chung."
Đào tiên sinh vừa dứt lời, Ngao Hải vốn chẳng thèm ngó ngàng tới, vẻ mặt chợt cứng lại, có chút khó có thể tin nổi.
Nhưng hắn không có biểu hiện ra ngoài, chỉ là lạnh lùng nói: "Như vậy ngươi muốn hỏi cái gì?"
"Thái độ của Long tộc." Đào tiên sinh không chần chờ chút nào.
Trước đưa tin tức truyền thừa, sau đó hỏi vấn đề của mình, phía trước lại trả lời hai vấn đề. Có thể nói dùng ba cái đổi một cái.
Đủ để biểu hiện ra thành ý của Thiên Hạ Lâu.
"Thái độ gì?" Ngao Hải trầm thấp mở miệng.
"Long tộc ở lập trường Nhân Hoàng trước đó, hay là có lập trường của mình."
Đào tiên sinh nói uyển chuyển, mà Ngao Hải đáp lại uyển chuyển: "Nhân tộc không có Nhân Hoàng."
Nghe thế, Đào tiên sinh gật đầu, sau đó hành lễ cáo từ.
Long tộc có lập trường của mình, không còn cùng nhân tộc cùng tiến cùng lùi như trước đó nữa. Hợp tình lý, trong dự liệu.
"Chờ một chút." Ngao Hải gọi Đào tiên sinh lại.
Trong nháy mắt, tim của Chu Thâm và Đường Nhã đập nhanh hơn, làm xong chuẩn bị động thủ.
Đào tiên sinh không có bất kỳ biến hóa nào, chỉ là cười nói: "Tiền bối còn có gì phân phó?"
Giọng nói rơi xuống, một trữ vật pháp bảo rơi vào trước mặt Đào tiên sinh.
"Long tộc chúng ta mới đến, mặc dù rất nhiều chuyện đều không biết được, nhưng vẫn hiểu quy củ." Ngao Hải nhìn người trước mắt, nói:
"Thiên Hạ Lâu các ngươi quả thật có chút không tầm thường, mang theo đủ thành ý đến, chúng ta cũng không phải hạng người vô sỉ, thứ nên trả vẫn là sẽ giao."
Nghe vậy, Đào tiên sinh không khách khí nhận đồ: "Đa tạ tiền bối, về sau có gì cần đến thì tiền bối cứ việc phân phó."
Nói xong, hắn đưa ra một món tín vật: "Tiền bối đến, theo lý thuyết hải ngoại không người dám không theo, nhưng mỗi lần hiển lộ rõ ràng thì đều quá phiền phức. Tiền bối có thể cầm cái này, chỗ nào có Thiên Hạ Lâu bao trùm thì tiền bối đều có thể dùng, cũng có thể dùng để liên hệ với tại hạ."
Ngao Hải thu đồ vật, quay người rời đi, chớp mắt biến mất tại chỗ, đạo văn đại đạo hiển lộ rõ ràng. Cường giả như thế, một ánh mắt liền có thể giết Nhân Tiên.
Đào tiên sinh cũng nhẹ nhàng thở ra.
Cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ.
Giao dịch cùng Long tộc quá nguy hiểm.
Mặt khác, bọn hắn nhất định cũng sẽ tìm kiếm rồng còn sót lại, Kim Long là một trong số đó.
Mình cần tìm tới trước một bước, như thế mới có thể tranh thủ.
---
Tại vị trí của Tiên Tộc.
Chuyện của Tiếu Tam Sinh đã truyền đến nơi này.
Không chỉ như thế, chuyện Đông Cực Thiên ứng chiến cũng đã bị biết được.
Đám người xuất hiện ở trước Tiên Chủng, chờ đợi chỉ thị tiếp theo.
Biến hóa đột nhiên này, cho dù là Tiên Hiền bên trong Tiên Chủng đều phải trầm mặc.
Hồi lâu sau, một nam tử trung niên áo trắng đi ra từ bên trong Tiên Chủng.
Trong lúc nhất, thời toàn bộ thành dưới đất đều chấn động, tiên khí như là sóng biển cuồn cuộn mà ra.
Tiếng thở dài truyền đến: "Không nghĩ tới bên ngoài lại có biến hóa lớn như vậy, Đông Cực Thiên đều trực tiếp xuất hiện. Buông xuống mọi chuyện trong tay các ngươi, dù là cường địch của Tiên Tộc đều phải tạm để sang một bên, toàn lực mời Đông Cực Thiên về. Không được phép sơ suất!" Giọng nói truyền khắp toàn bộ Tiên Tộc.
Tất cả mọi người không cho phép trêu chọc thêm bất kỳ cường địch nào.
Tất cả cường địch trước đó đều không cần để ý.
Cho dù là Tiếu Tam Sinh đều phải để sang một bên.
Giờ khắc này, Tiên Tộc trên dưới đồng tâm hiệp lực, không cho phép xuất hiện hai lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận