Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 891: Bạo Loạn

Chương 891: Bạo Loạn
Chương 891: Bạo Loạn
Sau khi tụ hội kết thúc, Giang Hạo liền bắt đầu ghi chép nội dung.
Lần tụ hội này có không ít thu hoạch.
Theo tình hình trước mắt, Tinh thiếu hắn một thù lao khá lớn, Trương chỉ là tiện tay mà thôi, thù lao của Liễu có thể lớn có thể nhỏ. Thi Hải lão nhân tới Nam Bộ, Tinh có xác suất rời khỏi Đông Bộ.
Điều cần để ý là, Uyên Hải xuất hiện ngược dòng, có lẽ có liên quan tới Long tộc, cũng có thể có liên quan đến Thập Nhị Thiên Vương. Tiên chủng nở rộ sẽ kéo theo Thiên Linh tộc và Thiên Thánh tộc, cụ thể thì không được biết.
Thiên Cực Mộng Cảnh Châu chính thức bị người tụ hội biết được.
Đại Thiên Tinh Thần Pháp của Đốt đèn đạo nhân có chút đặc thù, rất khó giết chết. Đèn lồng có lẽ chính là nhược điểm.
Dạy Liễu cách xác định pháp thuật nhỏ để xác định thành viên của Đại Thiên Thần Tông, không biết có thể gây nên một hệ liệt phản ứng hay không. Hắn cũng không sợ thứ này bị truyền đi, chỉ sợ mình bị truyền đi.
Hiện tại nói cho Liễu, đối với hắn mà nói cũng không có vấn đề gì. Đành phải xem Liễu muốn làm thế nào.
Sáng sớm.
Giang Hạo cất thư tịch vào, sau đó chuẩn bị đi tuần tra. Lần này cần tuần tra Bạch Nguyệt Hồ, không biết sẽ có nguy hiểm gì hay không.
Theo lời của mấy người Tinh, đám người Đọa Tiên tộc đều ở gần Nam Bộ, mà tại Thiên m Tông đã có thân ảnh của bọn hắn. Cho nên nguy hiểm có thể sẽ bộc phát ở gần đây.
Liễu tối hôm qua cũng đã nói một chút tin tức liên quan tới Xích Điền.
Đối phương càng ngày càng lợi hại, thân phận địa vị không ngừng cất cao. Tu vi cũng tăng lên rất nhanh, tất được Đào Mộc Tú Thiên Vương tín nhiệm.
Không chỉ như thế, còn được giao cho một chút khí vận, trở thành thân thuộc của Thiên Vương .
Trong hải vực của Đào Mộc Tú Thiên Vương, thực lực ucar Xích Điền tăng lên không phải chỉ là một chút.
"Đúng là một buổi sáng lên theo gió, lên như diều gặp gió."
Giang Hạo không khỏi cảm khái, kỳ ngộ Xích Điền đúng là quá tốt. Đào Mộc Tú là đại quý nhân trong đời hắn.
"Hi vọng sẽ trợ giúp đối với ta sau này."
Giang Hạo cũng không thèm để ý đến việc đối phương lợi hại như nào, chỉ cần có thể trợ giúp hắn một hai, dù như thế nào đi nữa cũng không đáng kể. Tốt hay xấu thì đó cũng là người khác, chỉ là hi vọng đừng quên hứa hẹn lúc trước.
Cho đến trước mắt vẫn không cần đi cảnh cáo đối phương, chờ đến lúc hắn bành trướng hơn chút đã.
Sau đó Giang Hạo bắt đầu dẫn người tiến về Bạch Nguyệt Hồ để tuần tra.
Vừa đến Bạch Nguyệt Hồ, Triệu Khuynh Tuyết liền vô cùng hào hứng.
Nàng mang theo đám người bắt đầu tuần tra, biết chỗ nào cần thiết phải chú ý, chỗ nào không nên tới gần. Giang Hạo cũng mặc cho nàng dẫn đường.
Như này cũng tốt, một khi gặp phải người Bạch Nguyệt Hồ cũng sẽ không có chuyện gì cả.
Quả nhiên gặp một số sư huynh Bạch Nguyệt Hồ,Triệu Khuynh Tuyết đều nhất nhất ứng đối. Nàng cũng vui vẻ, thể hiện ra sự đặc thù của bản thân.
Tuần tra một ngày, không thấy vấn đề gì, Giang Hạo cũng nhẹ nhàng thở ra. Mấy người Triệu Khuynh Tuyết thì cảm thấy, tuần tra những chỗ này sẽ an toàn hơn. Giang Hạo cũng không nói thêm cái gì, chỉ là khôi phục tuần tra như bình thường.
Chỉ là sau tuần tra nhìn như bình tĩnh, lại làm cho hắn ngoài ý muốn. Hắn phát hiện người Thiên Thánh Giáo tại ngoại môn.
Đầu tháng chín, hắn nhận ra người Thánh Đạo trong đám người. Giữa tháng chín, hắn lại phát hiện người Đọa Tiên tộc. Cuối tháng chín, người Đại Thiên Thần Tông bắt đầu trở nên nhiều hơn.
Số lượng nội ứng nhiều như vậy khiến Giang Hạo tê cả da đầu. Thực lực của những người này đều rất mạnh, hơn nữa đều trà trộn đi vào. Theo lý thuyết thì đây là chuyện không có khả năng, nhưng bọn họ đã tiến đến. Nói rõ tông môn cũng cố ý lầm vậy, chắc là định bắt rùa trong hũ. Nhưng mà rất dễ dàng mang đến nguy hiểm, dù sao khả năng mất khống chếg rất cao.
Giang Hạo thử giám định qua những người này, mục đích của bọn hắn không giống nhau. Thiên Thánh giáo và Đại Thiên Thần Tông vì thần hôn Thánh Chủ. Đọa Tiên tộc lại là vì tìm kiếm địa mạch tại Thiên m Tông, để Tiên chủng nở rộ hoàn chỉnh hơn. Mà Thánh Đạo biết được suy nghĩ của Đọa Tiên tộc, muốn trộm cơ duyên của Đọa Tiên tộc cơ. Điều duy nhất không rõ, chính là Thiên m Tông rốt cuộc muốn làm gì.
Cũng mặc kệ là như thế nào, Giang Hạo cũng không muốn tham dự vào trong đó. Hắn bỏ ra chút thời gian, cuối cùng tìm được khu vực khả năng không có tranh đấu nhất, tuần tra quặng mỏ.
Lần này hình như không ai nhằm vào quặng mỏ. Nhưng mà trước một ngày Giang Hạo muốn đổi đi qua, chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Người Thiên Môn Tông tới, cùng đến có Thượng Quan Thanh Tố.
Nàng vì tìm Tiếu Tam Sinh nên mới tới Thiên m Tông. Mà mục tiêu của bọn hắn chính là quặng mỏ. Giang Hạo trầm tư một lát, cuối cùng lựa chọn tiến về biên giới tông môn để tuần tra. Nội bộ khắp nơi đều là nguy hiểm, đi bên ngoài sẽ an toàn hơn một chút.
Mà bọn người Lâm Mạch lại cảm thấy không hiểu. Trong khoảng thời gian này, Giang Hạo vẫn luôn đổi vị trí tuần tra, căn bản xem không hiểu là đang làm gì. Trịnh Thập Cửu đều cảm thấy nghi hoặc.
Cuối tháng mười.
Giang Hạo để Tiểu Li ở Linh Dược Viên, đừng có chạy lung tung, thông báo cho mấy người Lâm Tri hiện tại không có thời gian tự do, nhất định phải đi theo hắn tuần tra.
"Giang sư huynh, tông môn hủy bỏ thời gian tự do lúc nào thế?" Triệu Khuynh Tuyết hỏi.
Nhìn qua đối phương, Giang Hạo bình thản nói: "Nếu sư muội muốn rời đi thì có thể đi."
Ngạch.
Mày Triệu Khuynh Tuyết nhăn lạ, cuối cùng cũng không mở miệng nói chuyện.
Lâm Mạch cũng cảm thấy kỳ quái, tại sao lại trói buộc bọn hắn, hơn nữa còn muốn hai người canh gác ban đêm. Giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ xuất hiện nguy hiểm.
Dạng thời gian này qua nửa tháng.
Giữa tháng mười một.
Giang Hạo nhìn lên bầu trời, trầm tư chốc lát rồi nói: "Hiện tại chúng ta sẽ đi một con đường hoàn toàn mới, cần phải nhớ kỹ con đường tắt này, lúc lui về dựa theo nó."
Bốn người đều cảm giác không hiểu.
Sắp tới rồi, Giang Hạo cảm giác được mưa gió nổi lên.
Tông môn không chỉ náo nhiệt, một số đệ tử cũng bị phái ra tông môn. Mà một số sư huynh sư tỷ của Vô Pháp Vô Thiên Tháp cũng trở về, ngoài ra Liễu Tinh Thần cũng đi tìm hắn, nói gần đây tông môn hình như đang chuẩn bị cái gì đó.
Phía sau có thể xảy ra bất cứ chuyện gì.
Lần này tuần tra rất chậm, mỗi một chỗ Giang Hạo đi qua đều sẽ âm thầm lưu lại một chút gì đó, không giống như là đang tuần tra chút nào.
Bọn người Lâm Mạch mới nói:
"Giang sư huynh, con đường trước đó đều bình thường, nhưng bây giờ gần như là đi trên đường nhỏ trong rừng cây, không có dáng vẻ tuần tra chút nào."
"Đúng vậy, sư huynh cảm thấy nhiệm vụ tông môn là trò đùa sao?" Triệu Khuynh Tuyết cũng hỏi.
Giang Hạo cũng không để ý đến bọn hắn, mà là ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa.
Đó chính là vị trí quặng mỏ.
Mấy người Trịnh Thập Cửu nghi hoặc, nhìn qua.
Sau đó…
Oanh!
Ánh sáng sáng tỏ trên không trung. Sóng lực lượng chấn động mạnh mẽ bộc phát, quét ngang tám phương.
"Địch tập kích." Giang Hạo bình tĩnh nói.
Trong nháy mắt, mấy người Trịnh Thập Cửu vô cùng chấn động.
Sóng lực lượng chấn động mạnh mẽ tựa như gió lớn quét tới. Nhưng mà không đợi bọn hắn hỏi đã xảy ra chuyện gì, một chỗ khác cũng bộc phát ra lực lượng cường đại.
Oanh!
Phía Đoạn Tình Nhai cũng truyền đến tiếng nổ.
Ngay sau đó sương mù xuất hiện, người Thánh Đạo đi ra.
Tiếng nổ liên miên bất tuyệt, oanh tạc đại địa.
Biến hóa đột nhiên làm cho bọn người Trịnh Thập Cửu hoảng sợ.
Quá đột nhiên.
"Không tốt, phải đi xem tình huống." Lâm Mạch lớn tiếng nói, sau đó hướng về bên trong.
Triệu Khuynh Tuyết vội vàng đuổi theo.
Giang Hạo nhìn bọn họ, cũng không có cảm thấy cái gì cả, có người vì tông môn đương nhiên là chuyện tốt. Có dạng này người thì hắn mới có thể an ổn.
Đáng tiếc, bọn hắn quá yếu, vẫn không rõ người động thủ lần này mạnh đến mức nào. Bọn hắn nhìn thấy, người tông môn cũng đều thấy được, lúc này bảo vệ tốt mình là được rồi. Lúc này có thật nhiều công kích chen chúc mà tới. Là yêu thú bị khống chế, bọn chúng không biết xuất hiện từ nơi nào, bắt đầu quét sạch tám phương.
"Tông môn thật sự có thể chịu nổi sao?" Giang Hạo có chút chấn kinh.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận