Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 795: Ket Cuc 3

Chuong 795: Ket Cuc 3Chuong 795: Ket Cuc 3
Khi Tô Tiểu Tiểu và mấy người Tô Thừa quay về y quán, Tần Thương Lan cũng đang ở đó.
Còn lão hầu gia và hai huynh đệ Tô Kỳ đã đến kinh thành, đón Tô Mạch và Lão Ngũ.
Ba nhóc con đã tan học, Tiểu Vi Tử đón cậu bé đến y quán.
Ba người cùng nhất trí đứng ở cửa, mong chờ nhìn xe ngựa đi ngang qua. Dáng vẻ dễ thương của họ khiến người qua đường nhữn cả tim.
Cuối cùng Tần Thương Lan cũng đánh xe ngựa đến đó.
Nhìn đến Tần Thương Lan, Tam Tiểu Chỉ biết Tô Tiểu Tiểu và Tô Thừa cũng đã về.
"Thái gia gia cao lớn!"
Tam Tiểu Chỉ thở hổn hển chạy đến.
Xe ngựa dừng lại.
Ba người vội vàng leo lên xe.
Đánh xe dở khóc dở cười: "Ba vị tiểu công tử, đã ta lấy ghế đã."
"Tiểu Phủ leo được!"
Tiểu Hổ không thể leo được, mất một lúc lâu cậu bé vẫn còn giấy giụa.
Tô Thừa vén rèm bước ra, bế cậu bé vào trong xe ngựa.
“Gia gia! Gia gial"
Đại Hổ và Nhị Hổ cũng muốn leo lên.
Tô Thừa bế cả hai lên xe ngựa.
"Nương!"
Ba người chạy vào thùng xe, tranh nhau ngồi xuống cạnh Tô Tiểu Tiểu.
Tiểu Hổ không ngồi xuống, mà bò luôn lên đùi Tô Tiểu Tiểu.
Sung sướng quá.
Cậu bé vui mừng nhắm mắt, tận hưởng cảm giác thoải mái trong lòng mẫu thân!
Đại Hổ và Nhị Hổ nhìn nhau, họ rất muốn đánh cho Tiểu Hổ một trận.
Tô Tiểu Tiểu cười sờ đầu ba đứa nhóc.
Ba người đung đưa chân ngồi trong xe ngựa một lúc, sau đó mới hài lòng rời khỏi xe ngựa.
Phù lang trung đang thay thuốc cho người bệnh ở trong phòng bệnh, Tôn chưởng quầy chạy ra ngoài buôn bán. Tiểu Vi Tử và Đỗ Quyên đang vội vàng bốc thuốc cho người bệnh, còn Oanh Nhi luôn chân luôn tay chạy hết tầng trên lại tâng dưới.
Ai nấy đều bận rộn, làm việc đâu vào đấy. Mấy người Tô Tiểu Tiểu bước vào.
Tô Nhị Cẩu đang truyền nước, Oanh Nhi đến hỏi xem cậu có muốn đổi thuốc hay không.
"Chủ nhân?”
Oanh Nhi ngạc nhiên nhìn Tô Tiểu Tiểu,'Ngươi về rồi?"
Tô Tiểu Tiểu khẽ gật đầu: "Ngươi cứ bận việc đi, đợi lát nữa ta thay thuốc cho."
"Vâng thưa chủ nhân." Oanh Nhi đi ra ngoài.
Nàng ta mang một bình trà nóng và một đĩa hoa quả được gọt xong xuôi cho họ, rồi mới tiếp tục làm việc.
Tô Nhị Cẩu nằm trên giường đã ngủ.
Tần Thương Lan và Tô Thừa dẫn ba đứa nhóc vào phòng thăm cậu, thấy cậu đã ngủ, họ không quấy rây mà nhẹ nhàng ra ngoài.
Họ vừa đi, Tô Nhị Cẩu lại mở mắt.
Tô Tiểu Tiểu nhìn cậu, vừa bực mình vừa buồn cười: "Giả bộ ngủ hả?"
"Hì hì." Tô Nhị Cẩu cười ngu.
Đại Hổ, Nhị Hổ và Tiểu Hổ đi học chơi với Lăng Vân, tan học lại quậy với Tô Nhị Cẩu. Sau khi Tô Nhị Cẩu bị dán một đống nước bọt, cuối cùng cũng phải nhắm mắt giả chết.
"Tỷ! Cha thắng không?”
Cậu gấp không chờ nổi vội hỏi.
Tô Tiểu Tiểu thở dài.
Tô Nhị Cẩu cảm thấy căng thẳng: "Chẳng lẽ thua rồi?"
Tô Tiểu Tiểu không nói gì.
Tô Nhị Cẩu vô cùng buồn bã, hôm qua còn chiến thắng, thế mà hôm nay đã thua trận...
Thật ra cậu cũng chẳng quan tâm đến đám vương tôn quý tộc kia, chỉ là khi nghĩ đến chuyện người xấu lại chiến thắng, cậu cảm thấy hơi không cam tâm.
Cậu nắm chặt tay: "Không sao đâu tỷ, thua cũng không sao, cùng lắm sau này ta vê bán bánh, vẫn có thể nuôi sống tỷ và cha. Đợi ta lớn rồi, lại tìm hắn ta đánh tiếp, đòi lại đồ của chúng tat"
Tô Tiểu Tiểu nhìn dáng vẻ thấy chết không sờn của Tô Nhị Cẩu, không thể nhịn được bật cười.
"Đệ đệ ngốc, cha thắng."
Thắng rất áp đảo.
Cha đã giành lại thứ thuộc về ông ấy. ...
Ban đêm, người một nhà ngôi ở nhà chính ăn cơm. Chương /39. Ret Cục 3 Tào đầu bếp cũng nghe nói có tin mừng, nên đã nấu một bàn đầy thức ăn. Cả nhà ngồi xuống ăn cơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận