Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1004: Cao Thủ Đối Kháng 2

Chương 1004: Cao Thủ Đối Kháng 2Chương 1004: Cao Thủ Đối Kháng 2
Vệ Đình dời tâm mắt, nâng chén trà trên bàn lên hỏi: "Đón Hi Nguyệt là sao"
"Ngươi tối hôm qua đi ra ngoài chắc vẫn chưa biết rồi, tối hôm qua Hi Nguyệt lại phát bệnh, may mà có Thất muội, bằng không Hi Nguyệt sẽ nguy hiểm... Tưởng thị phiên muộn nói ra chuyện xảy ra đêm qua: "Hi Nguyệt hình như rất thích ở nơi đó, chúng ta chờ Hi Nguyệt tan học lại đi đón con bé.
Vệ lão thái quân đột nhiên nhìn vê phía Quách Hoàn: "Nhắc tới chuyện này, hôm qua con bị Tiểu Bạch cào bị thương, đã đi khám đại phu chưa?”
Quách Hoàn cười nói: "Một chút vết thương nhỏ mà thôi, sớm đã không sao rồi."
Vệ Đình lại nhìn Quách Hoàn một cái.
Quách Hoàn vẻ mặt thẳng thắn đối diện với tầm mắt Vệ Đình: "Ta vừa hồi kinh, dường như đã bỏ lỡ không ít chuyện, nghe nói Bạch Liên Giáo gân đây nhiều lần đối nghịch với triều đình, ở kinh thành cũng lẻn vào không ít đảng viên, biểu đệ cần phải cẩn thận đó."
"Ơ? Thất muội."
Trân thị vẫn trâm mặc tự dưng mở miệng.
Vị trí của nàng ta cách cửa sổ gần nhất, nàng ta vừa mới nghe được giọng nói quen thuộc, đẩy cửa sổ ra nhìn, quả thật là Tô Tiểu Tiểu.
Tưởng thị vội vàng đi tới nhìn xuống: "Là muôii ấy!"
Nàng ta vẫy tay với Tô Tiểu Tiểu: "Thất muội!"
Tô Tiểu Tiểu ngửa đầu: "Ngũ tẩu?"
Tô Tiểu Tiểu đi lên chào hỏi.
Biết được nàng cùng đồng môn Học Cung cũng ra ngoài ăn cơm nên Vệ lão thái quân làm chủ, sắp xếp một gian phòng ở bên cạnh bày một bàn thức ăn cho các nàng.
Sau khi mấy người ngồi xuống, Lư Tuệ cảm thán nói: "Gian phòng này người bình thường không đặt được, chỉ người như Vệ lão thái quân mới có mặt mũi đặt được phòng này."
Trịnh tiểu thư cười nói: "Chúng ta được thơm lây của Tô tiểu thư."
"Tô tiểu thư, ngươi đang suy nghĩ gì vậy?" Lư Dĩnh phát hiện sắc mặt Tô Tiểu Tiểu tram ngâm như có điều gì cân suy nghĩ, không khỏi hỏi thăm.
Tô Tiểu Tiểu nói: "A, ta đang suy nghĩ lát nữa nên chọn trang sức trước, hay là ngắm cảnh trước.
Cái quái gì thế?
Người Vệ gia và Quách Hoàn cùng ra ngoài ăn cơm?
Vệ Đình cũng ở đây. Quan hệ họ hàng, ra ngoài ăn bữa cơm cũng không có gì lạ, nhưng nàng luôn cảm thấy có chuyện gì đó.
Trong lúc cân nhắc, nàng nghe được Lư Tuệ mở miệng: "Đúng rồi, Trịnh tiểu thư, có phải cô đã đính hôn với Quách công tử hay không?"
Trịnh Vân Nhu thẹn thùng cúi đầu.
"Thật chứ?" Lý tiểu thư hỏi.
Trịnh Vân Nhu ngại ngùng gật đầu.
Lý tiểu thư cười nói: "Vậy thật sự chúc phúc cho ngươi!"
Trong tứ đại công tử kinh thành, trong đó có Quách Hoàn.
Tuy nói biểu hiện gần đây của quận chúa Linh Tê có chút khiến người ta phải cúi đầu, nhưng Quách Hoàn là một nam nhân tốt không hơn không kém, có thể gả cho hắn là chuyện mà bao nhiêu cô nương tha thiết ước mơ.
"Nhưng... Ta nghe nói hắn có mệnh khắc thê...' Lư Dĩnh yếu ớt dội chậu nước lạnh.
Mặt Lư Tuệ trâm xuống: "Sao ngươi lại nói vậy?"
Lư Dĩnh nói thâm: "Ta cũng không nói sai mà... Hai vị hôn thê trước của hắn đều đã xảy ra chuyện... Kinh thành đều truyền tai nhau hắn có mệnh khắc thê..."
Sắc mặt Trịnh Vân Nhu hơi trắng bệch.
Lư Tuệ an ủi Trịnh Vân Nhu nói: "Trịnh tiểu thư, ngươi đừng nghe nàng ta, nàng ta từ nhỏ đã thích nghe những thứ bịa đặt này, các nàng ấy một người là ngoài ý muốn rơi xuống nước, một người là bị đậu mùa, là phúc của bọn họ mà thôi, liên quan gì đến Quách công tử chứ? Quách công tử là nhân trung long phượng, cùng ngươi là duyên phận ông trời tác hợp, ngươi không cân quá mức lo lắng."
Trịnh gia ở kinh thành cũng coi như danh môn vọng tộc, nếu không lúc trước cũng sẽ không có tư cách tham gia tuyển chọn làm bạn đọc công chúa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận