Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 1259: Người Này Không Thích Hợp Làm Nội Ứng 1

Chương 1259: Người Này Không Thích Hợp Làm Nội Ứng 1
Lần trước gặp Liễu Tinh Thần là lúc nào?
Giang Hạo nhớ lại một chút.
Chắc là khoảng hai mươi ba mươi năm trước khi thành tiên. Không nghĩ tới hiện tại còn có thể gặp lại đối phương.
"Đúng là đã lâu không gặp." Giang Hạo có chút cảm khái.
"Sư đệ Nguyên Thần hậu kỳ rồi?" Liễu Tinh Thần hỏi.
Giang Hạo gật đầu: "Vận khí tương đối tốt, gần đây dường như còn có dấu hiệu đột phá."
Đại thế đến, không đột phá sẽ có chút quá kỳ lạ. Cho nên Nguyên Thần viên mãn cũng chỉ là chuyện sớm muộn. Không biết Man Long tu vi gì rồi.
Đương nhiên, những chuyện này về sau lại chú ý, hiện tại hắn muốn xem xem Liễu Tinh Thần những năm này đã xảy ra chuyện gì. Không biết có thể giám định ra cái gì.
Thần thông Mỗi Ngày Nhất Giám mở ra.
【 Liễu Tinh Thần: đệ tử chân truyền Hạo Thiên Tông, tu vi Phản Hư sơ kỳ, trời sinh Long Sát Chi Khí, nội ứng Thiên m Tông Chấp Pháp Phong. Tứ Cực long lực trong cơ thể bộc phát, tổn thương tới căn nguyên lực lượng, bị đại yêu viễn cổ thực hiện ảnh hưởng, thời khắc cuối cùng lĩnh hội Tự Tại Thần Thiên Chi Pháp, đạt thành Tự Tại Thiên Thần, một ngụm thôn phệ đại yêu viễn cổ, tàn hồn Chân Long, đại vu viễn cổ, huyết ma thượng cổ. Nhưng mà tứ đại tàn hồn bắn ra Tứ Tượng long lực, chống lại Tự Tại Thiên Thần, đại thế giáng lâm Tự Tại Thiên Thần mới trấn áp được Tứ Tượng long lực. Vì xem kịch mà không kịp củng cố, tới tìm ngươi trước. Hắn cảm thấy trước tiên cứ khóa chặt ngươi, chuẩn sẽ không sai. Vì để có thể tiếp tục xem kịch, hắn dự định tiếp tục nuôi tứ đại tàn hồn. Lần này hắn dự định hợp tác, lợi dụng lực lượng của bọn họ bất cứ lúc nào có. Nếu không thì thực lực quá yếu, sẽ không xem được rất nhiều kịch. Hắn cảm thấy muốn xem kịch của ngươi thì không thành tiên không được, bản thân không cách nào nhanh chóng thành tiên nên liền để bốn vị khách trọ khôi phục. 】
Nhìn kết quả, trong lòng Giang Hạo có chút cảm khái, đối phương thế mà tránh thoát được một kiếp. Nhưng mà lại không có bất kỳ chút sợ hãi nào, vì tiếp tục xem kịch nên lại chạy đến.
Chỉ là vì xem kịch.
Chỗ của hắn cũng không có kịch gì để xem cả. Làm sao lại đến mức này?
"Sư đệ tính toán đến đâu rồi?" Liễu Tinh Thần hỏi, chợt giải thích: "Ta vừa mới bế quan ra ngoài, còn không hiểu rõ tình huống tông môn hiện tại."
"Tiến về ngoại môn giảng đạo thuyết pháp." Giang Hạo nói rõ.
Sau khi hơi chút suy nghĩ, Liễu Tinh Thần hỏi còn có ai.
Giang Hạo lần nữa trả lời.
Thủ tịch Diệp sư tỷ và Lục sư huynh của Chấp Pháp Phong.
Nghe vậy, Liễu Tinh Thần cảm khái nói: "Sư đệ đây là đang hướng về thủ tịch?"
Giang Hạo cũng không có giấu diếm, gật đầu nói: “Đúng là có một chút ý nghĩ, nhưng mà thực lực không được tốt, chỉ có thể xem vận khí."
Ánh mắt Liễu Tinh Thần sáng rực lên, sau đó cáo từ rời đi, hướng về phía Chấp Pháp Đường, chắc là muốn biết rõ ràng những năm này đã xảy ra chuyện gì.
Giang Hạo nhìn qua phương hướng đối phương rời đi, thở dài.
Mặc dù mình thật sự tò mò tình huống thân thể của Liễu Tinh Thần, nhưng mà đối phương vừa về đến, mình liền có một loại cảm giác bị nhìn chằm chằm.
Không biết vì sao mà đối phương từ đầu đến cuối luôn cảm thấy trên người mình có kịch để xem. Hơn nữa, lần này vì xem kịch, còn bắt đầu hợp tác cùng bốn vị kia.
Chân Long, Đại Vu, huyết ma, đại yêu.
Bốn người kia không có một người nào là bình thường, đứng sau lưng bốn vị tồn tại này, có trời mới biết được sẽ như thế nào. Còn về việc bọn hắn có đồng ý hợp tác hay không, đó căn bản là chuyện không cần nghĩ.
Dù là dưới tuyệt cảnh, Liễu Tinh Thần đều thắng, bọn hắn không có tư cách từ chối. Tự Tại Thần cao minh như vậy là điều mà Giang Hạo không có nghĩ tới.
Thiên phú của Liễu Tinh Thần trên phương diện này thật sự là cao không hợp thói thường.
Sở Xuyên cũng học được Tự Tại Pháp, không biết có ngưng tụ được Tự Tại Thần hay không.
Đi vào ngoại môn, Giang Hạo phát hiện bọn hắn thanh nhàn hơn rất nhiều, cũng không có bế quan giống như người bên trong. Nhưng mà tu vi của bọn hắn cũng đang không ngừng tăng lên. Có lẽ không cần bao nhiêu năm, nội môn sẽ có thêm rất nhiều đệ tử. Trúc Cơ sẽ càng ngày càng nhiều. Đến lúc đó tông môn nhất định đại hưng.
Cũng không biết có đủ tài nguyên để bồi dưỡng đệ tử hay không. Theo lý thuyết là có, dù sao thì đại bộ phận đệ tử khả năng đều phải giao linh thạch cho tông môn, như là mình lúc trước vậy.
Về phần bọn hắn không có linh thạch sẽ như thế nào, đương nhiên là đi ra bên ngoài cướp đoạt. Đoạt đồng môn, đoạt những tông môn khác đều không người quản.
Thiên m Tông không quan tâm những chuyện đó, thậm chí cướp đoạt trong môn cũng không phải là không thể được.
Chỉ cần không giết người thì sẽ rất ít khi có việc, đương nhiên, có đôi khi phế đi và giết không có khác biệt lớn, cũng sẽ xảy ra chuyện.
Đến ngoại môn, Giang Hạo vẫn là đi tìm Nam Cung đạo nhân.
Đối phương thật sự không có bế quan, dường như đã hoàn thành một lần tinh tiến. Đáng tiếc là, cũng không có trực tiếp đột phá cảnh giới, nhưng cũng không xê xích gì nhiều, nhưng đối phương dường như chưa thể phát hiện được.
"Tiền bối." Giang Hạo cung kính thi lễ gặp mặt.
Trong mắt đối phương có chút phiền muộn, chắc là đã biết chuyện rất nhiều người bế quan đều đang tăng lên, mà hắn không thể tiến thêm một bước, có cảm giác nguy cơ.
Thấy người đến, hắn vội vàng nói: "Sư đệ chớ có như thế, đã nói trước là gọi sư huynh sư đệ rồi, đạt giả vi tiên. Sư đệ tới là vì giảng đạo thuyết pháp sao?"
Giang Hạo gật đầu: "Trước đó đang bế quan, bây giờ tới hoàn thành nhiệm vụ."
"Sư đệ có lòng, hiện nay rất nhiều người đều không rảnh, dù là từ bế quan ra ngoài, cũng đều lo tu luyện. Người chạy tới hoàn thành nhiệm vụ giống như sư đệ thật sự không có mấy người." Nam Cung đạo nhân cảm khái một câu.
Sau đó hắn nói sẽ lập tức sắp xếp đệ tử mới chiêu mộ tới.
Chỉ là bên trong quá trình hắn có chút muốn nói lại thôi. Giang Hạo biết đối phương đang cố ý giả bộ cho mình nhìn. Quá rõ ràng.
Thấy thế, hắn cũng đành phải mở miệng: "Sư huynh có vấn đề gì có thể hỏi một chút."
Nếu như chỉ là tiện tay, đương nhiên là người tiện mình cũng tiện.
"Vậy sư huynh sẽ lớn mật hỏi một chút. Sư đệ thân là đệ tử chân truyền chắc là phải biết đợt tuyết lớn lần này là như thế nào đúng không?" Nam Cung đạo nhân hỏi.
Thì ra đối phương không biết về đại thế, ngẫm lại cũng đúng. Đại thế bình thường chỉ có tiên nhân và người có liên quan tới tiên mới có thể biết được.
"Nghe nói là thiên địa xuất hiện kịch biến, tương lai tu luyện sẽ dễ dàng hơn một chút." Giang Hạo mở miệng nói.
Loại chuyện này không tính là gì.
Hắn ra ngoài nhiều lần, nghe được một chút tib đồn, cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
"Tu luyện sẽ trở nên dễ dàng hơn?" Nam Cung đạo nhân cảm khái một câu, nói: "Sư đệ bế quan không có đột phá sao?"
"Tạm thời không có." Giang Hạo đáp.
Nghe câu nói này, đối phương tựa như nhẹ nhàng thở ra. Giang Hạo không có để ở trong lòng.
Nam Cung đạo nhân không có tấn thăng, chắc là có áp lực tâm lý.
Nhìn thấy mình thân là thủ tịch dự tuyển cũng không có tăng lên thì cũng yên lòng. Dù sao không chỉ có một mình hắn như thế. Chỉ sợ có mỗi mình bị rơi xuống.
Chốc lát sau.
Không ít đệ tử mới chiêu mộ xuất hiện ở trên đạo trường, đều là đệ tử tuyển nhận trước đó.
Hiền đệ cũng ở trong đó. Một năm trôi qua, khí sắc của hắn đã tốt hơn nhiều.
Cũng đang tu luyện công pháp Chúc Hỏa Đan Đình, tương lai nhất định là một vị luyện đan sư không tệ.
"Hôm nay không giảng tu luyện, chỉ vì các ngươi giải đáp vấn đề." Giọng nói Giang Hạo truyền xuống dưới.
Hiện trường có hơn ba mươi người.
Có ba tên nội ứng mới, cần ghi chép một chút. Lai lịch cụ thể, thì phải tốn thời gian giám định.
"Sư huynh, tại sao tuyết vẫn rơi?" Một vị thiếu niên hỏi.
"Đây là trận tuyết cải biến cách cục thiên địa, các ngươi lúc rảnh rỗi có thể trải nghiệm một chút, có lẽ sẽ có trợ giúp đối với việc tu luyện." Giang Hạo mở miệng đáp.
"Nghe nói sư huynh sư tỷ trong tông môn đều bế quan, tông môn cũng phong bế, là đã xảy ra chuyện gì sao?" Thiếu nữ hỏi.
Giang Hạo gật đầu: "Đúng vậy, Mạch chủ các mạch đều đang đột phá cảnh giới mới, can hệ trọng đại nên cần phong bế tông môn."
Nghe vậy, đám người hít sâu một hơi. Nghe rất lợi hại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận