Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1534: Vệ Thanh 2

Chương 1534: Vệ Thanh 2Chương 1534: Vệ Thanh 2
Tĩnh phi nhìn mọi nơi, hạ giọng nức nở nói: "Ai bảo ngươi ở Tây Tấn? Trở về Bắc Yến không tốt sao?"
Nam tử nói: "Ta luyến tiếc ngươi... Để ngươi một mình ở lại Tây Tấn... Ta không yên tâm... Ta biết ngươi cũng không muốn làm công chúa hòa thân này... Ta dẫn ngươi cao chạy xa bay được không?”
Tĩnh phi đỏ hốc mắt nói: "Ta là công chúa hòa thân, sao ta có thể rời đi? Ở chỗ nào Tây Tấn? Lại ở chỗ nào Bắc Yến? Ngươi nhanh chạy đi, để người phát hiện sẽ không tốt!"
Nam tử nói: "Ta đầu phục môn hạ tam hoàng tử, hiện giờ là phụ tá trong phủ tam hoàng tử, ngươi yên tâm, ta là quang minh chính đại vào cung."
Tĩnh phi lo lắng nói: "Nhưng đây là hậu cung! Bị người phát hiện ngươi chỉ có một đường chết!"
"Người nào!" Nam tử đột nhiên cảnh giác nhìn ve phía Quách Linh Tê.
Bị phát hiện sao? Quách Linh Tê âm thâm nhíu mày.
Nhưng nghĩ lại, nên chột dạ không phải mình, là gian phu dâm phụ bọn họ mới đúng.
Quách Linh Tê chậm dãi đứng dậy, nhìn vê phía hai người nói: "Là ta."
Sắc mặt Tĩnh phi biến đổi, muốn che nam tử ở phía sau, nam nhân lại chắn trước người nàng ta một bước.
Quách Linh Tê trào phúng nói: "Hay cho một đôi tình bích nhân kim kiên, bệ hạ biết ngươi bất trung với ông ta như thế không? Mệt ngươi ngày ngày tranh sủng, thì ra trong lòng có một nam nhân khác."
Tĩnh phi tự phía sau nam tử đi ra, lạnh lùng nhìn về phía Quách Linh Tê: "Ngươi lại có thể tốt hơn chỗ nào? Đừng cho là ta không biết quá khứ của ngươi ở Đại Chu, ngươi có tư cách gì nói ta?
Quách Linh Tê lạnh lùng cười: "Ta thế nào cũng không có quan hệ xác thịt với nam nhân, huống chi ngươi cũng nói đó là ở Đại Chu, sau khi tới Tây Tấn ta chính là một lòng làm hoàng phi của ta, không có nửa điểm việc xấu xa với bất kì nam nhân gì! A, cũng không biết sau khi bệ hạ biết, sẽ xử trí các ngươi như thế nào."
Tây Tấn Đế là quân chủ thủ đoạn tàn nhẫn, để ông ta phát hiện phi tân của mình và ngoại nam tư thông, kết cục của hai người tuyệt đối còn thảm hơn chết.
Sắc mặt Tĩnh phi tái nhợt vài phần, thái độ mềm xuống: "Quách muội muội, mọi người đều là người đồng bệnh tương liên, hà tất phải vậy?"
Quách Linh Tê ha hả nói: "Ngươi sai rồi, ngươi có bệnh, ta không có."
Tĩnh phi mỉm cười: "Chẳng lẽ ngươi không muốn có được Vệ Đình? Đúng, ngươi và Vệ Đình đã mất khả năng, nhưng, ngươi thật sự cam tâm hắn bị nữ nhân khác cướp đi? Ngươi rất ghen ghét vị Vệ phu nhân đi kia? Ngày ấy ở trên cung yến, ánh mắt ngươi nhìn nàng còn nhiêu hơn nhìn Vệ Đình. Ta đoán, trong lòng ngươi là hận không thể thiên đao vạn quả nàng. Tuy ta không giúp ngươi có được lang quân như ý, nhưng ta có thể giúp ngươi diệt trừ một cái đinh trong mắt, ngươi cảm thấy, giao dịch này có lời sao?"
Quách Linh Tê lạnh lùng nói: "Nàng cũng không phải là dễ đối phó như vậy."
Trong lòng Tĩnh phi biết nàng ta động tâm, ý cười càng sâu vài phần: "Kỳ thật có một số việc cũng không phức tạp như vậy, chỉ cân ngươi chịu đồng ý, ta nhất định có biện pháp giúp ngươi đối phó nàng, hơn nữa, có thể khiến Vệ Đình vĩnh viễn ghét bỏ nàng!"
"Biện pháp gì?" Quách Linh Tê hỏi.
Tĩnh phi nhìn nam tử bên người: "Mới vừa rồi ngươi cũng nghe rồi, hắn là phụ tá trong phủ tam hoàng tử, được Vũ Văn Lâm tin tưởng, trong chốc lát hắn ta đưa Vũ Văn Lâm tới, mà ngươi, đi đưa vị Vệ phu nhân kia tới.'
Quách Linh Tê hung hăng ngẩn ra: "Ngươi là muốn hãm hại nàng và Vũ Văn Lâm..."
Tĩnh phi bừa bãi cười: "Là nàng câu dẫn Vũ Văn Lâm”...
Bạn cần đăng nhập để bình luận