Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 906: Người Mấu Chốt Để Nhanh Chóng Tăng Cao Tu Vi

Chương 906: Người Mấu Chốt Để Nhanh Chóng Tăng Cao Tu Vi
Chương 906: Người Mấu Chốt Để Nhanh Chóng Tăng Cao Tu Vi
Thực lực của Hàn Minh sư đệ bành trướng, kiếm ý thông thấu dẫn động sơn hà. Là thiên tài mà Đoạn Tình Nhai nhiều năm chưa từng gặp.
Tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc.
Tại Đoạn Tình Nhai, thiên phú tu luyện của Hàn Minh không chỉ đứng đầu, năng lực biểu hiện ra còn vượt xa những người khác. Vô địch trong cùng cấp, tâm trí kiên định. Hiện nay kiếm ý thông thấu, là hạt giống tốt để tu kiếm.
Nhưng mà, Khổ Ngọ Thường lại có chút bất đắc dĩ, bởi vì hắn không lý giải nhiều về kiếm, không cách nào chỉ đạo cho Hàn Minh một cách tốt nhất.
Ngày thứ hai sau khi Hàn Minh dương danh.
Giang Hạo liền nhận được tin tức, nói sư phụ ra ngoài rồi, Đoạn Tình Nhai tạm thời do Bạch Dịch sư huynh tiếp quản.
"Lại là Bạch Dịch sư huynh?"
Giang Hạo nhớ tới đánh giá của Chấp Pháp Đường đối vị sư huynh này, cũng cảm thấy có chút bất đắc dĩ. Có lẽ không bao lâu nữa, Bạch Dịch sư huynh lại phải tiến đến Chấp Pháp Phong.
Nhưng mà không ai biết sư phụ đi ra ngoài làm gì cả. Có lẽ là có liên quan đến Hàn sư đệ, dù sao lúc này không vội chỉ điểm cho Hàn sư đệ mà lại ra ngoài, luôn cảm giác có chút kỳ quái.
Lại qua hai ngày.
Phần lớn đệ tử Đoạn Tình Nhai đều đang thảo luận về Hàn sư đệ, Tiểu Li đều nghe nói. Thỉnh thoảng còn hỏi một chút, Hàn sư huynh trở nên lợi hại có tặng lễ vật cho mình hay không. Giang Hạo lắc đầu, không có để ý.
Tiểu Li biết Hàn Minh, bọn hắn đều là chân truyền.
Ngày này Giang Hạo đang quản lý Linh Dược Viên, Hàn sư đệ lại đột nhiên tới.
Nhìn qua đối phương, hắn rất tò mò không biết đối phương tới để khiêu chiến hay là trả tiền. Nếu như là khiêu chiến thì có chút phiền phức. Hắn luôn áp chế đối phương, cảm thấy có chút phiền phức. Lúc này, danh tiếng của Hàn sư đệ đang vang xa. Một khi truyền ra bị mình áp chế, ánh mắt của rất nhiều người sẽ trở nên kỳ quái. Cho nên, nếu hôm nay Hàn sư đệ mở miệng muốn khiêu chiến, hắn có chút khó khăn.
Khi đi tới, trong mắt Hàn sư đệ mang theo một chút đắc ý, dường như càng tự tin hơn về tương lai.
"Sư đệ đúng là lợi hại, nghe nói sư đệ tương lai tất thành thủ tịch, tiền đồ vô lượng." Giang Hạo vừa cười vừa nói.
"Sư huynh cứ ở mãi trong Linh Dược Viên không lịch luyện, tương lai kiểu gì cũng sẽ bị đuổi kịp. Dù là sư huynh ngẫu nhiên ra ngoài, nhưng vẫn là không đủ. Chênh lệch giữa chúng ta sẽ càng ngày càng nhỏ, cuối cùng sư huynh sẽ thành lá xanh." Hàn Minh nghiêm túc nói.
"Sư đệ vượt qua ta là chuyện tất nhiên, ra ngoài hay không đều không thay đổi được sự thật này." Giang Hạo nói.
Hàn Minh không nhiều lời, mà là lấy linh thạch ra: "Đây là hai ngàn linh thạch, thêm một ngàn coi như lợi tức."
Giang Hạo thản nhiên tiếp nhận: "Đa tạ sư đệ."
Hàn Minh gật đầu, muốn quay người rời đi.
"Hàn sư huynh." Tiểu Li chạy tới, hưng phấn nói: "Nghe nói ngươi đã trở nên lợi hại."
"Ừm." Hàn Minh gật đầu, có vẻ hơi cao lãnh.
"Chúc mừng sư huynh, vậy có lễ vật không?" Tiểu Li vươn tay hỏi.
Hàn Minh nhìn chằm chằm Tiểu Li, cuối cùng lấy một linh quả ra từ trong trữ vật pháp bảo, có chút thịt đau:
"Cái này."
"Đa tạ Hàn sư huynh." Tiểu Li hưng phấn nói.
"Tu luyện cho tốt." Sau khi dứt lời, Hàn Minh tiêu sái rời đi.
Tiểu Li rất phối hợp nói đã biết.
Giang Hạo ở phía sau muốn cười, Hàn sư đệ hình như đã nghèo hơn rất nhiều. Nhưng mà, hắn và Tiểu Li đều rất thân quen, nếu chưa quen thì Tiểu Li sẽ không đòi quà.
Sau đó, Giang Hạo liền tiếp tục công việc.
Hàn sư đệ không có khởi xướng khiêu chiến khiến hắn nhẹ nhàng thở ra. Nếu không, hắn phải nghĩ biện pháp đánh một hồi, lộ ra thế lực ngang nhau, kết thúc với kết quả đối phương thất bại một cách đáng tiếc. Lần sau đến nữa có lẽ chính là lúc Hàn Minh sư đệ hậu kỳ, vậy mình cũng sẽ Kim Đan viên mãn.
"Vừa rồi nhìn Hàn sư đệ có khí tức trào lên, cách hậu kỳ cũng không xa."
"Đến lúc đó mình trực tiếp tấn thăng viên mãn, không biết có lộ ra vẻ đột ngột hay không."
Trước đó, hắn đều là ra ngoài một chuyến rồi trở về tấn thăng. Nếu như Hàn Minh sư đệ tấn thăng quá nhanh, hắn có lẽ còn không ra ngoài đã trực tiếp tấn thăng, dễ dàng bị hoài nghi.
"Chỉ có thể trông cậy vào Nguyện Huyết Đạo."
Có lẽ có thể thường xuyên giảng giải việc tu luyện cho Trình Sầu, học Thiên Trần sư huynh hấp dẫn người khác. Như thế sẽ khiến để cho người ta cảm thấy là hiệu quả của Nguyện Huyết Đạo.
Sau đó, Giang Hạo bắt đầu quản lý Linh Dược Viên.
Mặc dù tông vẫn còn đang náo nhiệt, nhưng đều không có liên quan gì tới hắn. Người khác náo nhiệt chỉ là người khác.
Thời gian yên tĩnh không có người quấy rầy, cũng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Giữa tháng hai.
Giang Hạo nghênh đón một vị sư tỷ Chúc Hỏa Đan Đình. Luyện Thần viên mãn, tóc ngắn, ngũ quan đoan chính, không nói tới đẹp, nhưng mà nhìn có chút thuận mắt. Ánh mắt nàng bình tĩnh, mang theo một chút ngoài ý muốn.
"Sư đệ thật sự có thể trồng linh dược thượng phẩm?"
Sau khi nói xong, nàng liền lập tức giải thích: "Sư đệ không nên hiểu lầm, ta không có ý chất vấn ngươi, chỉ là tò mò. Bởi vì ta không chú ý chuyện tông môn, cho nên cũng không rõ về thực lực của sư đệ."
"Chỉ là biết một chút." Giang Hạo khiêm tốn nói.
Vị sư tỷ này nhìn có chút ôn hòa, giọng điệu bình ổn.
"Biết một chút?" Nữ tử gật đầu nói:
"Vậy cũng được, đúng rồi, ta là Đoan Mộc Nghiên, sư đệ là Giang Hạo?" Đoan Mộc Nghiên hỏi.
"Đúng vậy." Giang Hạo cung kính nói.
"Trên tay của ta có không ít hạt giống linh dược thượng phẩm, nhưng phần lớn đều rất quan trọng đối với ta. Bởi vì là lần thứ nhất hợp tác, cho nên ta sẽ có một chút không tín nhiệm, hi vọng sư đệ thông cảm. Đại khái sẽ giao hai trăm hạt giống cho sư đệ trướ. Hi vọng sư đệ bỏ qua cho." Đoan Mộc Nghiên nói.
Giang Hạo ngoài ý muốn, vị sư tỷ này rất thẳng thắn.
Dạng này người tại tông môn an toàn sao?
Nhưng mà đối phương đã Luyện Thần viên mãn, cách Phản Hư chỉ có một bước, chắc là có rất ít kẻ nhân.
"Ta cần xem hạt giống trước." Giang Hạo giải thích:
"Có một số hạt giống ta không am hiểu."
Đối phương đồng ý.
Chờ sau khi giám định, Giang Hạo nhẹ nhàng thở ra.
Hạt giống bình thường đều là chín tháng mọc rễ nảy mầm. Hắn trồng thì nhanh nhất là bốn tháng, chỉ là sẽ tiêu hao khá lớn, hơn nữa còn có chút bắt mắt. Cho nên, hắn dự định dùng thời gian nửa năm để hạt giống nảy mầm.
Bây giờ không có nhiệm vụ, chắc là không cần quá lo lắng.
Sau khi xác định, đối phương liền đi theo trình tự bình thường, giao hạt giống cho Đoạn Tình Nhai, và linh thạch gieo trồng như bình thường.
Không chỉ như thế, nàng còn cho Giang Hạo thêm năm mươi linh thạch.
Rất nhiều.
Kim Đan hậu kỳ cũng chỉ có thể nhận hơn một trăm linh thạch tại tông môn. Đáng tiếc, linh thạch của hắn giờ đã tính theo hàng vạn rồi.
Sau khi đưa tiễn Đoan Mộc sư tỷ, Giang Hạo liền bắt đầu trồng linh dược.
Đây là nhóm thí nghiệm đầu tiên, làm xong nhóm này sẽ có thể làm nhím tiếp theo. Có lẽ sau này có thể tấn thăng nhanh chóng hay không đều trông cậy vào vị sư tỷ này.

Nam Bộ.
U Vân Phủ.
Bích Trúc xuất hiện ở trên ngọn núi, thở ra một hơi: "Cuối cùng cũng về tới U Vân Phủ, không nghĩ tới khí vận của ta cũng khá. Còn có thể tiếp tục nhặt được truyền tống trận."
Thực lực của Xảo Di gần đây tăng lên không ít, nàng nhìn sơn hà bốn phía, không khỏi cảm khái. Nam Bộ và Tây Bộ khác biệt hình như không lớn.
Mấy năm này, các nàng đi từ Nam Bộ đến Tây Bộ, lại từ Tây Bộ trở về, đãặp rất nhiều chuyện. Tất cả đều giống như là nằm mơ vậy.
"Cuộc sống của công chúa ở bên ngoài đều đặc sắc như vậy sao?" Xảo Di hỏi.
"Không có." Bích Trúc lắc đầu, có chút cảm khái:
"Chỉ có mười mấy năm qua là tương đối đặc sắc, chuyện đặc biệt nhiều, ta cảm thấy như có một đôi tay đang điều khiển ở phía sau. Cố ý để mọi chuyện xuất hiện dồn dập để đạt thành mục đích của hắn. Hơn nữa, ta suy đoán người này đang ở gần Thiên m Tông."
"Cho nên công chúa mới không muốn đến nơi này?" Xảo Di hỏi.
Bích Trúc gật đầu lại lắc đầu: "Dù sao không có chuyện gì thì không đến thì hơn, bây giờ vì công pháp của Xảo Di nên không thể không đến."
Xảo Di nghi hoặc, nàng đã có công pháp, còn cần cái gì?
Lúc này Bích Trúc đột nhiên sửng sốt một chút, nói: "Chúng ta nghỉ ngơi ở chỗ này một đêm, ngày mai xuất phát."
Bạn cần đăng nhập để bình luận