Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2159: A Huyên Thị Tam 1

Chương 2159: A Huyên Thị Tam 1Chương 2159: A Huyên Thị Tam 1
Hắn ta cứ lẻ loi như vậy, gánh trên vai gánh nặng của những người mà hắn ta bảo vệ.
Nơi ở của Lâu trưởng lão.
Tô Huyên đi ra ngoài làm việc, công chúa Huệ An cùng Tô Ly ở trong sân nhìn nhau.
Vất thương của Tô Ly không còn vấn đề gì nữa, hắn ta lập tức muốn chạy ra ngoài.
Nhưng Tứ ca căn dặn hắn ta ở lại bảo vệ công chúa Huệ An, để không gây phiền toái cho Tứ ca, hắn ta đành phải miễn cưỡng ở nhà.
Hắn ta không thể ngồi yên, làm việc này việc nọ, làm công chúa Huệ An cảm thấy rất ồn ào.
Công chúa Huệ An nhắm mắt lại: "Tô Ly!"
Tô Ly hỏi: "Sao?"
Công chúa Huệ An thở dài: "Ngươi có thể đừng lảng vảng trước mặt ta được không? Ta chóng mặt quá.'
Tô Ly nhếch môi đi tới, ngôi xuống ghế đá.
Công chúa Huệ An mím môi hỏi Tô Ly: "Tứ ca của ngươi thích loại con gái như thế nào?"
Tô Ly uể oải nói: "Tứ ca của ta không thích nử tữ."
Công chúa Huệ An giật mình: "Hắn thích nam nhân?"
"Không!" Tô Ly còn run rẩy hơn cả nàng ta.
Cái gì vậy chứ?
Tứ ca của hắn ta sao lại có thể thích nam nhân chứ?
Tô Ly thở dài nói: "Tứ ca ta tứ đại giai không, không thích ai cả."
Ánh mắt công chúa Huệ An như dao quét qua.
Tô Ly lại không biết nhìn sắc mặt người ta mà nói: "Ta nói thật, nếu muốn tứ ca ta làm phò mã, chi bằng từ bỏ ý định này đi."
Hắn ta lấy trái cây trên bàn.
Công chúa Huệ An bưng dĩa trái cây đi: Không cho ngươi ăn!"
Tô Ly: "...
Trời gần sập tối, Tô Huyên cuối cùng cũng trở về.
Đầu bếp cũng đã chuẩn bị bữa ăn.
Ba người cùng nhau ăn tối, Tô Ly nhịn cả ngày vội vàng muốn ra ngoài đi dạo.
Trong nhà chỉ còn lại Tô Huyên và công chúa Huệ An.
Tô Huyên đã quen ngồi nghỉ ở bàn đá ngoài sân sau bữa ăn. Công chúa Huệ An lấy trái cây đã giấu cả ngày ra bưng tới trước mặt hắn ta.
Nhưng Tô Huyên không động đến.
Công chúa Huệ An cũng không phải muốn cho hắn ta ăn trái cây, vừa mới ăn cơm xong, cũng đâu có ai thấy đói.
Nàng ta ngồi xuống đối diện, nhìn cuốn sách trong tay hắn ta: "Ngươi suốt ngày đọc sách, sách có gì hay đến thế à?"
Tô Huyên nói: "Ta quen rồi."
Công chúa Huệ An suy nghĩ rồi nói: "Vậy ngươi cũng cho ta một quyển xem thử."
Tô Huyên tìm trên bàn một cuốn sách tương đối thú vị vê Nam Cương đưa cho nàng ta, đồng thời bật ngọn đèn dau trên bàn sáng hơn.
Công chúa Huệ An mở sách ra bắt đầu đọc một cách nghiêm túc.
Nửa khắc sau, nàng ta thành công gục xuống bàn ngủ.
Ở Nam Cương có rất nhiều muỗi, đặc biệt là sau khi thời tiết ấm lên, các loại muỗi bay ra, con nào con nấy đều độc, một vết cắn để lại vết sưng rất lớn, mấy ngày cũng không lặn.
Tô Huyên đi vào nhà lấy lư đuổi muỗi ra đặt dưới chân công chúa Huệ An.
Khi công chúa Huệ An tỉnh dậy, vâng trăng sáng đã treo trên ngọn cây.
Đêm đang dần trôi qua.
Tô Huyên vẫn lặng lẽ đọc sách.
Mỹ nhân như ngọc, công tử vô song.
Công chúa Huệ An ngơ ngác nhìn, quên cả lời muốn nói.
"Công chúa tỉnh rồi à?" Tô Huyên đóng sách lại, chậm rãi nhìn nàng ta,"Trở về phòng nghỉ ngơi.'
"Ừm... Ữm." Công chúa Huệ An hoàn hồn lại, mang gương mặt vẫn còn vết hằn quay trở về phòng.
Sau khi tắm rửa xong, nàng ta gọi Tô Huyên tới: "Canh đêm, ta sợ rắn."
Tô Huyên nói: "Không còn rắn nữa."
Công chúa Huệ An nói: "Nếu có thì sao? Ta không quan tâm, không có người canh gác, ta cũng không ngủ được!"
Tô Huyên thành khẩn nói: "Công chúa, người là con gái, danh tiết quan trọng."
Huệ An công chúa hừ một tiếng: "Ngươi còn nói ta là công chúa, ta cần danh tiết để làm gì? Chỉ cần ta thích, huống hồ đây là cho người gác đêm, cho dù ở phủ công chúa của ta có nuôi năm mười gả nam nhân thì người ta có thể làm gì được ta?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận