Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 572: Quỷ Tiên Tử Lại Lớn Mật Như Thế

Chương 572: Quỷ Tiên Tử Lại Lớn Mật Như Thế
Chương 572: Quỷ Tiên Tử Lại Lớn Mật Như Thế
“Yêu nhân lớn mật."
Giọng nói hùng hậu truyền ra từ trong sân.
Ngay sau đó một lực lượng bộc phát ra.
Tất cả mọi người xung quanh đều kinh hãi, mọi người đều mang theo lực lượng cường đại mà tới, không người dám chần chờ một lát.
Nhưng mà, chờ đám người Nam Cung Văn Võ chạy tới thì tất cả đã kết thúc.
Một chỗ trong sân bị lực lượng phá hư, Hiên Viên Hốt quỳ một chân trên đất, khi tức trên thân lúc sáng lúc tối, màu da bị màu đen dần dần bao trùm.
Vẻ mặt càng cực kỳ thống khổ.
"Nguyền rủa?"
Nam Cung Văn Võ kinh hãi, lập tức tới giúp đỡ áp chế.
"Xảy ra chuyện gì rồi?" Đoan Mộc Hương kinh hãi nói.
"Hắn, hắn tới, thật mạnh, ta…" Hiên Viên Hốt gian nan mở miệng:
"Ta thậm chí đều không thể phản ứng lại, liền, liền bại."
"Tiếu Tam Sinh?" Nam Cung Văn Võ có chút kinh ngạc nói:
"Hắn tới lấy Thiên Diện Bảo Phiến?"
"Đúng, thế nhưng không có phát hiện gì, dường như có chút tức giận." Hiên Viên Hốt nói.
Ba người: "…"
Lần này phiền toái rồi, nếu như không đổi vị trí, đối phương đã lấy được đồ đi rồi.
"Không đúng." Đoan Mộc Hương có chút nghi hoặc:
"Tiếu Tam Sinh mạnh như thế sao?"
"Chắc là tu dưỡng đã lâu như vậy nên có đột phá mới." Nam Cung Văn Võ trầm tư chốc lát rồi nói:
"Đoan Mộc sư muội đến lúc đó phải cẩn thận một chút, hắn chắc là sẽ còn chú ý đến ngươi."
---
Bên ngoài.
Vẻ mặt của Bích Trúc có chút mơ hồ.
"Không ở trên người Hiên Viên Trưởng lão? Xảy ra chuyện gì?"
"Tin tức ta nhận được là sai? Hay là nói bọn hắn đoán được sẽ có người đến dò la Hiên Viên Trưởng lão cho nên tương kế tựu kế?” Nghĩ đến chuyện này, Bích Trúc lại cảm thấy không có khả năng. Con đường của nàng rất đặc thù, rất không có khả năng đạt được tin tức giả.
"Chẳng lẽ bọn hắn lừa gạt ngay cả người của mình?"
Bích Trúc cảm thấy có chút buồn rầu, vốn cho rằng đêm nay lấy được, ngày mai sẽ có thể rời đi.
Bây giờ xem ra còn phải tiếp tục tìm hiểu.
Hiện tại đã đánh rắn động cỏ, cũng không thể tiếp tục kéo dài, nếu không vấn đề sẽ không nhỏ.
"Không nghĩ tới nhiệm vụ đơn giản thế mà lại trở nên phức tạp."
Bích Trúc lắc đầu, tan biến trong bóng đêm.
Chỉ có thể ngày mai tìm hiểu, trong đêm động thủ lần nữa.
Phiền toái duy nhất là người Huyền Thiên Tông nhất định sẽ để Thiên m Tông động thủ điều tra.
Phải mau chóng rời khỏi.
Ngày kế tiếp.
Trong đêm.
Bích Trúc để mắt tới Đoan Mộc Hương, điều khiến cho nàng ngoài ý muốn chính là, Huyền Thiên Tông hình như không có tìm Thiên m Tông bắt người.
"Tự biết đuối lý, nên ngại tìm?"
Bởi vì Tiếu Tam Sinh là Huyền Thiên Tông tự mình dẫn tới, tìm Thiên m Tông quả thật có chút không tốt lắm.
"Thế nhưng luôn cảm thấy không đúng chỗ nào đó, không phải là đang chuẩn bị bẫy rập, để cho ta nhảy vào đó chứ?"
"Chỗ của Đoan Mộc Trưởng lão đang còn tốt, bẫy rập cũng không cần quá lo lắng, chỉ sợ đồ vật không ở nơi này."
Nếu như không ở nơi này, vậy chính là ở chỗ của Nam Cung Văn Võ. Vậy thì…
"Nếu ở chỗ của hắn thì khó rồi, không nói đến chuyện có đánh thắng hay không, thắng cũng phải tốn rất nhiều thời gian, trừ khi là bố trí sớm từ mấy tháng trước."
Chắc là còn phải ở lại chỗ này thêm mấy tháng, nàng cũng có chút bất đắc dĩ.
Thiên Cực Ách Vận Châu là một chuyện, "Tỉnh" cõ lẽ cũng đang ở gần đây.
Nhưng mà theo một số việc nàng cảm giác được, hiện tại "Tỉnh" hình như đang bị chuyện gì đó kéo chân.
Nhiều khi đều không cách nào tự mình xử lý động thủ.
Thế nhưng việc lớn thì hắn sẽ không vắng mặt, người khác còn đang tìm Tỏa Thiên, hắn đã xem xong.
Không bao lâu sau, nàng đi vào một chỗ trong sân, lúc này nàng cũng không dám suy nghĩ nhiều, bắt đầu toàn lực ứng đối xung quanh.
Phòng ngừa có người bố trí bẫy rập ở chỗ này.
Kiểm tra một phen, xác thực không có vấn đề gì.
Kẽo kẹt!
Cửa lớn mở ra, có một vị mỹ phụ đi ra.
Bích Trúc lập tức nhìn qua. Là Đoan Mộc Trưởng lão, nàng ngồi cạnh bàn đá, lấy ra một cây quạt đen kịt ra rồi xem xét tường tận: "Cây quạt này rốt cuộc làm được cái gì?"
Trong nháy mắt thấy cây quạt, ánh mắt Bích Trúc sáng rực lên.
Nhưng nàng lại có chút lo lắng, nhìn giống như là đang dẫn nàng mắc câu.
Nhiệm vụ lần này, thật sự khiến cho nàng có chút mỏi mệt.
Luôn cảm thấy những người này vô cùng gian trá giảo hoạt, trong lúc nhất thời nàng thế mà lại nhìn không thấu bọn họ.
Chờ một lúc sau, xác định không có vấn đề gì, nàng mới đi ra.
"Cây quạt ở chỗ của ngươi à?" Giọng nói nàng bình tĩnh, tựa như đang hỏi thăm.
Nhưng mà động tác lại không dừng lại, chỉ trong chớp mắt, nàng đã ở ngay trước mặt Đoan Mộc Hương, cầm cây quạt đi rồi lùi về sau một chút.
"Tiếu Tam Sinh?"
Đoan Mộc Hương kinh hãi, nhìn về phía người tới.
Một vị nữ tử thành thục, xinh đẹp như hoa, khí chất ưu nhã.
Bích Trúc kiểm tra cây quạt trong tay một chút, có chút kinh ngạc nói: "Lại có thể là thật."
Nàng nghi ngờ nhìn lên người trước mắt, dường như nghĩ tới điều gì.
"Làm sao ngươi biết quạt thật ở chỗ của ta?" Đoan Mộc Hương chất vấn.
Nghe vậy, Bích Trúc càng xác định suy đoán của. Những người này…
Đang cố ý muốn đưa cây quạt ra ngoài.
Không ở trong tay Hiên Viên Trưởng lão, không phải là bởi vì lý do gì khác, mà là vì tiện cho Tiếu Tam Sinh lấy đi.
Bởi vì chuyện hợp tác với Thiên m Tông vô cùng thuận lợi, mang theo Thiên Diện Bảo Phiến sẽ là phiền toái.
Nhìn ánh mắt cổ quái của "Tiếu Tam Sinh", Đoan Mộc Hương trong lúc nhất thời không biết nên mở miệng như thế nào.
"Được rồi, không chấp nhặt với các ngươi." Bích Trúc thu hồi Thiên Diện Bảo Phiến, lắc đầu quay người rời đi.
Cứ như vậy? Đoan Mộc Hương cảm thấy kinh ngạc.
Nàng còn tưởng rằng sẽ đánh nhau, còn tìm cả viện trợ.
Nhưng mà phiền toái chuyện của Tiếu Tam Sinh xem như kết thúc, phía sau chỉ cần chuyên tâm chuyện của tông môn là được.
--9
Từ sau khi Quỷ Tiên Tử tới đây, Giang Hạo liền đang chờ.
Chờ đối phương đưa Thiên Diện Bảo Phiến tới.
Hắn cũng không biết đối phương sẽ đưa tới như thế nào, có lẽ là lúc hắn trở về liền đưa đồ vật tới.
Nếu như là vậy, hắn lo lắng đối phương sẽ kiếm cớ tiến vào viện, như thế Thiên Hương Đạo Hoa liền bại lộ.
Nhưng mà, con đường tình báo của Quỷ Tiên Tử cũng không ít, có lẽ đã biết.
Bất kể như thế nào, nên phòng bị trước vẫn hơn.
Hai ngày này, hắn nghe nói chỗ của Huyền Thiên Tông xuất hiện việc lớn, liền suy đoán là Quỷ Tiên Tử ra tay.
Thế nhưng Thiên m Tông không nhúng tay, cũng không biết là vì cái gì. Chắc là không bao lâu nữa, cây quạt sẽ được đưa tới.
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, đột nhiên có hai người đi ra từ bên trong.
Người tới chính là Bích Trúc với dáng vẻ thiếu nữ.
Trong tay nàng cầm một cái hộp, vẫn luôn đánh giá, dường như rất tò mò bên trong là cái gì.
Giang Hạo cũng rất nhanh đã nhận ra các nàng, cảm thấy có chút dị dạng.
Bởi vì các nàng đang hướng về phía mình.
"Chào Giang sư huynh." Bích Trúc lộ ra gương mặt tươi cười ngọt ngào.
Như là một thiếu nữ vô hại ngây thơ.
"Sư muội muốn đi ra ngoài?" Giang Hạo nói lời trái lương tâm.
Gọi đối phương là sư muội, cảm thấy có chút quái dị.
Tuổi của bọn hắn chắc chắn là chênh lệch không ít.
"Không sai, nhưng mà ngoại trừ ra ngoài, còn có một việc." Bích Trúc đưa cái hộp trong tay tới:
"Đây là cho sư huynh."
"Ta?" Vẻ mặt của Giang Hạo vô cùng nghi hoặc.
Là thật sự nghi hoặc.
"Một vị tiền bối để ta giao cho ngươi, nói đưa cho ngươi." Bích Trúc cười nói.
Chờ Giang Hạo tiếp nhận đồ, nàng lại thăm dò nói:
"Giang sư huynh, trong này là cái gì vậy? Mở ra nhìn một chút đi?"
Giả bộ cũng thật giống, trong lòng Giang Hạo cảm khái.
Thế nhưng hắn không dám mở ra tìm hiểu, lỡ như là Thiên Diện Bảo Phiến, vậy sẽ xong mất.
Nhưng mà hắn làm thế nào cũng không nghĩ tới, Quỷ Tiên Tử cư nhiên lại trắng trợn đưa đồ tới tay hắn như thế. Không lo lắng xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao?
"Quá keo kiệt." Bích Trúc cười cười, cũng không lưu lại lâu, vừa phất phất tay vừa đi ra phía ngoài:
"Giang sư huynh,
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận