Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1259: Kẻ Đứng Sau Giật Dây 1

Chương 1259: Kẻ Đứng Sau Giật Dây 1Chương 1259: Kẻ Đứng Sau Giật Dây 1
Điều Vệ Đình không biết là, sau khi hắn rời đi không lâu, trên bãi cỏ vắng vẻ chỉ còn lại một thi thể chết không nhắm mắt.
Tiếng của hoàng nữ Tây Tấn thấp thoáng truyền ra từ trong phòng: "La kẻ nào?"
Hắn ta không nói chuyện.
Một trận gió nhẹ lướt qua, thổi rung chiếc chuông sắt rỉ sét bên hông hắn ta.
Lúc Vệ Đình mang bức họa chạy trở về, đã gặp Phù Tô đang đợi ở đó.
Hai người đi thẳng đến y quán.
Quách thừa tướng trải qua cứu chữa, bệnh tình tạm thời đã ổn định, Tô Tiểu Tiểu đang dặn dò Tiểu Vi Tử và Vân Tụ chuyện thuốc thang.
Oanh Nhi đi tới nói: "Đông gia, cô gia đến rồi."
"Ta biết rồi." Tô Tiểu Tiểu gật đầu, hỏi Tiểu Vi Tử và Vân Tụ: "Những thứ ta vừa nói đã nhớ hết chưa?"
Hai người đồng thanh nói: "Đã nhớ rồi, đông gial"
Tô Tiểu Tiểu đi ra tiểu viện.
Vệ Đình và Tô Mạch đang ngồi trong phòng, trước mặt bày bức họa kia, sắc mặt đều có chút không ổn lắm.
"Vẻ mặt hai người như này là sao thế?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Hai người đồng thời nhìn vê phía bức họa trên bàn.
Lúc Tô Tiểu Tiểu nhìn rõ người trên bức họa là ai, thì đột nhiên giật mình.
"Như thế nào mà..."
Tô Tiểu Tiểu nghi ngờ do mình nhìn nhầm nên nhặt bức họa lên, nàng nhìn thật kỹ nữ nhân mặc bạch y trên bức họa.
Từ chân mày đến sống mũi, rồi từ sống mũi đến hình dáng gương mặt, mỗi một ly một tý đều nhìn đi nhìn lại thật kỹ.
Mỹ nhân đẹp từ trong cốt tủy chứ không phải ngoài da, đây là người có ngoại hình vượt trội, ngay cả khi đã già đi vẫn có thể nhìn thấy đường nét diễm lệ lúc còn trẻ.
Đây là sư thái Huệ Giác.
Không thể sai được, đây chính là diện mạo của sư thái Huệ Giác khi còn trẻ, khi đó bà ấy còn chưa xuất gia, bà ấy mặc bạch y trắng hơn tuyết và có diện mạo thoát tục như tiên tử, nếu nói bà ấy là Vân Tiêu tiên tử thì cũng không quá.
Ba người ngồi trong nhà, rất lâu cũng không ai nói gì. Rõ ràng là không có ai dự liệu được chân tướng mà họ phải chịu trăm đắng ngàn cay mới tra ra hóa ra lại là thế này.
"Có phải có hiểu lầm gì ở đây không?”
Tô Mạch hỏi.
Đương nhiên Tô Tiểu Tiểu cũng hy vọng mình nhìn lầm. Sư thái Huệ Giác là chiếc đùi lớn đầu tiên mà nàng ôm sau khi đến thế giới khác. Không chỉ bà ấy giới thiệu cho nàng nhiều cơ hội buôn bán mà còn cho nàng mượn một nơi ở tấc đất tấc vàng ở kinh thành.
Nếu bà ấy là ông chủ lớn ở phía sau thì...
Cổ nhân đã ẩn náu sâu như vậy rồi sao?
Gần như Tô Tiểu Tiểu đã hoài nghi nhân sinh rồi!
Tô Tiểu Tiểu nhìn hai người kia: "Ta có thể hỏi huynh rốt cuộc thân phận của sư thái Huệ Giác là gì không? Dường như bà ấy có kết giao với Vệ gia và Tô gia."
Tô Mạch nói: "Bà ấy là trưởng đại công chúa, là tỷ tỷ song sinh của tiên đế"
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Vậy bà ấy và Vệ gia có thù hận gì?"
Đánh giá từ những manh mối trước mắt thì kẻ đứng sau giật dây thừa tướng Quách và Tư Không Vân là Mạc Quy Viễn, Bắc Yên bàn mưu tính kế với Vệ gia. Thậm chí người này còn độc ác tàn nhẫn hơn Mạc Quy Viễn nữa.
Tốt xấu thế nào thì Mặc Quy Viễn cũng chỉ muốn lấy mạng của Ngô An Quân và Vệ Từ nhưng người này lại muốn tất cả nam nhân của Vệ gia phải ra đi mãi mãi.
Tô Mạch nhìn Vệ Đình, về vấn đề này hắn ta không thể trả lời.
Vệ Đình lắc đầu: "Dựa vào những gì ta biết thì không có."
Tô Tiểu Tiểu lại nói: 'Chẳng lẽ do bà ấy muốn ủng hộ Cảnh tiên đế, thay Cảnh Tuyên Đế loại bỏ tâm phúc đại hoạn sao?"
Vệ gia là cựu bộ dưới trướng Nam Dương Vương nên luôn là cái gai trong lòng Cảnh Tuyên Đế, ông ta muốn lấy lại binh quyền từ Vệ gia nhưng cũng lại ỷ vào Vệ gia để trấn giữ phương Bắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận