Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 558: Lựa Chọn Của Lâm Tri

Chương 558: Lựa Chọn Của Lâm Tri
Chương 558: Lựa Chọn Của Lâm Tri
"Tiền bối sao lại đột nhiên gia nhập Thiên m Tông chúng ta?" Vạn Duyên Phong tò mò hỏi.
"Cảm thấy thú vị." Hải Minh Đạo nhân giải thích đơn giản câu, chợt hỏi:
"Các ngươi tìm được ngư nhân chưa?"
"Vẫn chưa." Vạn Duyên Phong lắc đầu, sau đó thông báo lại tình huống đại khái.
"Thật ra chúng ta hoài nghi chính là Giang Hạo kia thả bọn hắn đi, nhưng sau đó muốn truy tìm đã không còn kịp nữa rồi." Dư Văn Cảnh nói ra suy đoán của mình.
Hải Minh Đạo nhân gật gật đầu:
"Vậy cũng không tính là hoàn toàn không có thu hoạch, nếu như thật sự là người này thả bọn hắn hắn, theo tính cách của nhân ngư thì sẽ báo ân. Có đôi khi có thể thông qua hắn biết được bí mật của nhân ngư. Ta sẽ tiếp nhận chuyện phía sau, nếu có thu hoạch, ta sẽ cho các ngươi đủ thù lao. Đương nhiên, tin tức này cũng có thù lao."
Nói xong, hai món pháp bảo giá cả không ít rơi xuống trong tay hai người. Ngoại trừ thứ này còn có một quyển thuật pháp. Vạn Duyên Phong không quá để ý đến pháp bảo, nhưng khi nhìn thấy thuật pháp thì lập tức động tâm.
"Tiền bối khách sáo rồi." Dư Văn Cảnh vui vẻ nói.
"Giữa chúng ta là giao dịch, giao dịch đương nhiên là cùng nhau có lợi." Hải Minh Đạo nhân ôn hòa nói.
"Tiền bối tiếp xúc thì tiếp xúc, nhưng trong tông môn không thể tàn sát đồng môn." Vạn Duyên Phong nhắc nhở.
"Nghe nói Thiên m Tông đúng là rất nghiêm trên phương diện này, thế nhưng ta rất tò mò. Người Chấp Pháp Đường thật sự dám bởi vì một Kim Đan mà giết một Trưởng lão sao?" Hải Minh Đạo nhân khẽ cười nói, có chút tự tin đối với mình.
---
Trong khoảng thời gian sau đó, Giang Hạo không tiếp tục đến Vô Pháp Vô Thiên Tháp nữa, cũng không có chú ý những chuyện khác. Phần lớn thời gian đều đang lĩnh hội Sơn Hải Ấn.
Sơn Hải Ấn là một loại chưởng pháp, có thể ngưng tụ đại thế sơn hải, trấn áp vạn vật.
Không chỉ như thế, còn có lực sát thương cực kỳ cường đại. Khác với thuật pháp bình thường, phạm vi của Sơn Hải Ấn cực lớn, vượt xa tất cả thuật pháp mà hắn biết. Thế nhưng cũng sẽ bị tu vi hạn chế.
Chỉ là tạm thời không thể học được, có lẽ cần không ít thời gian.
Trong một tháng.
Giang Hạo từ bỏ lĩnh hội Sơn Hải Ấn. Hắn phát hiện năng lực của Sơn Hải Ấn không chỉ có chưởng pháp, còn có thể là một loại ấn ký thuần túy.
Lưu trương Chưởng Trung Càn Khôn, có thể tăng cường phong ấn.
Điều càng làm cho hắn bất đắc dĩ là, Luyện Thần căn bản là không có cách dùng ra một chưởng này.
Phong ấn ấn ký, tạm thời vô dụng. Cho nên hắn từ bỏ lĩnh hội, dự định học tập phù lục.
Năm nay Bàn Đào Thụ sẽ niết bàn, cần tích trữ đầy đủ linh thạch.
Trong nửa tháng này, chuyện làm cho Giang Hạo ngoài ý muốn nhất chính là Lâm Tri.
Trong đêm trở về, hắn đánh thức con thỏ, hỏi chuyện Lâm Tri. Lâm Tri Trúc Cơ mặc dù chưa nói tới việc mạnh cỡ nào, thế nhưng đã có tư cách trở thành nội môn.
Chỉ là tình huống trước mắt của hắn không khác Luyện Khí là bao. Lại ở đừng lại Trúc Cơ sơ kỳ rất lâu.
Thế nhưng hắn chắc là có thể tĩnh tâm tu luyện, dù sao đã nhìn thấy được hi vọng .
Về chuyện sau này tính tình hắn có thay đổi hay không thì phải xem cá nhân. Nhưng mà con thỏ lại nói cho hắn biết, Lâm Tri quỳ xuống đất khóc lớn một ngày, lại trầm mặc ba ngày.
Cuối cùng thỉnh cầu con thỏ dùng thần thông giúp hắn ẩn giấu tu vi.
Nghe đến lời này, Giang Hạo vô cùng kinh ngạc, nhưng mà lại có chút vui mừng.
Hiểu được việc giấu dốt là một chuyện tốt, chỉ sợ hắn thích khoe khoang, lập tức muốn báo cho người bạn kia của hắn biết.
Lời như
Hỏi con thỏ nguyên nhân, nhận được đáp án là, Lâm Tri tự biết khoảng cách quá lớn, không chỉ người khác không thể nào tiếp nhận được, cho dù là mình cũng là như thế. Muốn tiếp nhận thì phải bình thường một chút.
Giang Hạo không có ý định can thiệp vào chuyện này.
Với hắn mà nói thì thật ra đây là chuyện tốt. Nếu như Lâm Tri vẫn luôn không thay đổi, cũng không cần đuổi xuống núi.
Thế nhưng hắn Trúc Cơ lại chịu việc bị Luyện Khí đánh, cũng không có tác dụng. Dạy thế nào thì phải xem con thỏ. Người chân chính làm bạn và dạy bảo Lâm Tri và Sở Xuyên đều là con thỏ.
Trình Sầu thỉnh thoảng sẽ hỗ trợ. Còn Tiểu Li, nàng chỉ là đi qua động thủ, thuận thế ăn cái gì đó.
Giữa bọn hắn dần quen thuộc, quan hệ cũng không tính là kém. Giang Hạo cảm thấy như này rất tốt, dù mình có thoát ra rời đi, cũng sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng gì. Chỗ của Lâm Tri vẫn tính là thuận lợi, chỗ của Sở Xuyên cũng không tính là kém. Bây giờ danh tiếng của Sở Xuyên quả nhiên đã vang ra bên ngoài, hắn khiêu chiến người khắp nơi.
Thua trận vô số.
Thế nhưng thực lực lại không ngừng tăng lên, hắn Trúc Cơ trung kỳ gần như là vô địch cùng cấp, có một chút khí thế của Hàn Minh năm đó.
Thế nhưng chênh lệch vẫn còn rất lớn. Ngoại trừ Tiểu Li, không có người nào có thể bước đi bình ổn và nhanh được như Hàn Minh. Đừng nhìn Hàn Minh chỉ có thiên phú, dù là người có thiên phú tuyệt hảo cũng kém hắn. Hắn có ngộ tính cao, chăm chỉ, nỗ lực, trải qua cửu tử nhất sinh, còn có kì ngộ ưu ái.
Người khác có lẽ chỉ là đơn thuần dùng việc tu luyện để tăng cao thực lực, mà Hàn Minh là dùng máu tươi và thi thể của kẻ địch để tăng cao thực lực. Thiên tài bình thường căn bản là không có cách bằng hắn được, chỉ là hắn có chút ngây thơ.
Vẫn muốn may mắn, tìm thời điểm thích hợp để khoe khoang với mình. Biện pháp khiến cho hắn dễ nói chuyện hơn đó chính là nói một chút lời hay.
---
Hôm nay, lúc Giang Hạo đang thủ sơn môn.
Đột nhiên phát hiện có một đám người đang hướng về phía sơn môn.
"Người Huyền Thiên Tông tới." Nam Dư Thư nói.
"Nhanh như vậy sao?" Hạ Tồn kinh ngạc.
Giang Hạo cũng có chút ngoài ý muốn, cách thời gian trao đổi đang còn rất lâu mà, làm sao lại đột nhiên tới?
"Không có nhận được tin tức, nhưng mà có thể đi đến chỗ này, bình thường đều không có vấn đề gì." Khổng Hộ nói.
Bốn người không dám lười biếng. Lần này người tới chính là Huyền Thiên Tông, mặc kệ là vào bằng cách nào, đều phải kiểm tra rõ ràng.
Một khi xảy ra vấn đề thì chính là bọn hắn thất trách, vấn đề có thể lớn có thể nhỏ.
Không bao lâu sau, Huyền Thiên Tông dùng một người Kim Đan hậu kỳ làm chủ, đi vào trước sơn môn. Bởi vì cường độ không lớn, khiến cho bốn người nới lỏng một chút. Giang Hạo thấy nam tử cầm đầu cũng có chút ngoài ý muốn. Là Tư Đồ Kiếm.
Đối phương cũng thấy hắn, lộ ra nụ cười, xem như chào hỏi.
"Các vị đạo hữu có tín vật hay không?" Nam Dư Thư mở miệng hỏi.
"Có." Tư Đồ Kiếm lấy phong thư ra.
Bốn người thay phiên nhìn qua, xác thực không có bất cứ vấn đề gì.
Là phong thư của Băng Nguyệt Cốc, những người này sẽ đi tới Băng Nguyệt Cốc.
"Xin chờ chốc lát." Hạ Tồn thả một tin tức ra ra.
Sau một lát, người Băng Nguyệt Cốc tới đón người vào. Giang Hạo cứ như vậy mà nhìn bọn hắn đi vào. Hắn không chỉ nhận ra một mình Tư Đồ Kiếm mà còn có một nữ tử. Là người lúc trước đào quáng từng bị hắn chém một đao.
Trong chốc lát.
Đoàn người Huyền Thiên Tông tiến vào sau đại môn, có một số đệ tử bất mãn nói:
"Các ngươi có cảm thấy tư thái của mấy người thủ sơn môn kia có chút cao hay không?"
"Nhậm Sương sư tỷ cảm thấy thế nào?" Một vị tiên tử đụng đụng một vị tiên tử khác đang có chút không yên lòng.
"Hả?" Nhậm Sương giờ mới tỉnh lại, mất tự nhiên nói:
"Coi, coi như không tồi." Nàng nhìn thấy Giang Hạo, hơn nữa còn là Kim Đan, mười năm trước rõ ràng mới chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, mười năm sau đã Kim Đan rồi?
"Chỉ là đệ tử canh cổng Ma Môn mà thôi, nghe nói cấp bậc trong Ma Môn sâm nghiêm, càng yếu thì càng phải đi trông cửa lớn." Có một vị tiên tử nói.
Chỉ là nàng chưa kịp nói hết lời, phía trước đã truyền đến giọng nói lạnh lùng:
"Nếu như các ngươi muốn trở về, ta hiện tại có thể đưa các ngươi rời khỏi Thiên m Tông. Ở trong tông môn của người khác, không nên nói những lời không thích hợp."
Là Tư Đồ Kiếm mở miệng. Hắn cũng không muốn mang theo mấy người ngớ ngẩn cùng hành động. Nhưng mà nhìn thấy Giang Hạo, đúng là khiến cho người ta cảm thấy bất ngờ.
Kim Đan sơ kỳ.
Lúc Trúc Cơ hắn đều không dám khinh thường, huống hồ bây giờ đã là Kim Đan? Mà lại giữa bọn hắn không có bất kỳ mối thù truyền kiếp nào cả, ít nhất là ở bề ngoài không có. Vậy thì còn có thể giao hảo.
Tiên tử bị quát lớn hạ thấp lông mày, cảm thấy nên nói lại với những sư huynh sư tỷ khác một chút.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận