Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1507: Nữ Ma Đầu: Ngươi Kiếm Lời... Ỉ

Chương 1507: Nữ Ma Đầu: Ngươi Kiếm Lời... ỈChương 1507: Nữ Ma Đầu: Ngươi Kiếm Lời... Ỉ
 
 Nam Bộ.
 
 U Vân Phủ, Thủy Mộc Thành.
 
 Quán trọ Vân Thượng.
 
 Hai nữ tử đi vào quán trọ. Một người mặc quần áo màu trắng, bên người có một con chim màu tráng. Người còn lại mặc đổ màu xanh biếc.
 
 "Đa tạ Nguyệt Chỉ tỷ đã đưa ta đến Nam Bộ." Sở Tiệp nói cảm tạ.
 
 "Đây chính là chỗ ở của ngươi khi đó?" Nhan Nguyệt Chi quan sát quán trọ, hỏi.
 
 Tòa thành này cũng coi như là phổn hoa, nhưng mà không có quá nhiều người tu tiên, có tu vi cũng là bình thường.
 
 Đại thế đến, người mạnh nhất nơi này cũng chỉ khoảng Nguyên Thần. Người ẩn mình trong bóng tối nhiều lắm cũng chỉ là Luyện Thần sơ kỳ.
 
 Nếu như không có đại thế thì có thể có Nguyên Thần có thể xem là không tệ rồi.
 
 "Trước khi rời đi, ta và thiếu gia hẳn là được cứu tới đây." Sở Tiệp quan sát quán trọ, nhớ lại rồi nói:
 
 "Lúc đó ta bị người của tông môn mang đi, thiêu gia không có đi theo chúng ta. Hăn đi Thiên m Tông. Mặc dù nói bên kia là Ma Môn, nhưng thuật pháp không phân tốt xấu, quý ở người năm giữ. Tiên pháp cũng được, tà pháp cũng thế, đều không thể phân chia thiện ác. Chuyện thiếu gia cần để ý chính là giữ vững bản tâm. May mà hắn có một vị sư huynh tốt đi theo bên cạnh hắn, hình như cũng không có gặp phải chuyện gì quá xấu." Sở Tiệp vừa nói vừa đi vào quán trọ. Quán trọ hiện tại nhìn còn mới hơn cả một trăm năm trước.
 
 "Thiên m Tông?" Nhan Nguyệt Chỉ cùng theo vào, nói:
 
 "Sư huynh hắn là ai?"
 
 "Giang Hạo." Sở Tiệp đáp.
 
 "Có địa vị cao trong tông môn không?" Nhan Nguyệt Chi thuận miệng hỏi.
 
 Sở Tiệp thuê hai gian phòng, suy tư rồi nói: "Cũng không thấp, thiêu gia nói cuộc sống của hắn tại tông môn rất tốt. "
 
 Nhan Nguyệt Chỉ gật đầu, không nói thêm gì nữa.
 
 Giang Hạo. Ý chính là thiếu gia của Thiên Đạo Trúc Cơ đúng là người của Tỉnh. "Chúng ta hẳn là cũng sắp đến nơi rồi, đền lúc đó ta muôn đi bái phỏng hăn một chút, Nguyệt Chi tỷ muốn đi cùng không?" Sở Tiệp nhẹ giọng hỏi.
 
 Nhan Nguyệt Chỉ khẽ gật đầu.
 
 Lần này tới, một là vì Sở Tiệp. Nàng sắp thành tiên, mặc dù thân có đại khí vận, nhưng tại một số thời điểm không phải tiên thì sẽ có rất nhiều phiền phức. Nàng vốn đi ra khỏi bí cảnh cùng Sở Tiệp, sau đó liền cùng nhau đền Nam Bộ. Hai người đã đi vòng một quãng đường rất xa, cho nên đến hơi trê. Hai là vì muốn cảm nhận nguy hiểm của Nam Bộ một chút, cũng muốn đi xem người năm giữ Thiên Cực Ách Vận Châu một chút. Ba ngày sau.
 
 Nhan Nguyệt Chỉ và Sở Tiệp đi tới sơn môn Thiên m Tông.
 
 Sông Tử Tịch gần ngay trước mắt, hai người đều có chút ngoài ý muốn. Con sông này không đơn _ giản, một khi hôn loạn sẽ mang đền nguy hiểm lớn lao.
 
 "Thiên m Tông đúng là khác với lời đồn." Sở Tiệp quan sát toàn bộ tông môn, nói: "Ta có một loại áp lực, không thể ở lại tông môn này quá lâu."
 
 "Ta thật ra không có loại cảm giác này." Nhan Nguyệt Chi nói: "Nhưng mà nơi này xác thực rât nguy hiểm."
 
 "Không chỉ là nguy hiểm, nơi này..." Sở Tiệp nhìn tông môn, lông mày nhíu lại, nói:
 
 "Căn bản cũng không phải là chỗ tốt để tu luyện, khó có thể tưởng tượng được thê mà lại có người cơ duyên trùng hợp thành lập tông môn ở chô này, hơn nữa nhiều năm như vậy còn sừng sững không ngã. Chắc là có nguyên nhân khác, khả năng lớn nhất chính là chỗ này có cường giả mà Tiên Tông đều chưa chắc đã có hoặc là thần vật." Ngừng một lúc, Sở Tiệp tiếp tục nói: "Nhưng nơi này đúng là nơi thành. tiên tôt nhãt, có trợ giúp lớn lao đổi với ta."
 
 Nhan Nguyệt Chỉ có chút ngoài ý muốn, nhưng chưa từng hỏi nhiều. Lúc này, có người đi ra ngăn cản đường đi của các nàng.
 
 "Hai vị có tín vật tông môn hay không?" Người tới là một nam tử trung niên, tu vi Nguyên Thần.
 
 Nhìn thấy đối phương, Nhan Nguyệt Chỉ khách sáo nói:
 
 "Tại hạ Nhan Nguyệt Chỉ của Thiên Văn Thư Viện, đến đây bái phỏng." Sở Tiệp đi theo mở miệng: "Tại hạ Sở Tiệp, Minh Nguyệt Tông, đền đây bái phỏng."
 
 Lúc nam tử trung niên nghe thấy tông môn của đồi phương thì không khỏi ngây ngốc.
 
 Thiên Văn Thư Viện? Minh Nguyệt Tông? Hai trong tứ đại Tiên Tông? Bởi vì gần đây có rất nhiều cường giả Minh Nguyệt Tông tới, cho nên hắn cảm thầy thật sự có khả năng thật sự là người Tiên Tông. Nhưng mà, hắn cũng không dám tùy tiện dân người vào.
 
 "Xin hai vị tiên tử chờ một lát, ta sẽ đi thông báo.'"' Nam tử trung niên lập tức nói.
 
 Qua một lúc liền có một vị lão giả đi ra, tu vi Đăng Tiên. Hắn quan sát hai vị tiên tử, cả người đều sửng sốt.
 
 Không thể nhìn thấu tu vi.
 
 "Hai vị tiền bối, mời vào bên _ trong." Lão giả cung kính hành lễ. Sở Tiệp suy tư một lúc, điều động khí vận bản thân, sau đó mới đi vào. "Ta lo lắng tiền bối tông môn sẽ cảm nhận ra ta rổi làm ra một sô chuyện khiển người ta kinh ngạc, cho nên muốn ngăn cách khí tức của ta." Sở Tiệp giải thích với Nhan Nguyệt Chỉ. Cũng không phải là ngăn cách khí tức bản thân, mà là tương tự với khí vận. Nàng hiểu rõ thủ đoạn của _ tông môn, cho nên có thể trực tiếp ứng đổi. Đây chính là thu hoạch trong hành trình bí cảnh kia.
 
 Nhan Nguyệt Chi cảm thấy kinh ngạc, mặc dù Sở Tiệp còn không phải là tiên nhân, nhưng một số thủ đoạn lại hơn hắn nhiều tiên nhân. Đây chính là Thiên Đạo Trúc Cơ, người có đại khí vận.
 
 Nơi đây có mấy người có thể vượt qua được nàng?
 
 Sau khi thành tiên sẽ không chỉ dựa vào thiên phú tu luyện, mà là lý giải về đạo. Nhưng mà Sở Tiệp sẽ kém trên phương diện này sao?
 
 Không nghĩ nhiều nữa, Nhan Nguyệt Chỉ tò mò hỏi: "Gần đây cơ duyên Nhân Hoàng sắp mở, ngươi muốn đi không?"
 
 "Không đo." Sở Tiệp lắc đầu nói: "Nếu như ta đi thì rất nhiều cơ duyên đều sẽ rơi xuồng trong tay của ta, mà ta bây giờ có thể cảm nhận được vân là thành tiên quan trọng hơn. Đại thể đền, thời gian của ta gấp gáp hơn rất nhiều người. "
 
 "Hai vị tiền bối có muốn tới chỗ ở của Minh Nguyệt Tông hay không?" Lão giả dân đường hỏi. "Không cần, chúng ta muốn bái phỏng Giang Hạo sư huynh của Đoạn Tình Nhai một chút, không biết có thể dân đường hay không?" Sở Tiệp khách sáo hỏi.
 
 "Giang Hạo?" Lão giả có chút ngoài ý muốn. "Không tiện sao?" Sở Tiệp hỏi. "Không phải, chỉ là cảm thấy có rất nhiều người tới bái phỏng Giang Hạo sư huynh." Lão giả nói.
 
 "Lão tiền bối cũng gọi hắn là sư huynh?" Sở Tiệp có chút tò mò mà hỏi.
 
 "Đạt giả vi tiên." Lão giả cười nói: "Giang sư huynh chính là đệ tử thủ tịch của tông môn. Mặc dù tu vi của ta cao hơn một chút, nhưng tính theo bồi phận bình thường thì cũng là cùng thế hệ. Mà ta gần như đã đi đền điểm cuối, Giang sư huynh chỉ là vừa mới bắt đầu."
 
 Lão giả cũng không muốn gọi hắn là sư huynh, thể nhưng không biết vì sao người đến đều thích bái phỏng Giang Hạo. Người nào còn khách sáo hơn người kia. Hắn dám không khách sáo sao? Hơn nữa người bái phỏng không có người nào là tầm thường cả.
 
 Thủ tịch thứ mười có khả năng như vậy từ lúc nào?
 
 Nhưng mà, bây giờ hai người mạnh hơn mình này đều gọi đồi phương là sư huynh, mình gọi một tiêng sư huynh cũng coi như là hợp tình hợp lý.
 
 "Hôm nay có thể bái phỏng Giang sư huynh không?" Sở Tiệp hỏi.
 
 "Ta cũng không xác định được chuyện này, như vậy đi, ta mang hai vị tiên tử đi qua." Lão giả nói.
 
 "Đa tạ lão tiền bối." Sở Tiệp cảm kích nói.
 
 Lão giả mang người đến Đoạn Tình Nhai, hô trợ thông báo rổi mới dự định rời đi.
 
 Sở Tiệp nhìn về phía đối phương, chân thành nói: "Lão tiền bôi gần đây sẽ không rời khỏi tông môn chứ?"
 
 Sẽ không, sao thế?" Lão giả hỏi. "Ta thấy tu vi của lão tiền bối trì trệ không tiển, còn thiêu một chút cơ duyên, qua một thời gian ngắn nữa có lẽ sẽ có cơ duyên. Nếu rời đi sẽ có chút đáng tiếc." Sở Tiệp nghiêm túc nói.
 
 Nghe vậy, lão giả mừng rỡ, cuối cùng cáo từ rời đi.
 
 Nhan Nguyệt Chỉ nhìn vào bên trong Linh Dược Viên, có chút ngoài ý muổốn.
 
 Nơi này nhìn rất phổ thông, hơn nữa mọi việc cần làm cũng phổ thông theo. Vì sao thủ tịch thứ mười lại ở nơi này?
 
 "Hai vị tiên tử chờ một lát, sư huynh rât nhanh sẽ đi ra. " Trình Sầu cung kính nói.
 
 Gần đây, người tới bái phỏng sư huynh đều là cường giả, hắn đương nhiên phải cung kính. Dù là không phải thì cũng phải cung kính. Khách sao một chút luôn luôn tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận