Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 3057: Đòn Sát Thủ Của Mỹ Nhân 2

Chương 3057: Đòn Sát Thủ Của Mỹ Nhân 2Chương 3057: Đòn Sát Thủ Của Mỹ Nhân 2
Trên hành lang và bên cửa sổ treo những chuông gió lay động, vừa đẹp vừa du dương.
Thượng Quan Phi Tuyết bảo thị nữ đổi nệm mới, mời mọi người ngồi xuống.
Ở giữa là một chiếc bàn hình chữ nhật nhỏ.
Vân Sương ngồi một bên, chỗ bên cạnh nàng để trống.
Thượng Quan Phi Tuyết và Giang Quan Triều đối diện nhau.
Tô Tiểu Tiểu vốn định ngồi gần Thượng Quan Phi Tuyết, như vậy sẽ dễ nghe ngóng tin tức hơn.
Ai ngờ công chúa Huệ An và Giang Quan Triều cùng nhìn về phía nàng, nàng rùng mình, ngồi xuống cạnh Giang Quan Triều.
Công chúa Huệ An không muốn ngôi cạnh vũ khí giết người hàng loạt.
Nàng muốn làm hàng xóm với tiền bối Thượng Quan hiền lành.
“Những năm qua huynh đã đi đâu?”
Vân Sương hỏi Thượng Quan Phi Tuyết. à
"Những năm qua, ngươi đi đâu vậy?”
Mỹ nhân ra đòn sát thủ
Đôi mắt Tô Tiểu Tiểu đảo quanh, nhỏ giọng nói với Giang Quan Triều: "Cung chủ nương rất quan tâm đến biểu ca này."
Sắc mặt Giang Quan Triều lạnh đi.
Thượng Quan Phi Tuyết cười cười, nói: "Đi đây đó, bốn bể là nhà, muội và Lãm Nhi vẫn khỏe chứ? Ta nghe nói hắn đã trở thành thành chủ, cuối cùng hắn cũng nhận lại thân phận của mình."
Tô Tiểu Tiểu tiếp tục nói với Giang Quan Triều: "Hắn còn biết cả thân thế của Lăng Vân, cung chủ nương và Tịch Vân cung chủh rất tin tưởng ngài ấy!"
Giang Quan Triều liếc Tô Tiểu Tiểu, thấp giọng nói: "Bản tọa có nên giết ngươi trước không?”
Tô Tiểu Tiểu run rẩy.
Công chúa Huệ An đột nhiên hỏi Thượng Quan Phi Tuyết: "Thượng Quan phưởng chủ, ngài đã thành thân chưa?”
Vân Sương cũng nhìn về phía chàng, hiển nhiên cũng rất tò mò về chuyện này.
Ánh mắt Giang Quan Triều càng lạnh hơn. Thượng Quan Phi Tuyết bật cười: "Chưa."
Ánh mắt công chúa Huệ An sáng lên: "Thật khéo, Vân cung chủ cũng chưa xuất giái"
Tô Tiểu Tiểu che miệng công chúa Huệ An, trước khi nàng ta bị vũ khí giết người hàng loạt diệt khẩu.
Thượng Quan Phi Tuyết không hề tỏ ra xấu hổ vì bị mai mối, ngược lại còn nhịn không được cười nói: "À, ta nhớ hồi nhỏ tam biểu muội thích bám người nhất, còn nói lớn lên sẽ gả cho ta."
Vân Sương sửng sốt: "Ta... có sao?"
Thượng Quan Phi Tuyết thở dài tiếc nuối: "Ngươi lại không nhớ, thật là làm tổn thương lòng biểu ca."
Vân Sương bắt đầu nghiêm túc hồi tưởng.
Hồi nhỏ bà ấy đúng là người bám biểu ca nhất, ai bảo bà ấy còn nhỏ chứ.
Vân Tịch là người chăm chỉ nhất trong ba chị em, ngày thường không có nhiều thời gian để vui chơi.
Còn Vân Tuyết thì từ nhỏ đã cãi nhau với bà ấy, bà ấy không thích chơi với Vân Tuyết, chỉ có thể bám lấy Thượng Quan Phi Tuyết.
Thượng Quan Phi Tuyết nói: "Trưởng lão đều nói, ngươi là cái đuôi nhỏ của biểu ca, nhưng giờ Sương nhi đã lớn, là cung chủ có thể tự lập, biểu ca rất vui."
Vân Sương được khen ngợi, vẻ mặt rất vui vẻ.
Tô Tiểu Tiểu lắc đầu, không xong rồi, không xong rồi, vũ khí giết người hàng loạt gặp phải đối thủ thực sự rồi.
Đây mới là thanh mai trúc mã thực sự, Cơ Minh Lâu nhiều nhất chỉ có thể coi là bạn giang hồ, trước mặt Thượng Quan Phi Tuyết hoàn toàn không đáng nhắc đến!
Huống hồ, quá khứ của Cơ Minh Lâu và Vân Sương là giả, tình cảm của Thượng Quan Phi Tuyết và Vân Sương lại là chân thật không chút hiểu lầm!
Quan trọng nhất là, cung chủ nương rất có ấn tượng tốt với biểu cal
Tô Tiểu Tiểu nhìn Giang Quan Triều với ánh mắt thương hại.
Tự cầu phúc đi, vũ khí giết người hàng loạt, ngươi bị hạ gục rồi, ngươi hết hy vọng rồi, ngươi thua thảm rồi!
Giang Quan Triều nhàn nhạt mở miệng: "Vui đùa thời thơ ấu, không nên coi là thật, Thượng Quan phưởng chủ nhiều năm không cưới, e là có ẩn tình khác chăng?”
Thượng Quan Phi Tuyết cười cười: "Minh chủ sáng suốt. Không biết minh chủ đã thành thân chưa?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận