Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 639: Đình Ca Phúc Hắc 1

Chương 639: Đình Ca Phúc Hắc 1Chương 639: Đình Ca Phúc Hắc 1
Tô Tiểu Tiểu trêu chọc cậu ta: "Đệ sẽ có vô số đồ điểm tâm để ăn và có vô số tiền để tiêu, sao đệ không muốn làm?"
Tô Nhị Cau lắc đầu như trống bỏi: "Có cha và tỷ tỷ bên cạnh, ta có thể chịu đựng đói bụng."
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Ta đã nói rồi, ta sẽ không để đệ phải chịu đói nữa."
Tô Nhị Cẩu ngơ ngác nói: "Tỷ tỷ, về sau ta ăn ít một chút, tỷ không cần đem ta cho người khác đâu."
Chẳng lẽ tên ngốc này cho rằng mình sẽ bị nhận vào nhà người khác làm con nuôi sao?
Tô Tiểu Tiểu dở khóc dở cười, cuối cùng cũng hiểu tại sao cậu ta vừa bước vào nhà đã bày ra vẻ mặt chán nản.
"Nhị Cẩu, đã đến lúc nói với đệ một số việc rồi."
"Việc gì cơ?"
"Trước kia tỷ không có nói cho đệ biết vê thân thế của cha, bởi vì ta còn có một chút việc phải cân nhắc, nhưng ta phát hiện có lẽ mình đã sai, việc này ta không nên đưa ra quyết định một mình, không nên coi đệ như một tiểu hài tử, đệ có tư cách để tự mình lựa chọn người nha."
Tô Nhi Cẩu ngoan ngoãn nghe một nửa câu nói đầu, nhưng sau đó lại sợ hãi đến mức trực tiếp bị dọa khóc: "Tỷ, ta... ta thật sự không phải nhi tử ruột của cha có phải không? Ta được nhặt về sao?"
Từng giọt nước mắt to tròn của cậu nặng nề rơi xuống.
Cậu không muốn làm tiểu công gia của nhà có tiên, cậu chỉ muốn tỷ tỷ, cậu chỉ muốn cha mà thôi.
Tô Tiểu Tiểu đã dành hơn một khắc để phổ cập thông tin cho Tô Nhị Cẩu ngốc nghếch, nàng nói thật kĩ về thân thế thật sự của Tô Thừa và quan hệ giữa hai nhà Tần, Tô.
Tô Nhị Cẩu ngơ ngác nói: "Vậy ta vẫn là nhi tử của cha, còn tỷ vẫn là tỷ tỷ ruột của ta?"
Tô Tiểu Tiểu không nhịn được cười: "Đúng vậy."
Tô Nhị Cẩu như một cành cây khô gặp được mùa xuân, giơ tay lau nước mắt: "Ồ, vậy thì không có việc gì nữa.'
Cậu xoay người đi chơi vui vẻ.
Cậu ta thực sự không quan tâm đến việc liệu mình có trở thành tiểu công gia của phủ Hộ quốc công hay không, một chút cũng không để ý.
Trong khi Tô Tiểu Tiểu đang rửa bát, nàng nhìn Tô Nhị Cẩu và ba chú bé con đang chơi đùa trong sân rồi dẫm phải vũng nước rồi nghĩ thầm.
Cha Peppa Pig và ba cậu bé Georges.' Tô Nhị Cẩu giậm chân, tạt nước vào mặt ba đứa trẻ.
Ba đứa nhỏ ngơ ngẩn, không muốn không muốn đâu!
Tô Nhị Cẩu chống tay lên hông cười lớn: "Ha ha ha! Ha ha ha ha ha! Thế nào? Ta là nhất!"
Tô Tiểu Tiểu: Ữm... nàng ấy sai rồi, rõ ràng là bốn Georges nhỏ.
Sau khi dọn dẹp nhà bếp xong, Tô Tiểu Tiểu đun nước nóng tắm rửa sạch sẽ cho ba đứa nhỏ.
Ba đứa nhỏ ngọt ngào thơm tho, dễ thương xin Tô Tiểu Tiểu hôn ba cái trước khi đi ngủ.
Hành hạ sư phụ cả ngày mệt chết đi được, lại còn phải đánh nhau với Nhị Cẩu thúc, ba đứa mệt đến mức ngả đầu vào gối là ngủ ngay tức khắc.
Nhị Hổ ngủ trong tư thế ngoan ngoãn nhất, còn Đại Hổ dang rộng đôi cánh như con chim ưng dưới chăn, mông nhỏ của Tiểu Hổ chồng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn nằm trên gối, chảy nước dãi.
Tô Tiểu Tiểu sắp xếp lại ba đứa vào trong chăn, tắt đèn, rôi nhắm mắt ngủ thiếp đi.
Nhân duyên ngoài ý muốn, nàng lại thấy mình có thể bước vào hiệu thuốc.
Tháng hai hiệu thuốc thưởng cho nàng một ngụm tiên khí, qua tháng ba rôi cũng không thấy hiệu thuốc tặng phần thưởng nào, Tô Tiểu Tiểu nghĩ rằng hiệu thuốc sẽ không bao giờ trao thưởng hàng tháng cho nàng nữa.
Ai có thể ngờ rằng vào ngày thứ hai của tháng tư, nàng lại bước vào được?
Không biết có phải là để bù đắp cho nàng không, nhưng phần thưởng lần này có chút hơi hào phóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận