Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1559: Hỏi Xem Nữ Ma Đầu Có Muố... Ỉ

Chương 1559: Hỏi Xem Nữ Ma Đầu Có Muố... ỈChương 1559: Hỏi Xem Nữ Ma Đầu Có Muố... Ỉ
 
 Tu vi Vũ Hóa đã coi như là cường giả tại Hoàng Thành, không phải là không có người đạt tới tu vi như này, nhưng không có nhiều như vậy.
 
 Trăm năm ngắn ngủi, cho dù có đại thể thì tốc độ tăng lên của Hoàng tộc cũng không có lớn như vậy, cho đến trước mắt một vị tiên nhân đều không có. Nhưng mà bọn hăn vân có hi vọng, chỉ cần đợi thêm một vài năm nữa thì sẽ có vị Nhân Tiên đầu tiên. Lúc đó, dù cho Hoàng tộc đang ở thể yêu thì cũng sẽ không quá bị động.
 
 Nhưng mà trước mắt vẫn không nên gây chuyện với cường giả Vũ Hóa thì hơn.
 
 Tổng quản Hoàng Thành lập tức đi đến trước cửa thành.
 
 Khi nhìn thấy Xảo Di, hắn ngây ngẩn cả người. Nhất là uy áp kinh khủng kia, nhìn là biết không phải Vũ Hóa bình thường.
 
 Nhưng mà tại sao đối phương lại đột nhiên xuất thủ? Đây là muôn tạo thể cho Bích Trúc công chúa? Nhìn lại công chúa, vẫn là người bình thường.
 
 Xem ra là tuổi thọ không còn nhiều lãm, muốn tùy hứng một chút? Nhưng mà sao lại như thế được? Xảo Di tấn thăng nhanh như vậy, nhất định là có đủ cơ duyên. Cơ. duyên lớn như thê đều không thể khiên Bích Trúc công chúa đi lên con đường tu luyện?
 
 Được rồi, công chúa lớn tuổi như Bích Trúc đã rất khó để có thể tu luyện.
 
 Nếu như là che giấu tu vi thì qua mầy chục năm đại nạn đền liên biết, không cần thiết phải xoắn xuýt làm gì.
 
 "Bích Trúc công chúa." Tổng quản đi tới cửa, cung kính hành lê: "Ngài đây là?"
 
 "Ta muốn trở về, bọn hắn không cho ta vào trong." Bích Trúc nói. Tổng quản liếc mắt nhìn về phía thị vệ đang thấp thỏm lo âu:
 
 "Tại sao không vào trong truyền lời?"
 
 "Chúng ta, chúng ta không biết còn có công chúa chưa đổi lệnh bài, cảm thầy là giả." Thị vệ cúi đầu nói. "Dọn dẹp một chút rồi rời đi đi." Tổng quản thuận miệng nói. Sau đó, hắn đón Bích Trúc đi vào bên trong.
 
 "Công chúa đi theo ta, ngài đã lâu rồi không có trở về, hai vị điện hạ thường xuyên hỏi, nhưng mà vẫn nên đi thay cái lệnh bài trước đã. " Tổng quản cười nói.
 
 "Tổng quản khách sáo như vậy?" Bích Trúc có chút ngoài ý muốn. Trước kia nàng trở về người người đều ghét bỏ.
 
 "Chuyện đương nhiên." Tổng quản cười nói.
 
 Xảo Di là người nhìn Bích Trúc lớn lên, bây giờ cho dù đã Vũ Hóa thì đều canh giữ ở bên cạnh đổi phương, hăn nào dám khinh thường. Bích Trúc nhận lệnh bài mới, nhìn hổi lâu: "Còn rât đẹp, đây là ai làm?"
 
 "Là Nam Thanh công chúa." Tổng quản nói.
 
 Nghe vậy, Bích Trúc có chút ngoài ý muốn: "Tiểu Hoàng muội?"
 
 "Đã không phải là công chúa nhỏ nhất nữa rồi, mặt khác thực lực của Nam Thanh công chúa đã đạt tới Vũ Hóa trung kỳ." Tổng quản nói với Bích Trúc:
 
 "Có thể nói là người đứng đầu trong cùng thể hệ, là đệ nhất thiên tài Hoàng tộc chân chính. Cho nên bệ hạ ban cho Nam Thanh công chúa danh xưng thủ tịch công chúa. Nói cách khác, tất cả công chúa đều phải gọi nàng một câu hoàng tỷ. " Nghe vậy, Bích Trúc ngây ngẩn cả người: "Nàng còn chưa đến hai trăm tuổi đúng không? Vậy mà được xem là hoàng tỷ rổi?"
 
 "Đạt giả vi tiên nha." Tổng quản cười nói.
 
 "Vậy một số hoàng huynh gọi nàng là hoàng tỷ hay là hoàng muội?" Bích Trúc tò mò hỏi.
 
 "Hoàng tỷ." Tổng quản cười nói: "Dù sao bên trong tât cả hoàng tử không có ai có tu vi cao hơn nàng, nhiều nhất là ngang hàng, nhưng thời gian bọn họ tiêu tồn lại lớn hơn gấp mây lần, một tiếng hoàng tỷ cũng không đủ."
 
 Bích Trúc cũng không thèm để ý. Chờ đối phương rời đi, Bích Trúc mới chu môi: "Ta mười tám tuổi gọi nàng là hoàng tỷ hình như cũng không phải là không được." "Công chúa vẫn đừng nên gặp Nam Thanh công chúa." Xảo Di nói. "Xảo Di, tu vi của ngươi quá yếu, nều như ngươi mà mạnh hơn nàng thì ta có phải là không cẩn gọi nàng là hoàng tỷ hay không? Đây chính là do ngươi không cô găng tu luyện." Bích Trúc vừa cười vừa nói. Nàng dường như không thèm để ý tới mấy xưng hô hoàng tỷ hoàng muội này.
 
 "Đúng vậy, do ta không cố gắng tu luyện, công chúa thứ tội. " Xảo Di nghiêm túc nói.
 
 Đúng vậy, nàng có cơ duyên, cũng nhìn thầy nhiều việc đời,bâygiờ - nàng hắn phải là Vũ Hóa hậu kỳ, thể nhưng vần còn kém một chút.
 
 Sau đó, nàng có chút tò mò nói: "Lúc công chúa hai trăm tuổi là tu vi gì?"
 
 "Ta mới mười tám tuổi." Bích Trúc nghiêm túc mà quật cường nói, sau đó mới giải thích:
 
 "Đại thế khác với lúc đó. Bây giờ người người tăng cao tu vi dê dàng, hơn nữa thành tiên cũng dê dàng. Suy nghĩ kỹ một chút, thời gian để nàng thành tiên chắc là không khác ta là bao. Nàng ít nhất còn cần hơn hai trăm năm. Xảo Di cổ gắng tu luyện, thật ra cũng không kém là bao nhiêu."
 
 Nghe vậy, Xảo Di chân thành nói: "Ta chắc chăn sẽ thành tiên trước nàng một bước, để nàng gọi công chúa là hoàng tỷ. "
 
 Bích Trúc liếc mắt: "Ta mới mười tám tuổi, đương nhiên là muội muội rồi."
 
 Sau đó, nàng lập tức nói: "Đi, đi tìm Văn Tuyết muội muội trước. "
 
 Chốc lát sau.
 
 "Ta đã nói sao liệt tổ liệt tông lại xuất hiện phản ứng, thì ra là hoàng tỷ trở về." Văn Tuyêt nhìn về phía người trong sân, một lời khó nói hết.
 
 'Văn Tuyết muội muội không thích ta sao?" Bích Trúc cười hỏi.
 
 "Khả năng là liệt tổ liệt tông không thích." Văn Tuyết trả lời.
 
 "Không có khả năng, lúc ta đi tế bái, liệt tổ liệt tông đều hiển linh, rất kích động. " Bích Trúc tự tin nói. Trong lúc nhất thời Văn Tuyết không biết nên nói cái gì, dù cho hiện tại thì liệt tổ liệt tông đếu muôn đưa người ra ngoài.
 
 Sau đó nàng nhắc nhở: "Phụ hoàng đã hạ lệnh, Nam Thanh hoàng tỷ là đệ nhất công chúa, chúng ta đều phải gọi nàng là hoàng tỷ. Hoàng tỷ cũng nên cẩn thận, cũng đừng nói ngươi là đệ nhãt thiên tài Hoàng tộc nữa. Người ta đã là Vũ Hóa trung kỳ rổi. Toàn - bộ Hoàng tộc không có người là đôi thủ của nàng. Dù cho hiện tại có người ngang hàng với nàng thì qua một số năm nữa cũng đều không phải là đối thủ của nàng. Nghe nói qua một trăm năm nữa, nàng sẽ có thể thành tiên."
 
 "Ít nhất là hai trăm năm." Bích Trúc sửa lời.
 
 "Không thể nào, trong cung đều nói là tầm một trăm năm." Văn Tuyết không tin.
 
 "Hai trăm năm còn không thể thành tiên đâu." Bích Trúc nói. "Sao Hoàng tỷ xác định được?" Văn Tuyết hỏi.
 
 "Đương nhiên là do ta đã từng thành tiên, đi qua Tiên Lộ, ta chính là đệ nhât thiên tài Hoàng tộc. Lúc ta thành tiên, nàng tu luyện còn không có thuận lợi như vậy đâu." Đại thế mở ra, vị thiên tài này tu_ luyện thuận lợi hơn rât nhiều. Nêu không thì dù cho nàng tám trăm năm thì cũng không thể thành tiên được.
 
 "Ta cũng biết khoác lác." Văn Tuyết nói.
 
 Bích Trúc nhìn quanh bốn phía, không quan tâm đổi phương có tin hay không: “Văn Tuyết hoàng muội, ngươi còn chưa lầy chồng?" Nghe vậy, Văn Tuyết sững sờ, sau đó nói: "Ta mới bao nhiêu tuổi?" "Hai, ba trăm tuổi?" Bích Trúc suy tư rổi nói: “Hoàng tộc có tuổi thọ sáu trăm năm, hai trăm tuổi chính là ba mươi tuổi của người bình thường, vậy hoàng muội chính là ba mươi lãm. Ba mươi lắm còn chưa lấy chống?"
 
 Nghe vậy, Văn Tuyết nghẹn đỏ cả mặt, phản bác: "Ta đã Kim Đan viên mãn, sắp tần thăng Nguyên Thần, tuổi thọ ít nhât cũng một, hai ngàn."
 
 Đông!
 
 Đột nhiên có tiếng chuông vang lên.
 
 Bích Trúc có chút ngoài ý muốn: "Gì thế?"
 
 "Đệ nhất thiên tài Hoàng tộc muốn giảng đạo thuyết pháp, đi thôi, chúng ta đi nghe một chút, có thể giải đáp được không ít nghi hoặc. " Văn Tuyết lôi kéo Bích Trúc đi ra ngoài.
 
 Bích Trúc tùy ý để đối phương lôi kéo, nói:
 
 "Văn Tuyết hoàng muội không sợ bị con mặt đặc thù nhìn chăm chấm sao?"
 
 Lúc Bích Trúc trở về đều là như thế, bị quan sát rât là khó chịu.
 
 "Ta đã từng bị hoàng tỷ liên lụy rổi." Văn Tuyết thở dài một tiểng, không nói thêm gì nữa.
 
 Bởi vì trong cung đều biết, nàng và Bích Trúc hoàng tỷ có qua lại thân thiết, dù sao hiện tại đổi phương đã là hoàng tỷ hơn năm trăm tuổi. Ngừng một lúc, Văn Tuyết sửng sốt một chút rổi quay đầu nhìn về phía Bích Trúc: "Hoàng tỷ, ngươi lần này trở về có phải là bởi vì tuổi thọ không nhiều nên muốn lá rụng về cội hay không?"
 
 Bích Trúc cười nhìn về phía người trước mắt, nói:
 
 "Ta mới mười tám tuổi, hoàng muội lá rụng về cội, ta cũng sẽ không lá rụng về cội. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận