Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2133: Cha Của Vương Tạc Vệ 1

Chương 2133: Cha Của Vương Tạc Vệ 1Chương 2133: Cha Của Vương Tạc Vệ 1
Vệ Thanh chưa bao giờ đánh đòn các đệ đệ của mình, nhưng ở hắn ta toát ra một vẻ uy nghiêm khó tả.
Vệ Đình quay mặt đi.
Vệ Thanh lạnh lùng nói: "Mấy cái tật xấu của ngươi chỉ có Tiểu Tiểu là chịu được thôi, nếu đổi thành nữ nhân khác, người ta chắc tức chết vì cái mồm của ngươi quá."
Vệ Đình cau mày: "Huynh là ca ca ruột của ta đó à?"
Vệ Thanh khit mũi: "Ta mà không phải ca ca ruột của ngươi thì ta đã đập ngươi một trận từ lâu rồi."
Cơn giận của Vệ Đình gần như đã nguôi ngoai, vừa rồi không hé răng là do xấu hổ không biết nên xuống nước thế nào mà thôi.
Vệ Thanh mắng: "Còn không di xin lỗi người ta đi!"
Vệ Đình bĩu môi mở cửa đi ra ngoài như bị ép buộc.
Tô Tiểu Tiểu ngồi trên ghế đá trong sân nhìn Trình Tang chơi đùa với bọn trẻ, im lặng và ngoan ngoãn.
Vệ Đình nhớ lại lần đầu tiên gặp nàng, khác hẳn với dáng vẻ trước mặt, đột nhiên cảm thấy hơi đau lòng.
Hắn bước tới và chạm vào vai nàng.
Tô Tiểu Tiểu ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Vệ Đình hắng giọng: "Nhị ca bảo ta xin lỗi nàng."
Tô Tiểu Tiểu: "À."
Hai người quay đầu nhìn nơi khác, một lúc sau lại đồng thời nhìn nhau.
Sau khi nhìn nhau ba giây, cả hai đều không nhịn được quay đi cười tủm tỉm.
Tô Tiểu Tiểu dựa vào vai hắn, ôm lấy vòng eo săn chắc của hắn.
Núi Thánh.
Mưa vừa ngừng, trời trong xanh, đường núi lầy lội.
Trình Thanh Tuyết mới đi dạo ngoài sân váy đã lấm lem bùn đất.
Nàng ta cau mày tỏ vẻ không hài lòng: "Còn phải chờ bao lâu?"
"Muốn về nhà à?”
Thánh nữ từ phía sau hành lang di tới.
Trình Thanh Tuyết gọi một tiếng tỷ tỷ, bước nhanh lên: "Ta đã khỏe rồi, không cần giải độc nữa. "Lát nữa sẽ cho người đưa ngươi về nhà."
"Tỷ không về với ta sao?"
"Ta còn có việc phải làm."
Trình Thanh Tuyết cúi đầu im lặng.
Thánh nữ thu hết biểu cảm của nàng vào mắt: "Không muốn về?"
Trình Thanh Tuyết ấm ức nói: "Muốn, nhưng ta không dám."
Thánh nữ thấy nàng ta lo lắng thì nghiêm mặt nói: "Ngươi là thiên kim Trình gia, ngươi vê Trình gia là chuyện đương nhiên, có gì không dám?”
Trình Thanh Tuyết do dự nói: "Bên chỗ cha..."
Thánh nữ nói: "Cha đối xử với ngươi thế nào cũng không thay đổi được sự thật ngươi họ Trình.'
Trình Thanh Tuyết càng thấy ấm ức hơn: "Có phải từ nay về sau cha đều không để ý đến ta nữa?”
Trình Thanh Tuyết được Tạ Vân Hạc cưng chiều từ nhỏ đến lớn, nàng ta rất thích cha, bây giờ vẫn không chấp nhận được việc mình không phải là con gái ruột của Tạ Vân Hạc.
Nàng ta nhìn Thánh nữ với đôi mắt đỏ hoe: "Tỷ tỷ, tỷ nghĩ có phải cha đang giận lắm nên mới đối xử với ta và nương như vậy không?"
Nàng ta hy vọng cả nhà họ quay về như xưa.
Nhưng Thánh nữ hiểu điều này là không thể.
"Nếu không muốn về thì ở lại đây thêm vài ngày nữa."
Nói xong nàng ta vào thư phòng.
Bây giờ nàng ta bị một đống chuyện đồn cho sut đầu mẻ trán, không còn tinh lực đi quan tâm cảm xúc của muội muội.
Lư Trường Sứ đến khu mỏ rồi, không biết nàng ta đã điều tra ra tin tức mình muốn biết chưa.
"AI,
Một đệ tử trong vườn thuốc đột ngột hét lên.
Ngay sau đó, Thánh nữ nghe thấy tiếng đệ tử đánh nhau với kẻ lạ, sau khoảng mười chiêu, đệ tử phát tiếng rên rỉ vì bị thương.
Mắt Thánh nữ chợt lạnh đi, lắc mình bay ra vườn thuốc.
Nàng ta vừa bước vào, một đệ tử đã bị hất văng ra rồi va vào nàng.
Nàng ta đưa tay đỡ lấy đệ tử của mình.
Đệ tử giữ thăng bằng xong quay đầu lại, lập tức hành lễ: "Thánh nữ! Có người đến trộm dược liệu! Các sư thúc đều bị đả thương!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận