Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1080: Không Phải Thương Lượng, Là Thông Báo

Chương 1080: Không Phải Thương Lượng, Là Thông Báo
Giang Hạo nhìn qua người đàn ông phía, trong lòng cực kì kiêng kị.
Còn về lý niệm và suy nghĩ của đối phương, loại chuyện này không có gì đáng nói.
Có thể trở thành tồn tại trung tâm của Vạn Vật Chung Yên, lại dám tự xưng là Vạn Vật Chung Yên. Tâm trí của loại người này nhất định là kiên định, không thể lay động.
Chuyện hắn có thể làm không phải là thay đổi suy nghĩ của đối phương, mà là áp chế đối phương xuất hiện.
Thuyết phục đối phương, loại chuyện này sao có thể chứ?
Không nhắc tới việc kiến thức của bản thân không đủ.
Nếu như đối phương mà dễ dàng bị thuyết phục như vậy thì sao có thể có thành tựu như hôm nay?
Nhưng mà, hắn có chút tò mò.
Đối phương có phủ nhận suy nghĩ của Long Thiên hay không.
Long Thiên muốn khai sáng thế giới mới, như vậy có tính là Vạn Vật Chung Yên không? Nếu như không tính, liệu có mở Thiên Cực Mộng Cảnh Châu ra hay không?
Vì tò mò, hắn điều chỉnh giọng nói rồi nhẹ nhàng mở miệng: "Tiền bối biết thế giới mới không?"
Những người khác nghe vậy thì đều giật mình. Nhất là tiền bối Hạo Thiên Tông.
"Thế giới mới?"
Vạn Vật Chung nhìn về phía Giang Hạo cười nói: "Thiên Cực Mộng Cảnh Châu?"
"Đúng vậy." Giang Hạo gật đầu nói:
"Lý niệm của Thiên Cực Mộng Cảnh Châu là khai sáng thế giới mới, cứu tất cả mọi người thoát ly khổ ách. Hắn phù hợp với lý niệm của tiền bối không?"
"Phù hợp." Vạn Vật Chung mỉm cười nói:
"Thứ hắn theo đuổi là một người một giấc chiêm bao, nhưng mộng cảnh với ta mà nói thì nó không nằm trong tưởng tượng. Bản thân Thiên Cực Mộng Cảnh Châu chính là hủy diệt vạn vật."
Giang Hạo gật đầu.
Xem ra không thể bị đối phương biết về Thiên Cực Mộng Cảnh Châu.
Nếu như thế giới mới không phù hợp với lý niệm của đối phương thì có thể dùng để uy hiếp. Đáng tiếc cũng không thể.
Vậy cũng chỉ có thể tiến hành theo như trước đó.
"Ta cảm thấy rất tò mò về thiên địa hiện tại." Vạn Vật Chung nhìn đám người, nói: "Đại thế chi tranh sắp tới sao?"
"Đúng thế." Hồ Nguyệt Tiên gật đầu: "Rất nhiều chuyện đều đang xảy ra, rất nhiều tồn tại cũng đang thức tỉnh."
"Cổ Kim Thiên đâu? Hắn vẫn còn chứ?" Vạn Vật Chung đột nhiên hỏi.
Hồ Nguyệt Tiên nhíu mày, nàng thậm chí còn không biết Cổ Kim Thiên là ai.
"Không có ở đây, sớm đã biến mất từ vô số năm trước rồi, không người biết được vị trí của hắn. Có người nói hắn vì truy cứu cảnh giới cao hơn mà đi tìm thử thách, cuối cùng kết thúc với thất bại." Tiền bối Hạo Thiên Tông nói ra.
"Thất bại rồi?" Vạn Vật Chung có chút cảm khái: "Hắn cũng sẽ thất bại sao?"
Giang Hạo nghe vậy cũng không mở miệng, loại hiểu lầm này rất bình thường.
Không người biết được Cổ Kim Thiên bị vây ở trong Huyết Trì.
Ác niệm xuất hiện, khiến hắn hoàn toàn không cách nào thoát thân.
"Thiên Cực Mộng Cảnh Châu đã xuất hiện thật sao?" Vạn Vật Chung nhìn về phía Giang Hạo.
Người kia cảm thấy có chút ngoài ý muốn: "Tiền bối vì sao lại cảm thấy như vậy?"
"Bởi vì Long tộc."
"Long tộc?" Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Hắn vốn cho rằng là vì bản thân nói tới thế giới mới, cho nên mới có suy đoán bực này. Không nghĩ tới lại là bởi vì Long tộc.
Long tộc có quan hệ gì với đối phương?
"Chúng ta đều lưu lại vết tích ở Cổ Lão Chi Địa, gần đây khí tức của rồng bắt đầu xuất hiện, nói rõ đã đến lúc bọn hắn đi ra. Mà bọn hắn sở dĩ sẽ xuất hiện, đó chính là vì Thiên Cực Mộng Cảnh Châu đã hiện thế, lại bị phong ấn." Vạn Vật Chung cười nói:
"Trên đời này rốt cuộc là ai có năng lực bực này, có thể phong ấn Thiên Cực Mộng Cảnh Châu? Thật muốn gặp hắn một chút."
Giang Hạo rũ mắt. Mình cũng không muốn gặp loại tồn tại này. Một khi gặp mặt, bản thân tuyệt không có đường sống.
"Ngươi muốn lấy được Thiên Cực Mộng Cảnh Châu?" Tiền bối Hạo Thiên Tông hỏi.
"Chủ yếu vẫn là muốn nhìn người này một chút, có thể có được Mộng Cảnh Châu là tốt nhất, không chiếm được cũng không sao cả. Ta cũng không dựa vào hung vật Thiên Cực. Loại vật này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Gặp được là tốt nhất, không gặp được ta đương nhiên sẽ đi trên con đường khác." Vạn Vật Chung nói ra.
"Ngươi không sợ bị người trong thiên hạ phỉ nhổ sao?" Tiền bối Hạo Thiên Tông chau mày.
"Ngươi cần gì phải tức giận như vậy chứ?" Vạn Vật Chung thở dài nói:
"Không có Vạn Vật Chung Yên ta, nào có nhiều người truy sùng Tiên tông như vậy? Sự hiện hữu của chúng ta, không phải là để làm nổi bật các ngươi hơn sao? Vạn Vật Chung Yên chưa từng tìm người hạnh phúc gia nhập, các ngươi cần gì phải cưỡng ép để ta đi con đường của các ngươi chứ? Nếu như các ngươi muốn khiến người của Vạn Vật Chung Yên thoát khỏi Vạn Vật Chung Yên thì không nên dùng ngôn ngữ tái nhợt để cảm hóa bọn hắn, mà nên dùng hành động thực tế cứu trợ bọn hắn. Ta đang lợi dụng tất cả người gia nhập Vạn Vật Chung Yên, nhưng cũng không lừa gạt bọn hắn. Các ngươi muốn truy đuổi chúng ta, đánh chết chúng ta, chúng ta cũng không chất vấn gì cả. Với tình trạng như thế thì cần gì phải dùng mấy cái đại nghĩa của các ngươi để chèn ép?"
Tiên bối Hạo Thiên Tông thu hồi ánh mắt, không lên tiếng nữa.
Là hắn nhiều lời, chủ yếu là vì người trước mắt là thiên kiêu của Hạo Thiên Tông.
Thành tựu của đối phương quá cao.
Cao đến mức ghi chép bên trong Hạo Thiên Tông đều không có biện pháp.
Giang Hạo an tĩnh lắng nghe, hắn đang suy nghĩ về một biện pháp, nhưng mà cũng không có biện pháp nào đặc biệt tốt cả.
"Đại Thiên Thần Tông muốn thần niệm của ta?" Vạn Vật Chung mở miệng hỏi.
"Đúng vậy." Hồ Nguyệt Tiên gật đầu.
Sau đó Vạn Vật Chung tiện tay bóp một cái.
Một đốm sáng rơi vào trong tay Hồ Nguyệt Tiên.
Thuận lợi như vậy khiến Hồ Nguyệt Tiên hơi ngoài ý muốn, nhưng vẫn nhận lấy đồ.
Bất kể như thế nào cứ hoàn thành nhiệm vụ này trước rồi lại nói.
"Ngươi không sợ Đại Thiên Thần Tông thế lớn, ảnh hưởng đến kế hoạch của ngươi?" Tiền bối Hạo Thiên Tông thuận miệng hỏi.
"Người nên tới cuối cùng sẽ đến, ta có ngăn cản hay không cũng không thay đổi được cái gì. Nếu đã như vậy không bằng đẩy một tay, ít nhất cũng biết được tiến độ của bọn hắn." Vạn Vật Chung không thèm để ý chút.
Tiền bối Hạo Thiên Tông cũng chưa từng để ý, không quan tâm quá nhiều đến loại chuyện này.
Giang Hạo cũng giống như thế.
Hắn biết mục đích của Đại Thiên Thần Tông, không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với hắn cả.
Thành công hay không đều được.
"Ngươi thì sao?" Vạn Vật Chung quay đầu nhìn về phía nam tử Hạo Thiên Tông.
"Hạo Thiên Tông có một đạo bí pháp tên là Hạo Thiên Ước Thúc Pháp, nghe nói đạo bí pháp này truyền đến trong tay tiền bối liền thất truyền." Tiền bối Hạo Thiên Tông nói.
"Đúng, ở chỗ của ta." Vạn Vật Chung gật đầu.
Sau đó, hắn vẫy tay với không trung, khí tức huyền ảo ngưng tụ, một chùm sáng xuất hiện, ngay sau đó rơi vào trong tay tiền bối Hạo Thiên Tông.
"Bí pháp này khác với những bí pháp khác, có truyền thừa hay không đều phải xem người nắm giữ lĩnh ngộ được bao nhiêu." Vạn Vật Chung nhẹ nhàng nói:
"Năm đó ta chỉ có thể ngưng tụ được một lần, nếu các ngươi thất bại thì sẽ thất truyền. Lần này có thể truyền thừa ba lần, nếu tất cả đều thất bại thì sẽ thất truyền lần nữa. Nếu như ta "gậy dài trăm thước tiến thêm một bước" thì các ngươi có thể tiếp tục tìm ta. Nhưng mà ta nghĩ các ngươi cũng không hy vọng ta tiến thêm một bước."
Tiên bối Hạo Thiên Tông yên lặng nhận lấy đồ vật.
Chất vấn thì chất vấn, nổi giận thì nổi giận. Đồ tốt không có lý do gì mà không thu.
Cuối cùng Vạn Vật Chung nhìn về phía Giang Hạo.
Hắn vẫn rất tò mò đối với người này.
Hắn có thể biết được lai lịch của hai người khác, lại không thể nhìn ra sự tồn tại của người này.
"Ngươi thì sao?" Lần này Vạn Vật Chung hỏi Giang Hạo.
Những người khác cũng tò mò, không biết người này là ai, cũng không dám tùy tiện làm cái gì.
"Cái gì đều có thể sao?" Giang Hạo nhướng mày hỏi.
Giờ khắc này, hắn đã chuẩn bị tốt để thoát đi.
Vạn Vật Chung mỉm cười nói: "Ngươi trước tiên có thể nói một chút."
"Tiền bối sắp bắt đầu trở về?" Giang Hạo hỏi.
"Đúng vậy." Vạn Vật Chung gật đầu.
Sau đó giọng nói Giang Hạo truyền ra, mọi người kinh ngạc."Ta hi vọng tiền bối có thể trở về trễ một chút."
"Ồ?" Vạn Vật Chung rất là tò mò: "Là thương lượng với ta sao?"
Giang Hạo lãnh đạm nhìn về phía trung tâm: "Là thông báo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận