Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 271: Có Gan Trực Tiếp Đối Mặt Tranh Đấu

Chương 271: Có Gan Trực Tiếp Đối Mặt Tranh Đấu
'Rốt cuộc đã tới rồi.'
Giang Hạo cảm giác, có phải hiệu suất của người trong Chấp Pháp phong đã kém đi.
Nếu không, vì sao ba ngày mới đến?
"Sư đệ, chúng ta lại gặp mặt rồi. Lần này, ta tới tìm sư đệ là vì việc công."
Trước cổng, Liễu Tinh Thần hình như đã chờ đợi rất lâu.
"Có chuyện gì sao?" Giang Hạo giả vờ nghi ngờ.
Chỉ có điều, bây giờ xung quanh Liễu Tinh Thần có huyết khí bao trùm.
Còn dày đặc hơn trước rất nhiều.
Xem ra Huyết Ma sắp hoàn thành đoạt xá cuối cùng.
Nói cách khác, Liễu Tinh Thần sẽ thăng cấp Nguyên Thần trung kỳ trong mấy ngày sắp tới.
Trong giây lát, Giang Hạo cảm giác cấp bách.
Cảm giác tu vi bị đuổi kịp này chẳng dễ chịu cho lắm, cũng may qua hơn một tháng nữa, mình lại có thể tiến vào hậu kỳ.
Chắc hẳn còn có thể kéo dài khoảng cách.
"Sư đệ không biết sao?" Liễu Tinh Thần suy nghĩ một lát, hiểu ra nói:
"Đúng vậy, tin tức chắc chắn chưa được truyền ra, phần lớn mọi người đều không biết.
Dù sao cũng không phải là chuyện gì tốt."
"Là chuyện gì vậy?" Giang Hạo có vẻ khá tò mò.
"Sư đệ từng tiếp xúc với đệ tử của Thi Thần tông sao?" Liễu Tinh Thần hỏi.
"Từng tiếp xúc qua." Giang Hạo gật đầu.
"Sư đệ cảm giác thế nào?" Liễu Tinh Thần lại hỏi.
"Có cảm giác của một tông môn lớn." Giang Hạo uyển chuyển nói.
Liễu Tinh Thần nghe vậy, mỉm cười nói:
"Bọn họ đã từng khinh thường sư đệ phải không?"
Giang Hạo khẽ gật đầu nhưng không nói gì.
"Sư đệ còn nhớ rõ là người nào không?"
"Chắc là tiền bối Phương Cẩm."
Liễu Tinh Thần nghe vậy, cười nói:
"Đây là nguyên nhân ta tới tìm sư đệ. Buổi tối hôm Phương Cẩm và sư đệ tiếp xúc, hắn đã bị giết chết."
"Bị giết chết à?" Giang Hạo chấn động, biểu hiện rất thỏa đáng đúng chỗ.
"Chúng ta vào bên trong nói chuyện chứ?" Liễu Tinh Thần chỉ vào trong sân nói.
Lúc này, Giang Hạo mới phát hiện ra, áy náy nói:
"Mời sư huynh vào bên trong."
Liễu Tinh Thần đi vào, cảm thấy kinh ngạc:
"Sư đệ đúng là thích mấy thứ kỳ lạ, cảm giác lại có thêm đồ rồi."
"Sư huynh nói đùa." Giang Hạo không lo lắng gì.
Đối phương đã sớm biết về Thiên Hương Đạo Hoa, không có gì khác.
Hai người ngồi ở bên bàn gỗ, Giang Hạo còn thuận tiện pha trà.
"Có phải sư đệ nghĩ đến sự tức giận của Chấp Pháp phong mấy ngày hôm trước không?" Liễu Tinh Thần vừa uống trà vừa hỏi.
"Không phải vì nguyên nhân này sao?" Giang Hạo hỏi ngược lại.
Hắn quả thật cho là vậy, chẳng lẽ còn có ẩn tình khác?
Dạo này, hắn đâu nghe được tin tức gì khác.
"Cũng không hẳn là vậy." Liễu Tinh Thần nói tới chuyện này lại cảm thấy hứng thú:
"Có người nói, khi đó có không ít người của Thi Thần tông nói năng lỗ mãng với các mạch.
Sau đó..."
Liễu Tinh Thần dừng lại, nhìn ánh mắt tò mò của Giang Hạo mới nói tiếp:
"Lần này, Thi Thần tông phái ba mươi hai đệ tử tới, trong một đêm có mười người bị giết, trong đó có cả Phương Cẩm."
Giang Hạo ngây người.
Hắn thật sự hoàn toàn không ngờ tới.
Hóa ra không chỉ có một mình hắn ra tay, mệt cho hắn còn lo lắng lâu như vậy.
Hắn tưởng mình giết một người, rước lấy cơn thịnh nộ của Chấp Pháp phong.
Nhưng người khác không sợ điều tra sao?
"Có điều tra ra được không?" Giang Hạo hỏi.
Thi Thần tông là tông lớn thật sự ở phương bắc, những người này đúng là dũng cảm đấy.
Trong giây lát, Giang Hạo mới nhớ tới Thiên Âm tông là Ma môn.
Lúc nghèo túng, chuyện gì bọn họ cũng có thể làm được.
"Người đầu tiên bị phong tỏa là Man Long." Liễu Tinh Thần cười nói:
"Nhưng Man Long nói hắn bị thương nặng trong cuộc khiêu chiến, căn bản không có khả năng ra tay. Đây là chuyện mọi người đều biết.
Hơn nữa, sư phụ hắn cũng kiểm tra qua, hắn quả thật bị thương nặng."
Sư phụ hắn kiểm tra...
"Sau đó thì sao?" Giang Hạo lại hỏi.
"Tông môn chúng ta nói có chứng cứ, tuy Man Long không phải đệ tử thủ tịch, nhưng vẫn là đệ tử chân truyền của Hoành Lưu Bộc, vẫn là người có công trạng lớn.
Đương nhiên không thể nào tùy tiện bắt." Liễu Tinh Thần nói tiếp:
"Mà người thứ hai phong tỏa là sư tử Diệp Nhã Tình trong Bách Cốt Lâm. Nàng là thủ tịch thứ năm. Nhưng nàng nói nàng vẫn luôn chăm sóc sư đệ bị thương.
Sư huynh Bạch Dạ và sư muội Liên Cầm đều có thể làm chứng.
Sư tỷ Diệp Nhã Tình là thủ tịch, không có chứng cứ xác thực thì không thể bắt.
Thủ pháp của những người khác tương đối bí mật, đá ba ngày vẫn chưa điều tra ra được."
Giang Hạo: "..."
Hắn ngây người, điều này hoàn toàn vượt ra ngoài suy nghĩ của hắn.
Những người này đều không sợ đắc tội Thi Thần tông sao?
Không thể nào, chắc chắn bọn họ đã được bày mưu đặt kế.
Trong tối ngoài sáng, nhất định đều có.
"Không sử dụng pháp bảo điều tra sao?" Hắn thử hỏi.
"Pháp bảo à?" Liễu Tinh Thần mỉm cười:
"Người chết không phải là người của tông môn chúng ta, chúng ta sử dụng pháp bảo làm gì?"
Giang Hạo hiểu rõ, trong đồng môn, tất cả mọi người không dám tùy tiện giết người.
Bởi vì không có người nào có thể trốn thoát khỏi sự truy tìm, điều tra của Chấp Pháp đường, cho dù là thủ tịch cũng vậy.
Nhưng giết người của tông môn khác, sẽ không có hạn chế này.
Chẳng qua, hành vi này tuyệt đối sẽ đắc tội Thi Thần tông.
Đi phương bắc, tuyệt đối là chịu chết.
Tương lai, chờ bọn họ rảnh tay, thậm chí sẽ đến quét ngang Thiên Âm tông.
Nhưng đây là chuyện sau này, bây giờ chèn ép bọn họ mới là quan trọng nhất.
Chỉ sợ bọn họ ở phương bắc có mạnh hơn nữa, cũng chỉ là ở phương bắc.
Năng lực ảnh hưởng tuyệt đối không kéo dài đến phương nam.
Ai khí thế cao, người đó lại có quyền chủ động trong hợp tác sau này.
Sau khi suy đoán đại khái, Giang Hạo không để ý nữa, mình ra tay chắc hẳn không có bất kỳ vấn đề gì.
Thậm chí không cần bồi thường một viên linh thạch nào.
"Ta đến tìm sư đệ là vì sư đệ và Phương Cẩm từng có tiếp xúc qua, cho nên tới hỏi thăm.
Đêm đó, sư đệ ở đâu?" Liễu Tinh Thần hỏi.
"Ở trong phòng chế tạo linh phù." Giang Hạo đáp lại.
"Nếu vậy, sư đệ sẽ không sao đâu." Liễu Tinh Thần cười nói.
Giang Hạo hoàn toàn hiểu rõ, Chấp Pháp phong chỉ ra vẻ nổi giận thôi.
Lâu như vậy, bọn họ mới tìm tới hắn, hoàn toàn là do bọn họ không chuyên tâm điều tra.
Nếu không, với thực lực của Chấp Pháp đường, người ta vừa ra tay, một ngày sẽ bắt được bảy tám người.
Chẳng qua, Giang Hạo hơi tò mò, bọn họ đã lấy pháp bảo trữ vật của những người này rồi sao?
Hắn không dám hỏi chuyện này, mà hỏi sang chuyện khác:
"Người của Thi Thần tông sẽ thật sự bỏ qua sao?"
Liễu Tinh Thần lắc đầu: "Ai mà biết được?"
...
Thiên Âm tông, chỗ nghỉ dành cho khách.
Ở đây có rất nhiều sân có linh khí dồi dào.
Ở trong một viện có linh khí dồi dào nhất, hai nam tử trung niên cùng với một nữ tử xinh đẹp đang ngồi ngay ngắn trên cao, bên cạnh có khoảng hai mươi đệ tử.
Cố Thành cũng ở trong đó, chỉ là ánh mắt không còn ngạo nghễ như trước.
Cạch!
Một nam tử trung niên ném mạnh chén trà xuống đất, giọng nói của hắn vô cùng phẫn nộ:
"Chứng cứ, chứng cứ. Bọn hắn là Ma môn, sao làm việc còn nhiều quy củ hơn của Tiên môn vậy?
Chứng cứ gì chứ?
Đúng là nực cười, vậy cũng gọi là chứng minh à?
Căn bản là bao che, nói gì mà điều tra rõ ràng, nhiều ngày như vậy vẫn không thấy bọn họ điều tra ra được gì."
Lúc này, nam tử trung niên với hai bên tóc mai trắng nhíu mày:
"Ta đã sớm nói rồi, tới đây phải ra vẻ khiêm tốn, mỗi người đừng chỉ khinh thường bọn họ, thậm chí còn muốn dạy bọn họ làm việc.
Các ngươi tưởng nơi này là tông môn của mình chắc?
Các ngươi còn chưa nhìn ra được sao?
Bọn họ căn bản không định điều tra. Các ngươi thật sự tưởng nơi này là Tiên môn gì đó, còn có thể e ngại về danh dự mà đưa ra đáp án à?"
Hắn là người dẫn đội lần này, Hàn Vũ đạo nhân, trưởng lão có địa vị cao trong Thi Thần tông.
Thực lực tương đương với Trang Vu Chân.
"Sư huynh định làm thế nào?" Nữ tử xinh đẹp bên cạnh hỏi.
"Lại cho bọn họ thêm ba ngày, bọn họ chung quy phải cho chúng ta một đáp án, nếu không thể diện của Thi Thần tông chúng ta ở đâu?
Tốt nhất là chuẩn bị đi." Hàn Vũ đạo nhân lạnh lùng nói.
"Bọn họ chỉ đánh lén, bằng không làm sao có thể là đối thủ của chúng ta? Một đám quê mùa lỗ mãng." Lúc này, người thanh niên có tu vi vượt xa Nguyên Thần bên dưới nói.
Hắn không chỉ nói ở đây.
Thậm chí ra ngoài đưa ra lời khiêu chiến, có giỏi trực tiếp đối mặt tranh đấu.
Sáng sớm hôm sau.
Thi thể của hắn được phát hiện ở trong con sông.
Giờ phút này, khí tức của Hàn Vũ đạo nhân lập tức khuếch tán, phẫn nộ đến cực điểm.
Dường như trong phút chốc sẽ muốn cá chết lưới rách với Thiên Âm tông.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận