Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 266: Đánh Cho Hắn Tàn Phế

Chương 266: Đánh Cho Hắn Tàn Phế
Sáng sớm.
Ánh nắng ôn hòa, Giang Hạo đi đến trước cửa viện.
Một vị nam tử trẻ tuổi đang đứng cách đó không xa, trông đôi mắt bình tĩnh có sự ổn trọng mà người đồng lứa không có.
Suy nghĩ cẩn thận một chút, Hàn Minh sư đệ đã hai mươi bốn, lần đầu gặp hắn là lúc mới mười tám tuổi.
Hơn năm năm trôi qua, không chỉ tu vi tăng trưởng nhanh chóng, dù cho tính cách cũng chững chạc hơn rất nhiều.
Có Trúc Cơ hậu kỳ trẻ tuổi như thế, khiến cho thanh danh của Đoạn Tình Nhai tăng lên không ít.
Khác với Giang Hạo Trúc Cơ hậu kỳ, Hàn Minh là dựa vào sự mạnh mẽ của chính mình.
Nhất chiến thành danh như này.
Được tán thành cực cao tại tông môn.
"Hàn sư đệ, đã lâu không gặp, vốn định qua chút thời gian sẽ đi qua cảm ơn." Giang Hạo mở miệng cười nói.
Trước đó có người khiêu chiến, đều là Hàn Minh tiếp nhận thay hắn, đúng là cần nói lời cảm ơn.
Hắn kéo đến bây giờ chưa có qua nói lời cảm ơn, một là vội vàng nguyền rủa, hai là Hàn Minh đang bế quan.
Hắn vừa mới tấn thăng Trúc Cơ hậu kỳ, đương nhiên cần không ít thời gian để củng cố tu vi.
Bây giờ xem ra, tu vi đã được củng cố rất tốt.
"Sư huynh, ta đã Trúc Cơ hậu kỳ, cùng một cảnh giới với ngươi." Hàn Minh ôm quyền, cung kính nói:
"Cho nên hôm nay ta đến đây muốn khiêu chiến sư huynh."
"Khiêu chiến?" Giang Hạo cũng không ngoài ý muốn:
"Không biết sư đệ muốn khiêu chiến ngay bây giờ hay là chọn ngày?"
"Sư huynh hiện tại có rảnh không?" Hàn Minh hơi kinh ngạc.
Thật ra hắn đã chọn xong ngày, thế nhưng nếu như Giang Hạo nói hiện tại thì hắn cũng không tiện từ chối.
Như thế sẽ có vẻ như khí thế của mình không đủ.
“Rảnh." Giang Hạo gật đầu nói.
"Vậy sư huynh đã chuẩn bị xong chưa? Ta khác với sư huynh, không chỉ khiêu chiến bốn phía, còn lịch luyện đủ kiểu, kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Sư huynh tốt nhất đừng phớt lờ." Hàn Minh nói nghiêm túc.
"Sư đệ có thiên phú dị bẩm, ta đương nhiên sẽ không khinh thường." Giang Hạo nói nghiêm túc.
Trong chốc lát.
Hai người đứng tại bờ sông.
Một người rút kiếm, một người cầm đao.
Trong lúc nhìn nhau, khí tức của hai người đều quét qua.
Lúc này, Giang Hạo có thể thấy được khí tức bình ổn của Hàn Minh, nhưng dưới bình ổn lại ẩn chứa mãnh liệt, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.
Quả nhiên, trong nháy mắt Hàn Minh động đậy, khí tức phun trào, lực bộc phát mười phần.
Kiếm trong tay ra khỏi vỏ, dâng trào như lôi đình.
Thấy, Giang Hạo động đao.
Keng!
Bán Nguyệt ra khỏi vỏ.
Để tỏ lòng tôn trọng, lần này hắn trực tiếp vận dụng thứ thứ nhất Thiên Đao, Trảm Nguyệt.
Đao thứ nhất.
Thế lực ngang nhau.
Đao thứ hai.
Hàn Minh không địch lại.
Đao thứ ba.
Trường kiếm bay lên, thế đao phun trào, tạo thành một rãnh sâu ở trên mặt đất.
Mà đao đã gác ở trên cổ Hàn Minh.
"Hàn sư đệ, đa tạ."
Giang Hạo thu đao, khách sáo nói.
Hàn Minh nhìn chằm chằm vào Giang Hạo, sau đó nhặt kiếm lên, nói khẽ:
"Ta chẳng qua là tấn thăng muộn hơn sư huynh một chút, chờ sau khi ta củng cố tu vi, sẽ lại đến tìm sư huynh."
Nói xong hắn liền xoay người rời đi.
Giang Hạo mỉm cười.
Hắn đang suy nghĩ lần sau có nên ra năm đao hay không.
Để khẳng định sự cố gắng của Hàn sư đệ.
Nhưng mà trong một hai năm này, có thể tìm cơ hội tấn thăng Trúc Cơ viên mãn.
Chỉ cần ép Hàn Minh sư đệ một bậc, bình thường sẽ không bị quan tâm quá nhiều.
Dù sao mọi người đều biết hắn có cơ duyên.
Đồng thời có công tích trên người, cũng có khả năng cưỡng chế tăng lên.
Chẳng qua là sẽ làm tổn thương tiềm lực.
Sau đó, Giang Hạo nhanh chóng đi tới chỗ thi đấu khiêu chiến thủ tịch.
Đây cũng không phải là chỗ của hắn, nghe nói là chỗ của Bạch Dạ, là một sơn cốc.
Đi vào Bách Cốt Lâm, có thể thấy xung quanh có lượng lớn người đang tụ về chỗ này.
Thủ tịch chiến đấu quả thật khiến cho không ít người quan tâm.
"Sư đệ, đã lâu không gặp."
Liễu Tinh Thần đi tới từ đằng xa và chào hỏi.
"Liễu sư huynh." Giang Hạo khách khí đáp lại, chợt nói:
"Sư huynh cũng tới quan sát trận chiến sao?"
"Đương nhiên, ta cũng muốn nhìn một chút xem đệ tử thủ tịch thứ mười có trình độ gì." Liễu Tinh Thần cười nói.
Giang Hạo gật đầu, lúc này, quanh thân Liễu Tinh Thần ngoại trừ có khí tức của Chân Long và Đại Vu ra, hình như còn có một sợi khí tức đỏ sậm.
Tàn hồn thứ ba đã xuất hiện?
Không vội giám định, quan sát trận chiến trước đã rồi lại nói.
Đã qua lâu như vậy rồi, Liễu Tinh Thần tìm được một tàn hồn thích hợp cũng không có gì lạ.
Chỗ khác khó tìm, nhưng bên phía quặng mỏ chắc là không ít.
Dù sao chiến trường viễn cổ ở ngay phía dưới.
Chí bảo còn có, huống hồ là tàn hồn.
Ma Quật chắc là cũng không ít, thế nhưng cần phải tới gần trung tâm.
So sánh với quặng mỏ, Ma Quật là một chỗ tương đối có quy tắc.
Chí bảo bị trấn áp, tất cả mọi thứ đều tập trung ở vị trí trung tâm.
Một lát sau.
Hai người tới ngoài sơn cốc.
Không ai đi vào, bởi vì bên trong chính là lôi đài.
Nguyên Thần viên mãn đối chiến với Nguyên Thần hậu kỳ, phạm vi ảnh hưởng sẽ rất rộng, cho nên người đến quan chiến đều cần cách xa một chút.
Trên đường đi, Giang Hạo ghi nhớ tình huống xung quanh ở trong đầu.
Thu hoạch lớn nhất lần này chính là biết được chỗ ở của Bạch Dạ.
Lần sau tới đây cũng thuận tiện hơn.
Bởi vì Hồng Vũ Diệp nên hắn không thể nguyền rủa liên tục, thế nhưng cũng không cần phải thế.
Bởi vì qua hai tháng nữa, hắn có khả năng tấn thăng Nguyên Thần hậu kỳ.
Đến lúc đó, hắn sẽ đến tìm Bạch Dạ.
Chẳng qua là một khi Bạch Dạ thành thủ tịch thì sẽ phiền toái hơn hiện tại rất nhiều.
"Thi đấu khiêu chiến lúc nào thì bắt đầu vậy?" Hắn hỏi.
"Khó mà nói được, không có quy định thời gian, hôm nay Man Long đến lúc nào thì sẽ bắt đầu vào lúc đó." Liễu Tinh Thần nói.
Giang Hạo gật đầu.
"Đúng rồi, nghe nói người Thi Thần Tông muốn tới tông môn chúng ta, dường như là muốn hợp tác với chúng ta." Liễu Tinh Thần đột nhiên nói.
"Thi Thần Tông hợp tác với chúng ta?" Giang Hạo kinh ngạc.
Trưởng lão chấp giáo là Trang Vu Chân đang bị giam giữ tại Thiên Âm Tông, bọn hắn thế mà bỏ qua chuyện này để chạy tới hợp tác?
Đây là đặt lợi ích lên đầu sao?
Nhưng đối phương lại vì cái gì?
"Nghe nói có quan hệ với Thi Giới Hoa." Liễu Tinh Thần cũng cảm thấy bất ngờ.
Giang Hạo gật đầu.
Nói vậy nghe cũng thuyết phục hơn.
Thi Giới Hoa có thể mở ra lối đi đặc thùi, đi tới một ranh giới không biết.
Người của Thi Thần Tông hẳn là cần đi vào nơi đó, cho nên mới tới hợp tác.
Thiên Âm Tông không đáp ứng cũng không được, dù sao sự mạnh mẽ của đối phương đang còn tại đó.
Nếu đánh nhau sẽ chẳng tốt cho ai cả.
Tóm lại, thân là một người thẩm vấn Trang Vu Chân, hắn vẫn nên điệu thấp một chút, để tránh thu hút sự chú ý của bọn họ.
Lại chờ một lúc.
Người xung quanh càng ngày càng nhiều.
Hắn cũng gặp được một số người quen tại một số vị trí bắt mắt.
Ví dụ như Ninh Tuyên sư tỷ.
Lúc này, một người nam tử mảnh mai, bình tĩnh đứng trên một chỗ cao trong sơn cốc.
Những người khác nhìn sang, là tu vi Nguyên Thần hậu kỳ.
Thế nhưng theo Giang Hạo, tu vi là cưỡng ép tăng lên, là ăn một chút đan dược.
Không chỉ như thế, trên thân người này còn có rất nhiều dấu vết nguyền rủa, khí tức không ngừng đung đưa.
Bạch Dạ, trong nháy mắt thấy hắn, Giang Hạo liền biết mình nguyền rủa thành công.
Hiệu quả dường như không tệ.
Đối phương không chỉ không tăng tu vi, thậm chí còn có dấu hiệu ngã xuống.
Phương pháp nguyền rủa tự tổn một ngàn, đả thương địch tám trăm này đúng là dùng tốt.
Nếu không phải Hồng Vũ Diệp ra tay, hắn hiện tại cũng đang bị nguyền rủa tra tấn.
Mà Bạch Dạ, chắc là sẽ còn bị tra tấn thật lâu.
Oanh!
Một thân ảnh đột nhiên hạ xuống từ trên trời.
Thân ảnh to lớn của Man Long xuất hiện ở trước mặt Bạch Dạ.
Trong nháy mắt nhận ra hắn, rất nhiều người đều bắt đầu hoan hô.
"Man Long sư huynh, đánh cho hắn tàn phế."
"Cùng cấp đã không có người nào là đối thủ của Man Long sư huynh. Nhưng ta lại nghe nói Bạch Dạ sư huynh là vượt cấp, hắn không có khả năng thắng."
Giang Hạo quan sát Man Long.
Phát hiện khí huyết hắn cuồn cuộn, khí tức cường đại không ngừng đan xen, cực kỳ loá mắt.
Bạch Dạ so sánh với hắn đúng là có chút nhỏ bé.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận