Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 829: Đi Xem Thi Thể Một Chút

Chương 829: Đi Xem Thi Thể Một Chút
Chương 829: Đi Xem Thi Thể Một Chút
Ngoài thành, hắc vân đánh tới.
Đối phương không nhất định sẽ trực tiếp đi vào thành trì để giết người.
Dù sao trong thành cũng có khí thế hạo nhiên thủ hộ, tùy tiện tiến vào sẽ dễ dàng tự chịu diệt vong.
Cho nên vì để cho đối phương có thể tìm tới mình, Giang Hạo đi ra ngoài thành.
Chủ động xuất hiện ở trước hắc vân.
Đối phương dường như cũng có chút ngoài ý muốn.
Lúc này, trong mây đen có một nữ tử trẻ tuổi đang nhìn chòng chọc vào người trước mắt, dường như muốn chém đối phương thành ngàn mảnh.
Lực lượng nguyền rủa quét ra như là vòi rồng quét quang.
"Đao phủ." Nàng nổi giận gầm lên một tiếng, nói: "Cháu trai ta nhu thuận như vậy, ngươi dựa vào đâu mà giết hắn?"
"Cháu trai ngươi là ai?” Giang Hạo hỏi ngược lại.
"Doãn Bình Giang, trong đám người ngươi chỉ cần nhìn một chút liền biết, hắn là người đặc thù nhất." Nữ tử trong mây đen nói.
Giang Hạo lắc lắc đầu, nói: "Thật xin lỗi, ta cũng không nhận ra hắn.”
"Kim Luân của hắn trên tay ngươi, chẳng lẽ có thể giả được?"
"Ta mua được mà thôi."
"Không, chính là ngươi giết, ta muốn ngươi đền mạng."
Giang Hạo có chút bất đắc dĩ, người này đúng là vặn vẹo và điên cuồng.
Lúc này hắc vân cuốn tới.
Hắn không lấy Thiên Cực Ách Vận Châu ra, mà là muốn kéo đối phương ra từ trong mây đen trước.
Sau đó hỏi một chút vị trí của bản thể.
Sau đó hắn đưa tay ra, phát động Sơn Hải Ấn Ký.
Lúc này trong hư không phảng phất như có một ngọn núi biển được ngưng tụ ra, mà phía trong có thế sơn hải hiển lộ rõ ràng.
Đột nhiên, Sơn Hải Ấn Ký giống như có thực, trấn áp xuống.
Khô Phát bà bà muốn công kích đột nhiên có chút sững sờ.
Nàng cảm thấy lực lượng nguyền rủa bị áp chế, ngay sau đó là sơn hải đụng vào.
Ầm!
Nguyền rủa vỡ vụn, hắc vân tan rã.
Sơn hải xông về phía nàng.
Loại khí thế mênh mông kia, tựa như thiên băng địa liệt.
Đánh thẳng vào nhục thể và Nguyên Thần của nàng.
Oanh!
Chỉ trong một chớp mắt, Sơn Hải Ấn đã bao trùm, nghiền nát thân thể nàng, dập tắt Nguyên Thần của nàng.
Trong nháy mắt, hắc vân và bà bà tóc đen cùng nhau biến mất, lực lượng nguyền rủa đã không còn thấy tăm hơi.
Giang Hạo sững sờ tại chỗ, cảm nhận được biến hóa vừa rồi là sự tồn tại của đại thế sơn hải khiến cho thực lực của để Sơn Hải Ấn tăng lên nhiều.
Một kích này đâu chỉ mạnh hơn lúc trước gấp đôi.
Trong lúc nhất thời, hắn lại đánh chủ ý vào trên hai mươi hai vạn linh thạch.
Nếu như lại hấp thu một bộ phận, có phải là uy lực sẽ lớn hơn hay không?
Giang Hạo vừa suy tư vừa lui về bên trong thành, hắn đang suy nghĩ nếu có Sơn Hải Ấn Ký gia trì, liệu bảy thức Thiên Đao có mạnh lên hay không.
Nếu như có, vậy… Việc trồng linh dược thượng phẩm có nên chậm lại hay không?
Dù sao hiện tại cũng không có hạt giống.
"Nhưng mà chưa kịp hỏi thăm chuyện bản thể của nàng, có chút đáng tiếc, không biết lúc nào sẽ tìm đến lần nữa." Giang Hạo có chút tiếc nuối.
Phân thân của đối phương cũng không quá mạnh, bản thể mới là phiền phức.
Đương nhiên, nếu chỉ là nguyền rủa thì đúng là sẽ không mang tới chút thương tổn nào cho hắn cả.
Đột nhiên hắn nghĩ tới một loại khả năng.
Đối phương lấy Kim Luân để tiến hành khóa chặt, nếu như đặt Kim Luân và Thiên Cực Ách Vận Châu ở một chỗ liệu có thể khóa chặt được Thiên Cực Ách Vận Châu không?
Trên lý luận chắc là không, muốn nguyền rủa được Thiên Cực Ách Vận Châu thì kỹ năng nguyền rủa phải rất cao.
Tựa như việc nhìn trộm Thiên Cực Ách Vận Châu.
Người khác làm thế nào để nhìn trộm đều vô dụng, sẽ không phải bỏ mình. Bởi vì không thể nhìn trộm được.
Chỉ có người có năng lực đủ mạnh mới có thể thử nhìn trộm, như thế sẽ tự chịu diệt vong.
Vệ Toàn Đức trước đó còn đang chú ý đến hắc vân, muốn nhìn một chút xem vị tiền bối kia có thể đón nhận công kích của phân thân này hay không.
Nhưng mà, không đợi hắn nhìn kỹ, hắc vân đã biến mất.
Phân thân của Khô Phát bà bà hoàn toàn tiêu tán.
Chuyện này khiến hắn có chút kinh ngạc.
Thực lực đối phương mạnh dường như đã vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn.
Mà trong Cổ Thành, Bích Trúc muốn xem kịch, chỉ thấy lực lượng nguyền rủa biến mất trong một chớp mắt.
Chuyện này khiến nàng kinh ngạc không thôi.
Hơn nữa, đó còn là bị đại thế nghiền nát.
"Người này là ai? Dùng thần thông gì?" Nàng có chút không hiểu.
Sau đó, nàng trở lại tiệm mì tiếp tục ăn mì, chỉ thấy tiểu nhị sững sờ nhìn ra phía ngoài.
"Sao thế?" Bích Trúc hỏi.
Tiểu nhị lấy lại tinh thần rồi mới giải thích:
"Vừa mới bà chủ đi ra, nói khí vận của Thư Viện đang biến hóa, cổ kim giao hội có lẽ thật sự sắp tới."
"Cổ kim giao hội là cái gì?" Bích Trúc rất là tò mò.
Tiểu nhị lắc đầu, nàng cũng không biết nhiều.
Bích Trúc cũng không thèm để ý, chỉ là bảo Xảo Di đi ăn mì.
"Công chúa không lo lắng sao?" Xảo Di tò mò hỏi.
"Lo lắng cái gì?" Bích Trúc hỏi lại.
"Luân cảm thấy Cổ kim giao hội không đơn giản."
"Không đơn giản cũng chỉ như này, ta đã là người phải đối mặt với đại kiếp, còn có chuyện gì nguy hiểm hơn hiện tại sao? Ăn mì đi.”

Giang Hạo trở lại trong thành, trên đường đi hỏi thăm một chút về Doãn Bình Giang.
Biết được đối phương là cháu trai của Khô Phát bà bà.
Ngang ngược vô lý, giết hại kẻ tu vi yếu.
Không chỉ như thế, thứ mình coi trọng đều muốn đạt được, không chiếm được thì sẽ để Khô Phát bà bà nguyền rủa.
Người không có đủ bối cảnh đều là nghe tin đã sợ mất mật, tránh không kịp.
Không chỉ có như thế, Doãn Bình Giang còn cảm thấy mình trời sinh hơn người một bậc, tất cả mọi người không xứng so sánh với hắn. đều chỉ để làm nền cho hắn.
Vì thế, hắn giết người giết cả nhà, diệt người diệt cả tộc.
Lại hỏi thăm mấy người, đều đạt được đáp án tương tự.
Trong lúc nhất thời có chút thở dài.
Cho đến nay hắn vẫn không biết mình đã giết chết đối phương như nào.
Nhưng mà Khô Phát bà bà này đúng là biết cách trợn mắt nói lời bịa đặt, dạng cháu trai như này, thế mà cũng coi là nhu thuận sao?
Lần sau gặp phải nhắc nhở đối phương một chút mới được.
Sau khi trở lại quán trọ, Giang Hạo liền bắt đầu thử nghiên cứu Sơn Hải Ấn Ký.
Uy lực của Sơn Hải Ấn lúc trước cũng không mạnh.
Lực lượng cảnh giới bình thường đều có chút không theo kịp.
Hiện tại có sơn hải đại thế gia trì, mới miễn cưỡng có uy lực của Vũ Hóa.
Nhưng mà so sánh với công kích của các thuật pháp khác thì vẫn có vẻ không bằng.
Đương nhiên, các thuật pháp khác lại không thể so sánh được với nó trên phương diện phong ấn và ảnh hưởng đại thế.
Sơn Hải Ấn Ký trước đó rất ít thêm vào công kích, nếu như thêm vào Thiên Đao, không biết hiệu quả sẽ như thế nào.
Có ý nghĩ hắn liền bắt đầu nghiên cứu.

Thiên Văn Thư Viện.
Một vị nam tử trung niên và một phụ nhân ngồi ở trong đình nói chuyện.
"Đã tra xét chuyện thi thể?" Nam tử trung niên Ly Tam Nguyên hỏi.
Hắn để một chút râu ria, nhìn có chút văn nhược.
"Đã tra xét, đúng là có chuyện thi thể, là thời kỳ vương của Thi Tộc Thượng Cổ." Phụ nhân Khổng Anh gật đầu.
Nghe vậy, lông mày Ly Tam Nguyên cau lại: "Có khả năng thức tỉnh hay không?"
"Theo lý thuyết là không, nhưng mà từ tin tức chúng ta đạt được thì đối phương vận dụng nước của Thi Hải Thi Giới, hiệu quả không biết được." Khổng Anh có chút đắn đo khó xác định.
"Vạn Vật Chung Yên đúng là am hiểu mấy chuyện này, bọn hắn đã làm thì nhất định là có nắm chắc." Ly Tam Nguyên suy tư chốc lát rồi nói:
"Có tra được tung tích của bọn hắn không?"
"Có, nhưng không phải là thành viên trung tâm.” Khổng Anh do dự một chút rồi nói: "Ta để cho người ta đi điều tra Thi Hải lão nhân. Nhưng mà cũng không có tin tức chính xác. Nếu như muốn thả nước Thi Giới thì không thể thiếu vị Thi Hải lão nhân này được, chỉ cần ngăn cản hắn đến là đủ."
"Bởi vì Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, chỗ chúng ta cũng không có quá nhiều người. Ba người Cảnh tiên sinh ra ngoài rồi, không biết có thể gặp mặt vị Thi Hải lão nhân kia không.” Ly Tam Nguyên bất đắc dĩ thở dài.
"Ta đã phái người tới tra xét, nếu có tin tức sẽ lập tức báo lại." Khổng Anh nói.
Vừa mới dứt lời, nàng nhận được một tin tức gì đó, nhướng mày nói:
"Người xem xét dường như mất tích."
Ly Tam Nguyên bất đắc dĩ đứng dậy, nói:
"Đi thôi, cùng đi xem, để lại một bức thư cho viện trưởng, để hắn biết chúng ta đi làm gì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận