Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1526: Tieu Tieu Ra Tay 1

Chuong 1526: Tieu Tieu Ra Tay 1Chuong 1526: Tieu Tieu Ra Tay 1
Nàng ta là phi tử Tây Tấn Đế, bối phận cao hơn Vũ Van Hoài một bậc, nhưng dù sao Vũ Văn Hoài cũng là hoàng trưởng tử, lại như thế nào khom lưng cúi đầu ở trước mặt nàng ta?
Sở dĩ Quách Linh Tê hỏi như vậy, là đang do dự muốn nói thân phận Gia Cát Thanh cho Vũ Văn Hoài hay không.
Vũ Văn Hoài sẽ tâm sinh hiềm khích với Gia Cát Thanh sao? Sẽ tố giác thân phận Gia Cát Thanh sao?
Quách Linh Tê cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy Vũ Văn Hoài sẽ không.
Hiện giờ Vũ Văn Hoài và Vũ Văn Tịch đấu đến túi bụi, chính là lúc dùng người, mục tiêu lớn nhất của ông ta là ngôi vị hoàng đế, tất cả còn lại chỉ cần có thể để ông ta sử dụng, cho dù là Vệ Thanh thì như thế nào?
Huống chỉ, Gia Cát Thanh là mưu sĩ của ông ta, bọn họ là người cùng thuyền, ai cũng không thể bảo đảm Vũ Văn Hoài có thể vì không cho mình gặp liên lụy, mà giấu thân phận Gia Cát Thanh hay không?
"Ngày khác ta lại đến thăm ngươi."
Quách Linh Tê rời đi.
Chân chính có thể không kiêng nể gì xử trí Gia Cát Thanh chỉ có một người — Tây Tấn Đế.
Sau khi Tô Tiểu Tiểu tiễn đi lão hầu gia và Tô Uyên, đi bên Gia Cát Thanh nấu thuốc cho hắn 1a.
"A? Các ngươi đã trở lại?"
Tô Tiểu Tiểu nhìn Gia Cát Thanh và Vệ Đình trong đình viện, người trước ngồi ở trên xe lăn dưới hành lang đọc sách, người sau đang sửa cây đào — Gia Cát Thanh, sửa một lần, để chống đỡ tiền thuê nhà một ngày.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Vừa rồi cữu tổ phụ và đại bá đã tới, nói là sứ đoàn Đại Chu sắp rời kinh, hỏi chúng ta muốn cùng nhau trở vê hay không."
"Tử Linh Chi đã tới tay, chờ cầm Ngọc San Hô chúng ta sẽ rời đi." Vệ Đình cắt một đoạn cành khô, nói với Gia Cát Thanh: “Đúng không, nhị ca?”
Gia Cát Thanh không sốt ruột trả lời, mà là lang lặng khép sách lại: "Vừa rồi Quách Linh Tê đã tới, nàng ta thấy ta."
Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình ngẩn ra. ...
Sau khi Quách Linh Tê hồi cung, chuyện thứ nhất đó là hỏi bệ hạ ở đâu.
Một tiểu thái giám nói: 'Bệ hạ ở Ngự Thư Phòng."
Quách Linh Tê không nói hai lời đi đến Ngự Thư Phòng. Tiểu thái giám nhắc nhở: "Nương nương, bệ hạ phê duyệt tấu chương, không thích bị người quấy rây."
Quách Linh Tê lạnh lùng nói: "Đây là đại sự càng quan trọng hơn triều cương, trì hoãn ngươi có một trăm cái đầu cũng không đủ chém!"
Tiểu thái giám không dám hé răng.
Sứ đoàn Đại Chu còn ở đây, độ chịu đựng của Tây Tấn Đế với Quách Linh Tê cực cao, thật sự thả nàng ta đi Ngự Thư Phòng, Tây Tấn Đế cũng sẽ không để ý đến nàng ta.
Tiểu thái giám thối lui đến một bên.
Quách Linh Tê không xác định vừa rồi Gia Cát Thanh không thấy chính mình, vạn nhất thấy... Nàng ta cần nắm chặt thời gian, đuổi ở trước khi Gia Cát Thanh vào cung gây rối gặp Tây Tấn đế.
Nàng ta bước chân nhanh hơn, cố tình oan gia ngõ hẹp, để nàng ta đụng phải công chúa hòa thân Bắc Yến, hiện giờ là Tĩnh phi.
Tĩnh phi dẫn theo tiểu cung nữ đang dạo hoa viên, thấy bộ dáng Quách Linh Tê hốt hoảng không thôi, không khỏi mỉm cười, nói: "Linh phi muội muội đây là muốn đi chỗ nào? Vội vội vàng vàng, như là có lửa theo vậy."
Hai nước không đối phó, quan hệ hai công chúa hòa thân tự nhiên cũng không tốt đến chỗ nào đi.
Khác biệt chính là, Tĩnh phi là một lòng tranh sủng, Quách Linh Tê không có hứng thú bồi một lão nhân ngủ, nàng ta lại muốn được đến Tây Tấn Đế coi trọng, lại không thích Tây Tấn Đế tới tẩm cung của nàng ta.
"Hôm nay ta không rảnh, có nói cái gì ngày khác rồi nói sau."
Quách Linh Tê đi thẳng phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận