Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2132: Nam Cương Vương Thật, Nam Cương Vương Giả 2

Chương 2132: Nam Cương Vương Thật, Nam Cương Vương Giả 2Chương 2132: Nam Cương Vương Thật, Nam Cương Vương Giả 2
Một ngày sau, Lư Trường Sứ thuộc hạ của Thánh Nữ cũng tới khu mỏ thăm cha ruột Lư chủ sự và ông ngoại kế Tiết đại chủ sự.
"Có hành động bất thường.” Vệ Lục Lang phân tích: “Như Phù Tô đã nói, Lư Trường Sứ không thường lui tới khu mỏ, lần đến gân nhất là ba tháng trước, đúng dịp sinh thân của Tiết đại chủ sự”
Tô Tiểu Tiểu suy đoán: “Chẳng lẽ Thánh nữ gặp được ai đó dưới khu mỏ, sinh lòng nghi ngờ nên phái Lư Trường Sứ đi thăm dò lai lịch của người nọ?”
Vệ Thanh nói: “Rất có thể là vậy.”
Tình huống này vẫn đang trong dự kiến, cũng là một bước trong kế hoạch.
Lúc trước Tô Tiểu Tiểu cố tình nhắc đến việc có người dưới mỏ ở trước mặt Trình Liên chỉ để dụ Thánh Nữ tới đó.
Tô Tiểu Tiểu nghi ngờ nói: "Hành động của nàng ta mau lẹ hơn chúng ta tưởng tượng, nàng ta không phải kiểu người vội vàng hấp tấp như vậy."
Vệ Thanh liếc nhìn Vệ Đình, người luôn im lặng ngay từ khi bước vào: "Cha từng đại náo một trận ở cung Nam Cương Vương, chắc là bị lộ roi khiến Nam Cương Vương tính lên đầu Thánh nữ. Niềm tin giữa Thánh nữ và Nam Cương Vương đang rất mong manh”"
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Liệu Thánh nữ có lợi dụng lá bài này không?”
Vệ Thanh nói: "Tạm thời khó nói. Sau khi tới Nam Cương, chúng ta đã làm hỏng nhiều chuyện tốt của nàng ta. Tình hình giữa Trình gia và Thánh Nữ điện dần thoát khỏi sự khống chế của nàng ta. Đứng dưới góc độ của nàng ta mà nói, bây giờ không phải là thời cơ tốt nhất để quyết liệt với Nam Cương Vương."
Vệ Lục Lang cười lạnh: "Kỳ thật ta muốn nói bây giờ mới là thời điểm tốt nhất, nếu không làm thì sau này nàng ta sẽ chỉ mất nhiêu hơn mà thôi. Nàng ta nghĩ có thể Đông Sơn tái khởi nhưng sự thật là hoàn toàn bỏ lỡ mọi cơ hội!"
Họ sẽ không cho nàng ta bất kỳ cơ hội nào cải
Tô Tiểu Tiểu nói: "Nhưng nàng ta không nghĩ vậy, nàng ta cảm thấy mình có thể cướp được Trình gia và Thánh Nữ điện về."
Vệ Thanh gật đầu: "Thật ra thì càng trì hoãn nàng ta càng bị rơi vào thế bất lợi, chúng ta cũng vậy.'
Có vài việc nên đưa ra quyết định rồi mới hành động nhưng cũng có vài việc thì phải tốc chiến tốc thắng.
Hành động trước mắt của họ chỉ ảnh hưởng đến Thánh nữ, thế lực của Thánh nữ có thể yếu đi, nhưng Nam Cương Vương sẽ lại bò lên. Tô Tiểu Tiểu đồng tình: "Người của Liên minh sát thủ đã đến Nam Cương. Chúng ta nên giải quyết rắc rối lớn ở Nam Cương trước khi Nam Cương Vương quy phục được càng nhiều thế lực.
"Tiểu Tiểu nói rất đúng." Vệ Thanh lại nhìn sang Vệ Đình, người vẫn không nói một lời.
Vệ Lục Lang cũng chú ý tới sự im lặng của đệ đệ, hắn ta đẩy Vệ Đình một cái: "Tiểu Thất, sao đệ không nói gì?"
Vệ Đình mặt không đổi sắc nói: "Ta đang nghe các ngươi nói."
"Ồ" Vệ Lục Lang không nghĩ nhiều.
Vệ Thanh chăm chú nhìn Vệ Đình, nâng chung trà lên nhấp một ngụm.
Vệ Lục Lang hỏi: "Tiếp theo chúng ta nên làm gì?"
Vệ Thanh đặt chung trà xuống: "Đến khu mỏ, dẫn cả Thánh nữ đến đó, thả người trong mỏ ra."
"Giờ thả luôn ư?" Vệ Lục Lang háo hức!
"Ta đi với Tiểu Thất!" Hắn ta lập tức kéo Vệ Đình đứng dậy: "Nhanh, nhanh!"
Hai Nam Cương Vương mau gặp nhau đi!
Vệ Đình đứng dậy.
Tô Tiểu Tiểu cũng định ra ngoài.
Vệ Thanh nói: "Tiểu Thất ở lại, ta có chuyện muốn nói với đệ."
Khi trong phòng chỉ còn lại hai anh em, Vệ Thanh lấy ra vẻ uy nghiêm của huynh trưởng: "Hai người các ngươi bị sao đó?”
Vệ Đình nói chiếu lệ: "Không bị sao hết."
"Không bị sao mà mặt ngươi u ám thế à! Gan ngươi to bằng trời rôi đúng không?"
“Ta không có!"
Vệ Thanh nghiêm túc nhìn hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận