Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2673: Mất Mặt Trước Đám Đông 3

Chương 2673: Mất Mặt Trước Đám Đông 3Chương 2673: Mất Mặt Trước Đám Đông 3
"Không đúng...mấy người nhìn xem!"
Mọi người đều thấy cảnh tượng đáng kinh ngạc.
Nhị thiếu gia của Bách Hoa Cung, người chắc chắn sẽ thua sau khi bị ném khỏi võ đài vậy mà lại không rơi xuống đất!
Hắn móc mũi chân vào thắt lưng của Tử Di Hầu, lòng bàn chân đặt lên cơ bụng rắn chắc của y. Nhờ sức mạnh của eo và thắt lưng giúp hắn nằm ngửa ở trên không.
Bộp.
Trái cây trên tay của mỹ nhân kiều diễm rơi xuống.
Nam nhân cực phẩm!
Nam nhân cực phẩm trăm năm khó tìm!
Vệ Đình nhìn Tử Di Hầu một cách khiêu khích.
Như muốn nói rằng ngươi ném tiếp đi, xem ta rơi xuống trước hay quần của ngươi rơi xuống trước.
Tử Di Hầu không muốn gian lận trước mặt mọi người nhưng bị Vệ Đình kìm xuống thắt lưng một cách vô liêm sỉ!
Y dùng hai tay nắm lấy mắt cá chân của Vệ Đình.
Phân cân thác cốt thủi
Hay!
Vệ Đình thuận thế di chuyển, y sử dụng phân cân thác cốt thủ trong im lặng.
Ngược lại, Vệ Đình dùng sức xoay người rôi móc chân còn lại vào cổ y sau đó nhảy trở lại võ đài!
Tử Di Hầu lạnh lùng quay đầu lại: "Lưu Tinh Bộ?"
Lần này, ánh mắt của mọi người đều hướng về Thiên Cơ Các.
Tử Di Hầu lạnh lùng nói: "Tiểu tử, sư phụ của ngươi là ai?"
Vệ Đình giả vờ ngây thơ nhìn lên đài quan sát của Thiên Vũ Đường.
Cơ Minh Lâu rùng mình.
Tử Di Hầu nắm lấy đuôi kiếm: "Ta không có ý định rút kiếm, ta phải thừa nhận ngươi là một đối thủ đáng gờm. Ta sẽ dành cho ngươi sự tôn trọng mà một đối thủ xứng đáng có được, rút kiếm ra."
Vệ Đình nói: "Ngươi muốn dùng kiếm thì cứ nói, không ai cười nhạo ngươi đâu."
Tử Di Hầu lạnh lùng rút kiếm ra. Vệ Đình cũng chậm rãi rút Thanh Phong kiếm ra, ánh mắt sắc lạnh nói: "Ta chỉ có một chiêu."
Đôi mắt của Tử Di Hầu giống như một ngọn đuốc: "Ta chỉ có một chiêu."
"Một kiếm định thắng thua."
"Một lời đã định."
Không có chiêu thức hoa mỹ, cũng không có di chuyển đông tây.
Cả hai người vận nội công nhảy lên, đường kiếm lạnh lẽo va vào nhau.
Kengl
Tieng keng vang len.
Thị vệ giơ cao dùi: "Tỉ võ kết thúc!"
Những người theo dõi trận đấu chưa thể định thần lại được.
Có chuyện gì xảy ra?
Sao đột nhiên lại kết thúc?
Họ chỉ mới rút kiếm! Bọn họ đã vẫn chưa xem đãi
"Người không phải vẫn còn đứng đó hay sau?"
"Đúng vậy, có phải ngươi gõ sai không?”
"Nếu không có sự cho phép của các trưởng lão, ai dám gõ keng?"
Tình huống này diễn ra giống như của truyền nhân Kim gia và Hồng Liên Thánh Nữ. Nhiều người có thể thấy Trượng Nhị hòa thượng đang gãi đầu gãi tai không hiểu gì.
"Ngươi thấy là ai thắng?"
"Ta không biết, không ai trong số họ di chuyển, hình như cứ ổn định đứng đó thôi!"
"Nhất định là Tử Di Hầu thắng!"
"Đúng, Đoan Mộc Vân hoàn toàn không phải là đối thủ của Tử Di Hầu! Tử Di Hầu không dùng kiếm đánh chết hắn thì thôi chứ làm sao hắn có cơ hội cầm kiếm trả thù?"
"Nói đúng lắm! Không ai có thể chiến thắng trước kiếm thuật của Tàng Kiếm Sơn Trang!"
Nam nhân mặc y phục trắng trong đám đông bình tĩnh nói: "Đoan Mộc Vân thắng."
Một môn đệ nào đó ở một bên nói: "Ngươi nói bậy cái gì thế? Ngươi đã xem qua chưa?”
Nam nhân mặc y phục trắng không nói gì quay người bỏ đi.
“Nhìn đi."
Môn đệ trợn tròn mắt, đang muốn hét lớn thị uy cho Tử Di Hầu thì chợt nghe có người hô: "Mấy người nhìn kìa!"
Mọi người nhìn về phía ngón tay của hắn, chỉ thấy máu tươi chảy ra giữa không trung của Đoan Mộc Vân và Tử Di Hầu. Tach tách tách.
Từng giọt nặng như đá rơi xuống võ đài cũng như đang đập thẳng vào lòng người. Khán đài đang nhộn nhịp người qua lại bỗng nhiên im lặng.
"Ngươi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận