Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 324: Bao Bao 3

Chuong 324: Bao Bao 3Chuong 324: Bao Bao 3
"Hả?" Hạng công tử hơi kinh ngạc: "Thích khách gì mà làm đệ bị thương được?”
Cảnh Dịch đáp: "Không biết, ta cũng nhất thời sơ ý thôi. Bị thương ngoài da thôi, biểu ca không cần lo lắng."
Hạng công tử như có điều suy nghĩ nói: "Xem ra hành tung của chúng ta bị bại lộ rồi, phải mau sớm kết thúc nhiệm vụ, nếu không dẫn tới ngày càng nhiều phiên toái. Nhiệm vụ hoàn thành chưa?”
Cảnh Dịch nói đúng sự thật: "Chưa, người kia không xuất hiện."
Hạng công tử hơi cau mày: "Cảnh Dịch, ta có dự cảm không lành, giống như thể... Chúng ta đã bị người ta theo dõi, tất cả hành tung đều chậm hơn đối phương một bước."
Cảnh Dịch trầm mặc nói: "Ý của biểu ca là, sở dĩ người đó không xuất hiện không phải vì ngoài ý muốn sao?"
Hạng công tử nói: "Đây chỉ là suy đoán của ta thôi, lần này đệ đi phủ thành còn phát hiện gì nữa không?"
"Không có." Cảnh Dịch nói.
Hạng công tử dặn dò: "Đệ bị thương nên mau về phòng nghỉ ngơi đi, lát nữa ta mời đại phu cho đệ.
Cảnh Dịch nghiêm mặt nói: "Đã nói là bị thương ngoài da rồi, đừng gọi đại phu tới, ta ghét đại phu."
Hạng công tử cười nói: 入 suýt nữa quên mất, từ nhỏ đệ đã không thích khám đại phu, bị bệnh thì tự chịu đựng, bị thương cũng thế, cả nhà ai cũng lo cho đệ cả."
Cảnh Dịch đợi một lát rôi quay vê phòng mình. ...
Hôm nay là ngày Tô Tiểu Tiểu hẹn sẽ ve nhà, bọn họ bèn đến chờ trước cửa thôn thật sớm rồi.
Vệ Đình không đi, hắn có việc.
Hắc y nhân cứ đứng nhìn trước mặt hắn, duy trì tư thế này đã một canh giờ.
Vệ Đình không kiên nhẫn liếc mắt nhìn hắn ta: "Chưa xong nhiệm vụ thì cứ việc nói thẳng."
"Hoàn thành rồi." Hắc y nhân chết lặng nói: "Không để cho Tiểu hầu gia nhìn thấy Bách Hiểu Sanh."
Bách Hiểu Sanh là trinh thám trên giang hồ, người ta đồn đại rằng không có tin tức nào mà hắn ta không dò la ra được cả.
Đương nhiên, đây là do tự mình thổi phồng thôi, chẳng qua hắn ta là người thu thập được nhiều tình báo nhất. Chẳng qua là không khéo, trong tay hắn ta có bí mật của Vệ Đình.
Mà bí mật này quyết không thể rơi vào trong tay Cảnh Dịch.
Hắc y nhân buồn rầu nói: "Vốn dĩ ta có cơ hội giết Tiểu hầu gia, nhưng... nha đầu kia xuất hiện! Ta lại không thể giết nàng được! Đúng không!"
"Ta, Úy Trì Tu, sát thủ đứng hàng cao thủ lại có lúc không giết người được! Vô cùng nhục nhất"
Vệ Đình dừng chút: "Vì vậy mà ngươi đứng đây một canh giờ sao?”
"Không." Hắc y nhân lân nữa đau buồn đáp.
Hắn ta che mông, hai mắt trống rỗng vô thần nói: "Cái mông ta đau..."
Vệ Dinh:
Vệ Đình khó hiểu nhìn hắn ta, một lời khó nói hết. ...
Tại cửa thôn.
Một người thím cười ha ha nói: "Mẹ các ngươi đi vào thành rồi, không ve đâu."
"Có về mài" Đại Hổ nói.
"Nương đồng ý rồi!" Nhị Hổ nói.
"Ngoéo tay rồi!" Tiểu Hổ nói.
Thím kia nói tiếp: "Đó là lừa các ngươi thôi, không để cho các ngươi đi theo. Nương các ngươi không cần các ngươi nữa, sống tốt qua ngày trong thành rồi."
Tiểu Hổ dậm chân.
Cực kỳ tức giận, bà thím này đáng ghét quái
Nương mới không thể nào không cần bọn hol
Nhưng bọn họ chờ một hồi lâu, trời sớm tối rồi mà nương vẫn chưa về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận