Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1121: Thanh Cong 1

Chuong 1121: Thanh Cong 1Chuong 1121: Thanh Cong 1
Cảnh Dịch phát hiện một lồng sắt ở trong bụi cỏ, hắn ta mở lồng sắt ra, một tiểu hắc hùng bảo bảo nửa tuổi cùng sử dụng tay chân mà bò ra.
Nó nhìn thấy người, phản ứng đầu tiên là kinh hách, muốn tránh, lui về phía sau, nhưng nó nhìn thấy đại gấu chó nằm ở nơi đó, lại cổ đủ dũng khí, run rẩy bò lại đây.
Nó bò đến trên người gấu chó, rúc ở trong lòng nó, cơ thể nhỏ bé run bần bật.
Nó biết mình phải chết, nhưng nó muốn chết chung với mẫu thân mình.
Một màn này, khiến người thực sự không thể xuống tay tàn nhẫn.
Tô Tiểu Tiểu quan sát một lớn một nhỏ, dược hiệu thuốc mê ở trong cơ thể gấu chó tác dụng ngắn hơn trong tưởng tượng, nó đã dần dần có một chút sức lực.
Nhưng có lẽ là tiểu gia hỏa ở bên người nó, cũng có lẽ là bọn họ không biểu hiện ra bất kì tổn thương gì với tiểu gia hỏa, nó cũng không sốt ruột công kích bọn họ.
Nó ôm tiểu gia hỏa run bần bật kia.
Tiểu gia hỏa phát ra một tiếng kêu ỷ lại mà thỏa mãn.
Nhưng mà thời khắc ấm áp vẫn không liên tục bao lâu, gấu chó sờ đến nhô lên phía sau lưng tiểu nhãi con, khí tràng của nó đột nhiên thay đổi, đáy mắt phát ra hoảng sợ bi thương và sát khí.
Giây tiếp theo, nó giơ tiểu nhãi con lên cao, hung hăng ném xuống mặt đất bên cạnh!
Nó trùng hợp ngã ở bên chân Vệ Lục Lang, Vệ Lục Lang tay mắt lanh lẹ nhào qua, đỡ tiểu nhãi con ở trong lòng.
Hắn ta lăn một vòng trên mặt đất mới đứng vững cơ thể, miệng vết thương cánh tay phải thật vất vả khâu lại lại xé rách.
Sắc mặt hắn ta trắng nhợt, quỳ một gối xuống đất ngồi dậy, không rõ nội tình nhìn về phía gấu chó kia.
Vệ Đình nhíu mày.
Cảnh Dịch hỏi: "Sao nó lại thế này?"
"Ta nhìn xem." Tô Tiểu Tiểu tiếp nhận tiểu gia hỏa từ trong khuỷu tay Vệ Lục Lang.
Vừa mới rồi nàng đã phát hiện một tia không thích hợp, lúc này lại chắc chắn, cơ bản xác định.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Nó cũng bị gieo túi độc, mới gieo không lâu, còn rất nhỏ."
Sắc mặt mọi người trầm xuống.
Luyện chế độc vật lớn thì không nói, lại cũng ra tay tàn nhẫn với sinh linh nhỏ như thế, quả thật không bằng cầm thú! Gấu chó nổi cơn điên, Cảnh Dịch và Vệ Đình túm chặt dây đằng thít chặt nó.
Dược hiệu thuốc mê ít nhất còn có một nửa, nó không tránh thoát ra, chỉ có thể như tẩu hỏa nhập ma phát ra gào rống thống khổ mà phẫn nộ.
Tiểu gia hỏa trong lòng Tô Tiểu Tiểu còn không bị công kích, chỉ là bị cảm xúc của đại gấu mù cảm nhiễm, cũng khổ sở mà kêu lên.
Tô Tiểu Tiểu trấn an sờ đầu tiểu gia hỏa.
Tiểu gia hỏa vươn tứ chỉ về phía đại gấu chó, cứ việc mới vừa rồi suýt nữa bị ngã chết, nhưng nó vẫn muốn mẫu thân nó.
"Có thể trị sao?" Vệ Lục Lang hỏi.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Con nhỏ thì có thể, lớn... Khó mà nói."
Tiểu gia hỏa mới vừa gieo túi độc, chưa dung hợp với huyết nhục, lấy ra không khó.
Nhưng là túi độc của đại gấu chó sớm đã lớn lên chung với máu thịt, muốn lấy phải xẻo thịt, thời kỳ dưỡng bệnh cực dài, mỗi ngày đều phải rửa sạch.
Nếu nó có thể toàn lực phối hợp còn dễ nói, vấn đề ở đây là không có khả năng.
Đầu tiên toàn thân nó là độc, dù ở dưới tình huống không để thương người một nhà mang nó ve kinh thành chính là một khiêu chiến thật lớn.
Tiếp theo, dù sao đây cũng là địa bàn Bạch Liên Giáo, bọn họ tự thân khó bảo toàn, thật sự dẫn theo một đại gấu chó, sợ là đến ngày mai cũng đi không ra.
Đây là còn chưa suy xét đến vấn đề dược hiệu thuốc mê hết, nó có thể vẫn luôn phối hợp hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận