Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 700: Ta Chỉ Muốn Bản Thân Mình Được Sống Tốt Hơn

Chương 700: Ta Chỉ Muốn Bản Thân Mình Được Sống Tốt Hơn
Chương 700: Ta Chỉ Muốn Bản Thân Mình Được Sống Tốt Hơn
Ngưng Song cảm nhận được đau đớn trên người mình, có chút không dám tin mà nhìn người trước mắt.
"Ngươi, ngươi không phải người tốt sao?" Nàng thở phì phò hỏi. Mặc kệ nhìn từ góc độ nào, người trước mắt đều không phải là loại người xấu để cho người ta phỉ nhổ.
Nhất là biểu hiện của hắn tại Đoạn Tình Nhai.
Loại người này là dễ lợi dụng nhất, thiện tâm tràn lan. Nàng vốn cho rằng dù đối phương còn sống trở về, cũng sẽ giải quyết rất dễ dàng.
Nhưng không nghĩ tới, vừa đối mặt đối phương liền động thủ.
"Khiến ngươi thất vọng rồi." Giang Hạo lạnh lùng nói.
"Ngươi rõ ràng không phải, không phải đang giả bộ người tốt." Ngưng Song nói.
"Du Đức Hoành sư huynh phải không?" Giang Hạo hỏi ngược lại.
"Ngươi, ngươi làm sao mà biết được?" Ngưng Song như nghĩ tới điều gì, không cam lòng hỏi.
Giang Hạo cũng không trả lời.
"Ta làm gì sai sao?" Ngưng Song nhìn Giang Hạo, chất vấn:
"Nơi này là Ma Môn, ta không thể đảm đương nổi bất kỳ nguy hiểm nào. Ta chỉ muốn mình được an toàn hơn thôi thì có lỗi gì? "
"Ta sai rồi sao?"
"Không có." Giang Hạo lắc đầu.
"Vậy, vậy ngươi sao lại giết ta?" Ngưng Song lớn tiếng hỏi.
"Bởi vì…". Giang Hạo còn chưa mở miệng nói xong, một đạo ánh sáng đã phóng lên trời rồi nổ tung.
Phía trên có tin tức cầu cứu. Giang Hạo ngẩng đầu.
Phát hiện lại có tên của mình.
"Như này, ngươi còn dám giết ta không? Đây là chuyện ta chuẩn bị từ trước, chính là để phòng ngừa việc bị ngươi áp chế." Ngưng Song nhìn xem Giang Hạo, cười lạnh nói:
"Ngươi nói quá nhiều, còn chưa đủ quả quyết, đã cho ta thời gian. Hiện tại ta vừa chết, ngươi sẽ không thoát khỏi liên quan. Cho dù nơi này là bên ngoài tông môn thì cũng như thế thôi. Chấp Pháp Đường không điều tra là bởi vì không có tin tức gì, cũng không cần thiết phải đi tìm tin tức. Hiện tại bọn hắn đã thấy tên ngươi, không muốn tra cũng không được."
Vẻ mặt của Giang Hạo lạnh lùng, chỉ nhàn nhạt hỏi:
"Có muốn ta trả lời tại sao ta lại giết ngươi không?"
"Sư huynh, oan oan tương báo đến bao giờ, chúng ta không có gút mắc lợi ích, chuyện này bỏ qua đi? Từ nay ngươi và ta không còn có liên quan gì." Giọng điệu của Ngưng Song có chút mềm nhũn.
Giang Hạo cũng không để ý tới chuyện này, chỉ nói: "Ngươi cảm thấy người của tông môn bao lâu nữa sẽ tới?"
"Ngươi phải tin tưởng năng lực hành động của Chấp Pháp Phong." Ngưng Song nói với vẻ chắc chắn.
Giang Hạo gật đầu, sau đó an tĩnh chờ đợi. Ngưng Song không hiểu, nhưng mà cũng vui vẻ chờ đợi.
Mặc dù máu tươi đang chảy, nhưng mà không bao lâu nữa liền không sao.
Sau nửa canh giờ.
Giang Hạo nhìn máu tươi của sư muội sắp chảy khô, không chút biểu tình nói: "Sư muội hình như tính sai rồi."
Lúc này Ngưng Song lộ vẻ hoảng sợ, căn bản không hiểu tại sao. Thấy đối phương như thế, Giang Hạo cũng không định giải thích thêm, mà là đi đến trước mặt nàng, vung đao trong tay.
Một đao chém xuống.
Sau khi thu trữ vật pháp bảo, hỏa diễm đốt cháy thi thể.
Chờ sau khi tất cả bị đốt cháy đến không còn gì, Giang Hạo mới thu hồi Nhật Nguyệt Hồ Thiên, sau đó tan biến trong rừng cây. Hắn dùng tốc độ của Hòa Quang Đồng Trần, xuyên qua từng mỏm núi và vách núi.
Cuối cùng không thu hoạch được gì.
Hắn thở dài một cái liền biến mất tại chỗ. Xuất hiện lần nữa đã là trong phòng khách nhà gỗ.
Vẫn chưa hết một ngày, thế nhưng hắn vừa về đã đổi Tử Hoàn, bảo đảm hôm nay còn có thể dùng.
Tương tự, hiện tại lại đổi một cái.
Chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Lần này trở về, tông môn cũng không có chuyện gì cần làm, chờ đợi tranh đấu bên ngoài kết thúc là được.
Việc trước mắt chính là ổn định tốt Linh Dược Viên.
Phải đi Linh Dược Viên xem tình huống cụ thể một chút mới được.
Nếu như một thân một mình Trình Sầu có thể ổn định toàn cục, đó cũng là một loại phiền toái.
Việc có hắn hay không đều sẽ không quan trọng.
Một khi bị sư phụ gọi đi làm chuyện khác thì sẽ không tốt lắm. Trừ khi gọi hắn đi quản lý quặng mỏ.
Trời dần dần tối, Giang Hạo cũng không xác định được Huyền Thiên Tông như thế nào rồi.
Hiên Viên Thái có trở thành Đại Địa Hoàng Giả hay không, Hiên Viên Kiếm có hiện thế hay không, chỉ có thể đợi đến tụ hội, xem Quỷ Tiên Tử nói như thế nào.
Ngày kế tiếp.
Giang Hạo đi vào Linh Dược Viên.
Vừa tiến đến, liền cảm thấy nơi này có chút lộn xộn.
Hơn nữa, nhân số còn ít đi rất nhiều, phần lớn là đệ tử ngoại môn dang xử lý linh dược.
"Làm sao lại loạn như vậy?"
Giang Hạo tùy tiện hỏi một đệ tử ngoại môn.
"Giang Hạo sư huynh? Ngươi cuối cùng cũng trở về, Trình Sầu sư huynh đã bận đến không chịu nổi, Linh Dược Viên xuất hiện nằm vùng, phá hủy không ít linh dược. Ngoại trừ linh dược mà tông môn cần, còn có một số linh dược cá nhân, hiện nay chúng ta đang không ngừng bị hỏi tội. Vì không muốn Linh Dược Viên xuất hiện thêm nhiều phiền toái, Trình Sầu sư huynh đang đến từng nhà bồi tội. Chỉ là còn không biết nên giải quyết vấn đề như thế nào. Nhất là những sư huynh khác của tông môn đều không ở đây."
Nghe được tin tức, Giang Hạo có chút ngoài ý muốn.
Ngẫm lại cũng đúng, chính mình cũng bị phái ra ngoài.
Kim Đan khác chắc là cũng vậy, Trình Sầu quả thật có chút khó khăn. Nhưng mà các mạch khác cũng không có Kim Đan, cho nên Trúc Cơ đi gặp Trúc Cơ vẫn tính là có tác dụng.
Chỉ là thiên phú của Trình Sầu kém, tu vi tăng chậm, rất khó được người các mạch khác coi trọng. Nếu như Tiểu Li và con thỏ ở đây, mọi chuyện sẽ dễ làm hơn rất nhiều.
Mặt mũi của con thỏ không nhỏ.
Kim Đan Đại Yêu cũng không phải là đùa giỡn.
"Đi gọi Trình Sầu trở về đi." Giang Hạo nói.
Ngay từ đầu, hắn còn cảm thấy không có vấn đề thì hắn có vẻ dư thừa, hiện tại vấn đề nhiều như vậy, lại cảm thấy có chút khó làm.
Linh dược tổn thất quá nhiều, theo lý thuyết thì sẽ do những người khác phụ trách xử lý.
Nhưng mà những người có tu vi mạnh đều không ở đây, Trình Sầu chỉ có thể kiên trì.
Mà sau khi Giang Hạo trở về, những chuyện này liền rơi xuống trên đầu của hắn. Bồi thường cá nhân thì không cần, chỉ là đối phương sẽ làm khó xử người ta.
Không chỉ như thế, xuất hiện cạm bẫy như thế, cũng là thiếu sót của người phụ trách.
Cho dù hắn không ở nơi này thì cũng cần gánh chịu trách nhiệm.
Đi vào bên trong Linh Dược Viên, Giang Hạo tùy ý nhìn một chút, liền có thể cảm giác được sự bối rối của bọn hắn.
Mỏi mệt, khủng hoảng, hiệu suất chậm đi. Cho dù là người bình thường hay là đệ tử ngoại môn thì đều là như thế.
Suy tư một lát, Giang Hạo đi đến bên cạnh một người bình thường, chỉ thấy đối phương căng thẳng tinh thần, giống như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Hắn vỗ nhẹ bả vai của đối phương.
Dọa cho đối phương không dám nhúc nhích, trực tiếp quỳ xuống.
"Là ta." Giọng nói bình tĩnh của Giang Hạo vang lên.
Đây là một người bình thường mười mấy tuổi.
Hắn quay đầu nhìn về phía Giang Hạo lúc, cả người đều sửng sốt, dường như nhẹ nhàng thở ra.
"Gặp, gặp qua tiên nhân." Giọng nói có chút xúc động.
"Đi về nghỉ ngơi đi, qua ngày mai lại tới làm việc." Giang Hạo cũng không phải là thương lượng, mà là ra lệnh.
Không chỉ là người này, hắn gọi đi gần một phần ba người.
Sau đó hắn bảo mấy đệ tử ngoại môn kia rời đi, không cần đến nữa.
Vốn đang thiếu người, không ai hiểu nổi cách làm này của Giang Hạo. Thế nhưng không ai dám nghi vấn.
Giang Hạo cũng không giải thích, thật ra nguyên nhân rất đơn giản, trong những người kia có ba người có chút kỳ quái nên chỉ có thể đưa đi trong một lần.
Sau khi xem xét bốn phía, tình huống khủng hoảng của Linh Dược Viên trước đó tựa như là thủy triều qua đi, bắt đầu bình tĩnh trở lại.
Trình Sầu càng là kích động không thôi.
Lập tức Giang Hạo báo cáo tình huống.
"Ảnh hưởng lớn nhất trong đó chính là Bách Cốt Lâm, rất nhiều linh dược có giá trị liên thành."
"Bách Cốt Lâm?"
"Đúng, người phụ trách là Liên Cầm sư tỷ."
Bạch Dạ sao?
Trong lòng Giang Hạo thở dài, không nghĩ tới lúc liên quan tới đối phương lần nữa lại là vì chuyện này.
Lúc hắn dự định tiếp tục hỏi thăm, phát hiện Thạch Bản chấn động.
Đây là sắp tụ hội?
Xem ra cần phải mau chóng đến Vô Pháp Vô Thiên Tháp một chuyến.
Nhìn tình huống bên kia một chút.
Thời gian vẫn còn hơn nửa ngày.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận