Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1106: Kieu Ngao Bênh Vực Người Mình 1

Chương 1106: Kieu Ngao Bênh Vực Người Mình 1Chương 1106: Kieu Ngao Bênh Vực Người Mình 1
Mặt Tô Tiểu Tiểu không đổi sắc nói: "Ta mất công đoạt lão đại từ Bạch Liên Giáo, hộ vệ của ta còn bởi vậy bị thương, cứ như vậy để ngươi bắn chết, chẳng phải ta mệt lớn sao?"
Lãnh Due bị nghẹn đến á khẩu không trả lời được.
Lãnh tướng quân nửa tin nửa ngờ đánh giá Tô Tiểu Tiểu: "Ngươi gặp được người Bạch Liên Giáo? Bọn họ ở nơi nào?"
"Bị đánh chạy, không biết." Tô Tiểu Tiểu nói.
Ánh mắt Lãnh tướng quân đảo qua mặt Tô Mạch và Tô Tiểu Tiểu: "Mặt nạ của các ngươi là dùng để đối phó chướng khí?"
Tô Tiểu Tiểu lạnh nhạt nói: "Vậy như thế nào?"
Lãnh tướng quân nghiêm mặt nói: "Hộ vệ của ngươi bị thương nghiêm trọng, chỉ sợ không căng được ra rừng đào."
Hai tay Tô Tiểu Tiểu ôm ngực: "Cho nên?"
Lãnh tướng quân nói: "Một mình ngươi không đi ra được, ta có thể dẫn theo ngươi."
Tô Tiểu Tiểu cười như không cười: "Điều kiện?"
Lãnh tướng quân bị giọng nói của nàng thẳng thắn châm chọc nhíu mày: "Mặt nạ cho chúng ta một cái.'
Lãnh Duệ nói: "Phụ thân, sao một cái đủ? Chúng ta là ba người!"
Lãnh tướng quân trừng mắt nhìn nhi tử một cái.
Lãnh Chỉ Nhược nhẹ giọng nói: "Đại ca, nàng là tôn nữ của Tân Thương Lan."
Lãnh Due bĩu môi, rốt cuộc không dám nhắc đoạt đồ vật thiên kim Tần gia nữa.
"Ta từ chối." Tô Tiểu Tiểu nói.
Lãnh tướng quân nghi ngờ mình nghe lầm.
Tô Tiểu Tiểu kiêu ngạo nói: "Chính ta có thể đi ra ngoài, làm gì phải chia mặt nạ cho ngươi?"
Lãnh Due chỉ vào Tô Mạch trào phúng nói: "Dù sao hắn là phải chết! Chia một cái thì làm sao vậy?! Đến lúc đó người Bạch Liên Giáo giết tới, ngươi đừng cầu chúng ta cứu ngươi!"
Tô Tiểu Tiểu vừa nhấc mũi chân, nâng một cục ước lượng, lòng bàn tay ném ra, đá bay vê phía Lãnh Duệ.
"A —"
Lãnh Due bi đánh trúng, trên đầu lập tức sưng một cục u: "Ngươi!"
Lãnh tướng quân cũng nổi giận: "Nha đầu! Đừng tưởng ngươi là tôn nữ của Tần Thương Lan, ta cũng không dám động vào ngươi!" "Ai muốn động khuê nữ của lão tử?"
Tô Thừa khiêng đại đao, nghênh ngang từ trong rừng chướng khí đi tới.
Người Lãnh gia chính là cả kinh.
Tô Tiểu Tiểu cũng hơi kinh ngạc: "Phụ thân?”
Lãnh tướng quân nhíu mày lại: "Hộ Quốc Công?”
Tô Thừa không ai bì nổi đi đến trước mặt Lãnh tướng quân, giơ đại đao trong tay: "Vừa rồi ngươi nói muốn động vào khuê nữ của lão tử?"
Lãnh tướng quân buồn bực hỏi: "Sao ngươi cũng tới?"
Tô Thừa khí phách nói: "Ngươi có thể tới? Lão tử không thể tới? Tốt xấu gì lão tử là Hộ Quốc Công, ngươi tính là cái cầu gì?"
Tô Tiểu Tiểu: "Phụ thân, ông ta là võ tướng nhị phẩm."
Tô Thừa quay đầu lại: "Vậy phụ thân con thì sao?"
Tô Tiểu Tiểu: "Người không chức quan."
Tô Thừa: ....
Không chức quan cũng không ảnh hưởng Tô ác bá phát huy, Thiên Vương lão tử tới cũng không thể bắt nạt khuê nữ của ông, huống chỉ là kẻ hèn võ tướng!
Tô Thừa không nói hai lời vung đại đao lên chém về phía Lãnh tướng quân.
Lãnh tướng quân lui về sau, vội vàng tránh đi.
Ông ta thực sự không dự đoán được Tô Thừa một lời không hợp đã đấu võ, ông ta suýt nữa không tránh thoát.
Võ công của Tô Thừa tiến bộ thần tốc, cao hơn lúc so đấu với Tần Giang không ít.
Trong cơ thể Lãnh tướng quân tàn lưu một chút độc chướng khí, không thể thúc giục nội lực, nếu không sẽ khiến độc khí lan tràn ở trong cơ thể.
Trong lòng ông ta còn có nghi hoặc, Tô Thừa lại không mang bảo hộ mặt nạ kỳ quái nào, vì sao nhìn bộ dáng vẫn không bị trúng độc?
Mười mấy chiêu xuống, bởi vì Lãnh tướng quân không thể vận dụng nội lực và khinh công, dần dần rơi xuống hạ phong.
Tô Thừa chém xuống một trường đao.
Lãnh Chỉ Nhược rút kiếm chắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận