Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 636: Công Chúa Rốt Cuộc Có Phải Là Đệ Nhất Thiên Tài Hoàng Tộc Hay Không?

Chương 636: Công Chúa Rốt Cuộc Có Phải Là Đệ Nhất Thiên Tài Hoàng Tộc Hay Không?
Chương 636: Công Chúa Rốt Cuộc Có Phải Là Đệ Nhất Thiên Tài Hoàng Tộc Hay Không?
"Tiến vào Đốt Tiên?"
Tự Bạch nhìn sư huynh sư tỷ trước mắt, nói khẽ:
"Tư liệu ghi lại như thế nào?"
"Ta biết sư đệ có lo nghĩ, cho nên đã mang tất cả tư liệu tới đây, ngươi xem cẩn thận xem có vấn đề gì hay không." Lam Y sư tỷ nói.
Tự Bạch tiếp nhận, tìm đọc từng cái, càng xem lông mày hắn càng nhíu chặt.
Phía trên có viết làm thế nào để khống chế Đốt Tiên, làm như thế nào để thay đổi nguy hiểm sau khi kích hoạt. Tất cả đều là lấy hạt dẻ trong lò lửa, thế nhưng chỉ cần làm tốt sẽ có thể khống chế tất cả quyền chủ động.
Không chỉ như thế, một số thư tịch còn ghi chép ví dụ, thành công và thất bại cũng có.
Vô cùng kỹ càng, khiến cho người ta không thể không tin phục. Ngay cả hắn đều tin tưởng, bởi vì không thể tìm ra bất cứ vấn đề gì.
"Sư huynh, như thế nào?" Mạc Xuyên hỏi.
"Vô cùng kỹ càng, cũng vô cùng khách quan." Tự Bạch nói rõ.
"Có thể thử một chút hay không?" Nam tử bên cạnh hỏi.
"Theo lý thuyết thì có thể thử một chút." Tự Bạch gật đầu.
"Theo lý thuyết?" Lam Y tiên tử nghi hoặc.
Tự Bạch thu hồi đồ vật, nhìn người trước mắt, cười nói:
"Không nên gấp gấp nhất thời, sư huynh sư tỷ trước tiên có thể tiếp tục thăm dò chỗ kia. Nếu thực sự không có thu hoạch gì, lại đến Đốt Tiên thử một chút."
"Nhưng mà một khi nắm giữ Đốt Tiên, tiến độ của chúng ta sẽ nhảy vọt." Nam tử chân thành nói.
Tự Bạch lắc đầu, nói khẽ:
"Thăm dò chỗ kia trước đi, nơi này tạm thời gác lại."
"Nhưng mà…" Cô gái áo lam có chút không hiểu.
"Sư huynh sư tỷ không cần nóng lòng nhất thời, tại một số thời khắc, kết luận đều là quá sớm, tiếp tục thăm dò sẽ biết được càng nhiều, sau đó lại quyết định cũng không muộn." Tự Bạch nói.
"Nhưng mà nếu như bỏ lỡ, có phải là có chút đáng tiếc hay không?" Nam tử hỏi.
Tự Bạch chỉ lên trời.
Tại vùng trời vô tận có một đạo thân ảnh ngồi xếp bằng, hô ứng cùng tinh thần thiên địa.
"Chỉ cần Sở sư muội không xảy ra bất ngờ gì, chúng ta đều có không ít thu hoạch. Đấy là chưa nói đến việc sau khi mở m Dương Trận, còn có rất nhiều có khả năng để thăm dò. Đốt Tiên cứ tạm để qua một bên, được chứ?" Tự Bạch nhìn đối phương, lại cười nói.
Mấy người do dự một chút, cuối cùng vẫn là gật đầu.
Nếu như những người khác thì bọn hắn sẽ không phục, nhưng mà Tự Bạch…Tuổi còn trẻ, không chỉ tu vi vượt qua bọn hắn, tầm mắt cũng không phải là thứ mà bọn hắn có thể sánh bằng.
Nếu hắn đã nói như vậy, thì cứ chờ một chút, đi thu thập một chút tư liệu.
---
Nam Bộ.
Trong một thành thị tuyến đầu.
Bích Trúc ngồi trước hòn giả sơn, cau mày.
"Công chúa đang suy nghĩ gì thế?" Xảo Di đi đến, tò mò hỏi.
"Xảo Di không nghỉ ngơi sao?" Bích Trúc cười hỏi.
Xảo Di lắc đầu, nói:
"Nơi này không phải là chỗ an toàn,cần trông coi bên ngoài, phòng ngừa có người tổn thương đến công chúa."
"Ngươi không phải là muốn tìm người tên Doãn Từ Trần kia sao? Tin tức thì có rồi, thế nhưng phiền toái cũng tới." Hai tay Bích Trúc chống cằm, thở dài nói:
"Có tin tức nói hắn gia nhập Sơn Hải Kiếm Tông, xem ra thiên phú của hắn không kém."
"Sơn Hải Kiếm Tông? Là tông môn Bắc Bộ sao?" Xảo Di có chút ngoài ý muốn.
"Đúng vậy, chính là chỗ đó." Bích Trúc tò mò hỏi:
"Xảo Di, ngươi nói thật với ta, các ngươi có thù hay không? Tại sao cứ nhất định phải tìm được hắn thế? Nếu như muốn giết hắn có lẽ sẽ dễ dàng hơn, chỉ cần cho ta một thứ tùy thân của hắn, cộng với một số tin tức liên quan, không bao lâu nữa hắn sẽ chết. Nếu như có một giọt máu thì càng tốt hơn."
Xảo Di không dám tin. Công chúa lại đang nói mạnh miệng?
Một đường đi theo, nàng chưa từng nhìn thấy công chúa ra tay, cũng không thấy dáng vẻ của đệ nhất thiên tài hoàng tộc.
Chỉ có tin tức là cực kỳ linh thông, không biết lấy được như thế nào. Nàng vô cùng lo lắng công chúa đang gạt nàng, cho nên mới đến chỗ nguy hiểm này, không dám buông lỏng cảnh giác.
"Cũng không phải là kẻ thù, ta có thể thuận lợi rời đi Thiên Linh tộc đều là hắn trợ giúp. Sau này ta nghe nói hắn trở mặt cùng Thiên Linh tộc. Công chúa hỏi ta có chuyện gì chưa hoàn thành, ta liền nhớ tới hắn." Xảo Di nói.
Bích Trúc buồn rầu nói:
"Nói như vậy là phải cứu được?"
"Phải cứu?" Xảo Di có chút nghi hoặc:
"Không phải nói hắn gia nhập Sơn Hải Kiếm Tông sao?"
"Đúng vậy." Bích Trúc lắc lắc thân thể như thiếu nữ, nói:
"Thế nhưng gần đây nghe nói hắn mưu phản Sơn Hải Kiếm Ttông, chạy trốn tới Nam Bộ. Ngươi nói xem, hắn trốn chỗ nào không trốn, nhất định phải trốn tới Nam Bộ. Ta gần đây muốn rời khỏi Nam Bộ."
"Phản bội chạy trốn?" Xảo Di có chút khó có thể tin nổi, đối phương tại sao lại làm loại chuyện này? Chợt nàng lại cảm thấy tò mò:
"Công chúa tại sao lại muốn rời khỏi Nam Bộ?"
Thân là công chúa hoàng tộc Nam Bộ, ít nhiều sẽ có người bảo hộ. Chỉ khi nào rời khỏi Nam Bộ mới thật sự là nguy hiểm.
Đến lúc đó muốn cầu cứu cũng không biết tìm ai.
"Ngươi không biết Nam Bộ nguy hiểm cỡ nào đâu." Bích Trúc thở dài.
Từ sau khi "Tỉnh" xuất hiện, nguy hiểm gì đều tới.
Rốt cuộc là ai dẫn ai tới? Nguy hiểm dẫn "Tỉnh" tới, hay là "Tỉnh" mang đến nguy hiểm.
"Được rồi, chúng ta đi điều tra Sơn Hải Kiếm Tông đi, nếu như có người tiến vào Nam Bộ thì có thể điều tra một chút, nếu không chỉ có thể tìm người đó." Bích Trúc đứng dậy nói.
Nếu nói giúp Xảo Di thì đương nhiên không thể hủy bỏ giữa chừng được.
"Công chúa muốn tìm ai?" Xảo Di không hiểu.
"Một người có thể nhìn trộm thiên cơ, rất lâu rồi không có tìm hắn, hơi đắt." Bích Trúc cười nói.
Xảo Di: "…"
---
Hải ngoại.
Thiên Hạ Lâu.
Đào tiên sinh đón mặt trời mọc, đi tới trong viện.
Chu Thâm cũng lập tức đi đến bái phỏng.
"Tiên sinh tìm ta?" Hắn cung kính hành lễ.
"Ừm, có chuyện phải nhắc nhở ngươi." Đào tiên sinh đi vào trong quán trà ngồi xuống.
"Tiên sinh, mời nói." Chu Thâm không dám sơ suất.
"Đảo Loạn Thạch có người Thiên Hạ Lâu?" Đào tiên sinh hỏi.
"Đúng vậy." Chu Thâm gật đầu.
"Biết thuộc về người nào không?" Đào tiên sinh lại hỏi.
"Các đường đều có, nhưng mà có thể điều tra rõ ràng thân phận." Chu Thâm đáp.
"Được, ngươi tự mình dẫn người đi một chuyến, trước khi thuyền khởi hành, đưa tất cả mọi người của Thiên Hạ Lâu đến chỗ an toàn. Ngoài ra, nhớ đem theo cái này." Đào tiên sinh lấy ra một thư quyển ngọc giản lớn chừng bàn tay rồi để lên bàn:
"Tìm tới người có thể cộng hưởng với nó, cùng nhau đưa đến chỗ an toàn."
Chu Thâm nhìn thư quyển có chút chấn kinh, đây là tín vật của tiên sinh.
Có thể cùng cộng hưởng cũng chỉ có tín vật của tiên sinh, chẳng lẽ là…
Sau khi đưa ra kết luận, Chu Thâm biết rõ tính nghiêm trọng của nhiệm vụ lần này, nhưng không chần chờ chút nào.
"Tiên sinh chờ tin tức tốt của ta." Chu Thâm cầm tín vật, hành lễ cung kính nói.
"Không cần quá để ý, lấy không được cũng không ảnh hưởng gì lớn." Đào tiên sinh cười nói.
Chu Thâm không lên tiếng, hắn sẽ dốc toàn lực ứng phó.
Đào tiên sinh cũng hiểu rõ ý nghĩ của đối phương, nhưng mà có tín vật ở đó sẽ không cần lo lắng gì.
"Đúng rồi, bên phía vực sâu biển lớn thế nào rồi?"
"Thế lực khắp nơi đều đang hội tụ, đã có người đi xuống vực sâu biển lớn, thế nhưng vẫn chưa thấy đi lên, mà việc triệu hoán Tổ Long Chi Tâm đúng là đã rõ ràng hơn so với lúc trước." Chu Thâm đáp.
"Vậy sao?" Đào tiên sinh đứng lên, nói:
"Phong cảnh bên kia không tệ, ta dự định đi qua nhìn một chút."
"Tiên sinh muốn đi tranh đoạt Tổ Long Chi Tâm?" Chu Thâm kinh hãi.
"Đừng nghĩ nhiều." Đào tiên sinh ôn hòa nói:
"Chỉ là muốn qua bên kia kiến thức một chút, ở trong gian phòng quá lâu, đều sắp quên mất phong cảnh bên ngoài rồi."
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận