Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1052: Vãn Bối Có Thể Thành Tiên Không

Chương 1052: Vãn Bối Có Thể Thành Tiên Không
Nghe được là đi vào, Giang Hạo cảm giác có chút quái dị.
Trước đây ở bên trong, cũng không có quái dị như vậy.
Do dự một chút, vẫn là đẩy cửa ra rồi cúi đầu đi vào.
Hắn không dám nhìn vào bên trong.
Nhưng mà, nơi này có bình phong, thật ra vẫn không nhìn thấy Hồng Vũ Diệp.
Giang Hạo đưa lưng về phía bình phong rồi ngồi xuống, sau đó mới ngẩng đầu lên:
"Tiền bối cảm thấy có thể chứ?"
"Ngươi có pháp bảo rút đi khí vận?" Nương theo tiếng nước, giọng nói Hồng Vũ Diệp truyền đến.
Nơi này đúng là rất tiện nói chuyện, bên ngoài không thể nghe rõ bên trong.
"Thật ra thì có một món, chỉ là không biết có tác dụng hay không." Giang Hạo đáp.
Hắn có lẽ là trước đó từng nhặt được một món pháp bảo.
Pháp bảo khí vận này tên là Xúc Xắc Lục Diện, mỗi lần ném mạnh một cái sẽ bị chủ nhân pháp bảo hút một phần khí vận, đồng thời cũng sẽ thu hoạch được một gương mặt, là ngụy trang tuyệt đối.
Đây chính là kết quả giám định.
Lúc trước, khi đạt được món pháp bảo này, hắn đã cảm thấy chủ nhân của pháp bảo này không tầm thường. Cho nên, hắn vẫn luôn không dám dùng. Hiện nay, ngược lại có thể thử sử dụng.
Cũng không biết vận rủi quấn thân có thể bị rút đi hay không. Nếu như có thể thì sẽ có ảnh hưởng gì.
Hắn lấy Xúc Xắc Lục Diện ra, Hồng Vũ Diệp trầm mặc một lát, sau đó nói: "Ngươi muốn dùng nó?"
"Là muốn nhìn một chút xem có thể rút vận rủi đi hay không." Giang Hạo hỏi.
"Có thể." Hồng Vũ Diệp đưa ra đáp án khẳng định.
"Vậy sẽ có hậu quả gì sao? Ví dụ như có ảnh hưởng gì đối với khí vận của bản thân trong tương lai, ngoài ra liệu có ảnh hưởng gì đến Công Đức Đỉnh hay không." Giang Hạo hỏi.
Hắn lo lắng sẽ gây nên chấn động không cần thiết, uổng phí hết công đức trong Công Đức Đỉnh.
"Pháp bảo này có thể dẫn động không nhiều vận rủi, không ảnh hưởng đến cái gì cả. Ngược lại là chủ nhân của pháp bảo, khả năng không quá thích ngươi. Nhưng mà có thể thử một chút, thứ này có chút tương tự với Mật Ngữ Thạch Bản." Giọng nói của Hồng Vũ Diệp bình thản.
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, tương tự sao.
Hồng Vũ Diệp vẫn luôn tìm kiếm người phía sau Mật Ngữ Thạch Bản, có lẽ có thể thông qua xúc xắc này để tìm tới một chút manh mối.
"Có bị phát hiện ra gì không?" Giang Hạo hỏi.
Cường giả biết quan sát thiên cơ, bản thân hắn còn từng bị Đọa Tiên tộc nhìn trộm.
"Chỉ có thể tìm được phương hướng đại khái." Hồng Vũ Diệp nói.
Giang Hạo nghe thế thì an tâm hơn không ít.
Đó chính là có thể thử một chút.
Sau khi do dự một chút, Giang Hạo hỏi: "Tiền bối cảm thấy ta có thể thành tiên không?"
"Ngươi không phải mới Kim Đan sao?" Hồng Vũ Diệp nhếch miệng cười nói:
"Kim Đan đã nghĩ đến thành tiên rồi?"
"Muốn nhìn cảnh giới của tiê một chút." Giang Hạo đáp.
"Lúc đầu ngươi có thể thành tiên, nhưng hiện tại thì khác." Hồng Vũ Diệp ngã xuống nước rồi nói.
Giang Hạo có thể cảm nhận được rõ ràng người sau lưng đang dùng nước xối lên người, nhưng mà hắn không dám suy nghĩ nhiều.
Mà là hỏi thăm vấn đề thành tiên: "Có điều gì đó khác sao?"
"Vòng xoáy nhân quả quấn lấy ngươi, ngươi nói có thể giống nhau sao?" Hồng Vũ Diệp hỏi ngược lại.
Giang Hạo gật đầu.
Đúng là như thế.
Nếu như lúc tấn thăng, cân bằng đột nhiên bị đánh phá thì bản thân liền nguy hiểm.
Đừng nói thành tiên, khả năng sẽ chết tại chỗ.
Cho nên, muốn thành tiên đúng là khó hơn rất nhiều.
"Có biện pháp nào không?" Giang Hạo hỏi.
"Tăng cường Công Đức Đỉnh, lúc thành tiên tốt nhất nên có khí vận gia trì." Hồng Vũ Diệp nói.
Người có đại khí vận?
Giang Hạo lập tức nghĩ đến Thiên Đạo Trúc Cơ.
Cùng Thiên Đạo Trúc Cơ cùng nhau thành tiên, có tính là có khí vận gia trì hay không?
Chắc là có đi, nhưng mà Thiên Đạo Trúc Cơ muốn thành tiên cần ít nhất hai trăm năm nữa.
Nàng có thể đợi, bản thân hắn đợi không được.
Đại Địa Hoàng Giả có lẽ cũng được, nhưng Hiên Viên Thái lại càng muộn hơn.
Những người khác thì luôn cảm giác kém hơn một chút.
Chỉ có thể đợi sau này lại xem, làm tốt chuyện hiện tại rồi lại nói.
Thành tiên còn cần không ít thời gian, Giang Hạo cầm xúc xắc Lục Diện hỏi dò: "Vãn bối có nên thử một chút hay không?"
Hồng Vũ Diệp không có mở miệng.
Đó chính là có thể.
Vào lúc vận dụng, Giang Hạo biến thành dáng vẻ của Tiếu Tam Sinh, sau đó lại lấy ra Thiên Cơ Ẩn Phù rồi sử dụng đối với mình. Ngoài ra, hắn còn dùng thêm Nhất Diệp Chướng Mục.
Như thế hắn mới yên tâm sử dụng xúc xắc.
Vào lúc xúc xắc rơi xuống đất, Giang Hạo cảm giác vận rủi xuất hiện một tia rung động, chắc là bị rút đi một chút.
Lúc này, xúc xắc dừng lại ở mặt năm.
Ngay sau đó, dáng người thiếu nữ xuất hiện.
Chỉ cần Giang Hạo nguyện ý, liền có thể biến thành dáng vẻ thiếu nữ.
Mặc dù chỉ là biến hóa, nhưng mà Giang Hạo quả thực không muốn dùng.
Cuối cùng, hắn đưa tay thu hồi xúc xắc.
Lúc hắn muốn dùng lần nữa lại phát hiện không dùng được.
Xem ra một ngày chỉ có thể dùng một lần.
Soạt!
Tiếng nước rõ ràng truyền đến, là âm thanh tắm rửa của Hồng Vũ Diệp.
Giang Hạo lập tức ngừng suy nghĩ.
Một lát sau, một thân ảnh màu đó lướt qua: "Đừng ảnh hưởng ta nghỉ ngơi."
Ầm!
Cửa lập tức mở ra, là Hồng Vũ Diệp đi ra ngoài.
Giang Hạo thở phào một cái, sau đó đi lên lầu hai.
Hồng Vũ Diệp đã nghỉ ngơi ở trên giường.
Giang Hạo ngồi xuống ngoài ban công, nhìn về phía phương xa.
Lúc này trời đã hoàn toàn tốii.
Sao điểm đầy bầu trời, tương hỗ tương ứng, giống như là đang tuyên dương sinh cơ của mảnh thiên địa này.
Trong thoáng chốc, Giang Hạo tựa như nhìn thấy mình trong quá khứ.
Khi đó, ngoại trừ uy hiếp ra thì cũng không có tổn thương mang tính thực chất.
Hiện nay, vừa bị thương tổn, chỉ có thể sống khoảng hai ba mươi năm.
Hắn thở dài một tiếng, không khỏi tự giễu:
"Lòng tham."
Hiện tại như vậy đã không tệ rồi, chí ít là còn được sống tiếp, tương lai còn có hi vọng.
Trong vòng hai mươi năm có thể thành tiên, như vậy thì sẽ có nhiều thời gian hơn.
Ai có thể nói trước được tương lai?
Chỉ cần mình dốc hết toàn lực sống sót là đủ.
Đã đứng trước kiếp nạn một lần, lần này hẳn phải càng thong dong hơn mới đúng.
Giang Hạo trầm mặc một chút rồi nhắm mắt lại.
Đi ra từ vực sâu tuyệt vọng khiến hắn có một loại cảm giác không chân thật.
Hiện tại cần để cho lòng của mình bình tĩnh trở lại trước đã.
Ít nhất là có loại cảm giác như đang giẫm ở trên mặt đất.
Như thế mới có thể suy nghĩ đến việc chấp hành chuyện phía sau.
Lúc nhắm mắt lại, hắn cảm giác tiên duyên giấu ở trong thân thể đang buông lỏng, giống như muốn khuếch tán ra.
Nếu như không có gì ngoài ý muốn, bản thân hắn thành tiên là chuyện rất dễ dàng mới đúng.
Nhưng mà xảy ra chuyện ngoài ý muốn cũng là đương nhiên.
Nhân sinh có đến tám chín phần là không như ý, quá thuận lợi mới khiến cho người ta cảm thấy kỳ quái.
Trong lúc nhất thời, tâm hắn trầm tĩnh lại, phong thanh xung quanh, tiếng côn trùng kêu to, hắn đều nghe rõ mồn một.
Lúc tiếng côn trùng biến mất, Giang Hạo giống như nghe được âm thanh ánh nắng chiếu xuống.
Mở mắt ra, phát hiện trời quả nhiên đã sáng.
Nhìn xem tất cả, Giang Hạo chậm rãi đứng lên.
"Một ngày mới."
Hắn có một loại mừng rỡ, bởi vì lại có thể cảm nhận được hi vọng mới.
Không biết có phải là bởi vì từng cảm nhận tuyệt vọng hay không, mà hắn cảm giác thiên địa đều trở nên linh động, mọi chuyện đều trở nên vô cùng thân cận.
Giang Hạo vương tay, hơi dẫn động linh khí.
Soạt!
Linh khí bàng bạc mênh mông hướng về phía hắn.
"Đúng là không giống."
"Là bởi vì ta cảm thấy thiên địa thay đổi, cho nên thiên địa cũng đang nghênh hợp ta hay sao?"
"Có lẽ là vì Công Đức Đỉnh cũng nên."
Bất kể như thế nào, Giang Hạo phát hiện mình quả thật có chút không giống trước đó lắm.
Chỉ là thực lực vẫn không có khôi phục.
"Đủ rồi, như này là đủ rồi."
Làm người không thể yêu cầu mọi chuyện quá xa vời.
Mặc dù con đường hiện tại khó đi hơn lúc trước, nhưng đường còn ở dưới chân.
Bản thân vẫn có thể đi về phía trước.
Lúc này, hắn cảm giác Mật Ngữ Thạch Bản xuất hiện chấn động.
Là sắp tụ hội.
Nhìn Mật Ngữ Thạch Bản, Giang Hạo có chút cảm khái: "Thiếu một cái nhân tình lớn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận