Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 720: Thượng An Đến

Chương 720: Thượng An Đến
Chương 720: Thượng An Đến
Chuyện người Sơn Hải Kiếm Tông đến cũng không có ảnh hưởng gì đối với Giang Hạo.
Bọn hắn là Tiên tông chân chính, không đến mức đột nhiên làm loạn.
Trừ khi là biết được tin tức của Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu.
Nhưng mà chính mình cũng không phát hiện ra tin tức của Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, bọn hắn chắc là cũng không có.
Vạn Vật Chung Yên có được Địa Cực Phệ Tâm Châu, có ưu thế hơn.
Bọn hắn không tới, người Sơn Hải Kiếm Tông rất khó tìm tới.
Mà chuyện để Trình Sầu điều tra là chuyện thật lâu trước đó, là người nhà của người bình thường tự bạo kia.
"Tình huống nhà người kia là như thế nào?" Giang Hạo hỏi.
"Một nhà mười sáu người, còn lại hai đứa nhỏ, là bị giết." Trình Sầu nói thẳng ra đáp án.
Vẻ mặt của Giang Hạo cũng không có bất kỳ biến hóa nào, chỉ bình tĩnh nói: "Tại sao lại bị giết?"
"Xét về mặt thời gian, là mấy ngày trước khi Linh Dược Viên xảy ra chuyện, có mấy người đột nhiên xuất hiện, trực tiếp giết người, hơn nữa còn cắt đi một phần thân thể của những người kia." Trình Sầu nói.
Giang Hạo yên lặng một hồi, mới nói:
"Hai đứa nhỏ kia đâu?"
"Lúc ta đến, một người bị gãy chân, một người bị cánh tay, hình như là người động thủ cố ý hành động. Chắc là muốn bọn hắn kéo dài hơi tàn, sống không bằng chết." Trình Sầu nói.
Giang Hạo ngồi xuống quản lý linh dược, giọng điệu bình tĩnh:
"Vậy sao? Sau đó thì sao?"
"Ta dẫn bọn họ tới chỗ phụ thuộc Thiên m Tông, chắc là có thể làm người bình thường." Trình Sầu nói.
"Là ai ra tay?"
"Còn không biết."
"Ta nhớ rằng trước khi hắn chết có muốn về thăm nhà một chút?" Giang Hạo hỏi.
"Đúng, hắn muốn về thăm nhà một chút, vốn định chờ sư huynh trở về rồi hỏi lại, chỉ là không còn cơ hội nữa." Trình Sầu thở dài nói.
"Đưa trở về chưa?" Giang Hạo hỏi.
"Vẫn chưa, dù sao phá hủy Linh Dược Viên…" Trình Sầu khổ sở nói.
Hắn không dám xử lý lung tung.
"Chỉ còn lại quần áo phải không?" Giang Hạo bình tĩnh nói.
"Đúng vậy." Trình Sầu gật đầu.
"Đưa trở về đi." Giang Hạo nói.
Hắn có thể quyết định mấy loại chuyện này, cũng không có người đến làm khó hắn.
Một người ngay cả ngoại môn đều không phải, không có lý nào lại muốn vì hắn mà đặc tội một Kim Đan.
Trình Sầu gật đầu, sau đó đi làm việc.
Giang Hạo có chút cảm khái, không chỉ là hắn, những người khác cũng sống rất cẩn thận, cũng rất muốn sống sót trong thế giới hỗn loạn này.
Bọn hắn có lo lắng, có chuyện cần để ý.
Vì một miếng cơm, có thể làm rất nhiều chuyện.
Thế nhưng thân ở Ma Môn, dù muốn trốn tránh nguy hiểm đều không thể tránh né.
Thân bất do kỷ, không thể tự điều khiển sống chết.
Mà đối diện với mấy chuyện này, Giang Hạo cũng không thể làm gì nhiều.
Tất cả những gì hắn làm bên trong Linh Dược Viên đã là cực hạn. Dù sao hắn chỉ là một người muốn cố gắng sống sót mà thôi.
Sau khi ổn định tâm trạng, Giang Hạo tiếp tục quản lý linh dược.
Ổn định tâm cảnh, sau này tấn thăng mới sẽ không có vấn đề gì.
Lực lượng cường đại sẽ khiến người ta bành trướng, một khi không thể khống chế, cuộc sống sẽ xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Cuộc sống bình ổn như này không có gì là không tốt cả.
Tương lai có hi vọng.
---
Nam Bộ.
U Vân Phủ.
Một nam tử mặc hắc bào, cúi đầu, bước nhanh.
Hắn chỉ đi trên những con đường thưa thớt, sẽ không lẫn vào trong đám người.
Dưới bóng cây, hắn dừng lại, ngẩng đầu nhìn hướng về phía ngọn núi lớn phía trước.
Lúc này, dưới hắc bào lộ ra một gương mặt xấu xí.
"Sắp đến rồi."
Thượng An đạo nhân, hắn tới đâu từ Đông Bộ.
Hắn tới đây là muốn tìm một người, hỏi rõ đáp án.
Sư phụ từng muốn hắn buông xuống, tu đạo vô tình, đạp phá Đăng Tiên Đài. Sau này, có một nữ tử tìm đến hắn, nói cho hắn biết:
"Thích là một chuyện quan trọng đối với ngươi, vậy thì chuyện quan trọng gì sẽ gánh vác vì ngươi đây? Đó không phải là trợ lực để ngươi đạp phá Đăng Tiên Đài sao?"
Nàng còn nói:
"Không cần tu đạo vô tình, cũng không cần tu đạo có tình, tu đạo trong lòng ngươi là được, làm theo ý mình, tùy ý mà động. Thiên Đạo ngay tại dưới chân, bước ra ngoài, chỉ cần một bước, tiên lộ thuộc về ngươi sẽ hiện ra rõ ràng."
Hắn hiểu, cho nên mới đến nơi này.
Trước khi đi hắn cũng đảm bảo sẽ trở lại và bước ra một bước kia.
"Thiên m Tông." Thượng An đạo nhân tự lẩm bẩm.
Đoạn đường này hắn gặp rất nhiều chuyện, chuyện gì đủ khả năng đều sẽ đi giúp một chút.
Đoạn đường này cũng không dễ dàng, nhưng mà cuối cùng cũng sắp tới.
Người tiếp xúc sau này cũng sẽ nhiều lên, vì không muốn dọa đến người khác, hắn lấy mặt nạ ra.
Hắn sợ mình sẽ tức giận và vặn vẹo bởi vì người khác chửi bới, từ đó làm ra chuyện tổn thương người khác.
Hắn từng cảm nhận những lời chửi rủa kia, cũng hiểu rõ cảm giác của mình khi đó.
Một khi làm được, sau đó đương nhiên sẽ hối hận.
Trên đường đi, hắn quay đầu nhìn một cái.
Có người luôn tìm hắn, hoặc là nói có người theo sát hắn.
Trong đó, có một sư huynh có thực lực cự mạnh.
Đối phương có mấy lần phát hiện ra hành tung của hắn, nhưng đều chưa từng tới. Chỉ là chậm rãi đi theo.
Đối với chuyện này, Thượng An đạo nhân cũng có chút cảm kích.
Hắn thở ra một hơi, cất bước đi về phía trước, chỉ là có chút lưỡng lự.
Không biết nên dùng thân phận gì để bái phỏng Thiên m Tông.
Theo lý thuyết đối phương là Ma môn, mình cũng cần nên dùng thân phận của Ma Môn.
Nhưng mà hắn lại lo lắng đối phương nghĩ quá nhiều, sẽ có phiền toái không cần thiết. Nếu như dùng thân phận của Hạo Thiên Tông?
Đi rất lâu, Thượng An đạo nhân khẽ thở dài một cái.
Cuối cùng quyết định dùng thân phận của Hạo Thiên Tông. Mặc dù Tiên tông khiến cho người ta kính sợ, cũng sẽ không có quá nhiều phiền toái không cần thiết.
Lúc vượt qua đỉnh núi, hắn gặp hai người.
Một nam một nữ.
Hai người có chút thân mật, chắc là vợ chồng.
Một người có tu vi tương đương hắn, khí tức ổn trọng, vẻ mặt uy nghiêm.
Một người chỉ có Luyện Thần trung kỳ, lại có chút không giống bình thường, hình như Luyện Thần cũng không phải là cực hạn của nàng, chắc là tu vi bị hao tổn.
Bởi vì không có cố ý ẩn giấu tu vi, đối phương cũng phát hiện ra hắn.
Trong chốc lát.
Hai người nơi xa hướng về phía hắn:
"Tại hạ Mộc Long Ngọc, cùng đạo lữ Mịch Linh Nguyệt đến đây, không nghĩ tới có thể gặp được đạo hữu."
Mịch Linh Nguyệt hơi thi lễ gặp mặt.
Bọn hắn làm sao cũng không nghĩ tới, chỉ tùy ý đi lại, liền có thể gặp được cường giả bực này.
"Hạo Thiên Tông, Thượng An đạo nhân." Thượng An đạo nhân cũng không giấu diếm.
Nếu như lúc bái phỏng phải dùng thân phận này, bây giờ dùng cũng không sao cả.
"Hạo Thiên Tông?" Mịch Linh Nguyệt nhìn trước mắt người, có chút chấn kinh. Đây không phải là người khác, là nhân vật đang được lưu truyền gần đây.
Thiên tài kinh thế có Thánh hiền chi tâm.
Mộc Long Ngọc cũng cảm thấy khó có thể tin nổi, không nghĩ tới tùy tiện gặp được một người, lại có lai lịch bậc này.
Hắn lập tức bình phục kinh ngạc trong lòng:
"Đạo hữu muốn đi tới nơi nào?"
"Thiên m Tông." Thượng An đạo nhân nói.
"Vợ chồng chúng ta cũng đi tới Thiên m Tông, đúng lúc tiện đường." Mộc Long Ngọc cười nói.
Trên đường đi, Mộc Long Ngọc hỏi Thượng An đạo nhân vì sao lại tới Thiên m Tông.
"Đi tìm một người bạn, hỏi rõ một số việc." Thượng An đạo nhân khách khí nói.
"Chúng ta cũng đi tìm một người bạn, hỏi hắn một số việc." Mộc Long Ngọc cười nói:
"Xem ra chúng ta đúng là có chút duyên phận."
Bọn hắn muốn đi tìm Hải La Thiên Vương, thật vất vả mới chuộc được hắn ra ngoài, chính hắn lại chạy vào.
Khiến cho các Thiên Vương khác giận đến cắn răng.
Mịch Linh Nguyệt gật đầu, Hải La Thiên Vương đúng là cần giáo huấn.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận