Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2307: Tân Thương Lan Bá Khí 3

Chương 2307: Tân Thương Lan Bá Khí 3Chương 2307: Tân Thương Lan Bá Khí 3
Vệ Tư dẫn các con đến đó, Tô Mạch và Tô Ly cũng đi theo.
Lão nhân và Tô Huyên đều nghỉ ngơi rồi.
Tô Mạch sờ lên trán đệ đệ, nói với Tô Ly: "Tiểu Ngũ đệ ở lại."
"Biết rồi, đại ca."
Tô Ly ngoan ngoãn trông coi tứ ca.
Rất nhanh, lão hầu gia cũng đến, là Tô Tiểu Tiểu đã gửi tin tức cho ông ấy.
Lão hầu gia bướng bỉnh không đi thăm Tô Huyên.
Tô Mạch cũng hết cách.
Trong việc làm giá, tổ phụ cố chấp hơn cô tổ phụ nhiều.
Nhưng trong phủ không có ai cùng thế hệ với ông ấy, không thể nói ông ấy được.
Thế hệ của Trình Tang và Tông Chính Huy lại giống với ông ấy, nhưng hai người này không thân với ông ấy, cũng không lên tiếng được.
“Nói chuyện chính sự đi.'
Lão hầu gia nghiêm trang nói: "Vệ Tư, Thừa Nhi, hai người các ngươi theo ta đến đến thư phòng.
Ba người đi đến thư phòng, ngồi xuống ghế dựa.
Lão hầu gia nghiêm mặt nói: "Vệ Tư, trước khi Lão Tần tiến đánh Bắc Yên đã đoán trước được sẽ có ngày hôm nay. Hắn nói nếu như hắn không về kịp, bảo ta thay hắn hỏi Vệ gia các ngươi một câu: Phản hay không phản?”
Tần Thương Lan bá khí không?
Hoàng cung.
Thái hậu cho cung nhân lui xuống, ngồi cùng hoàng hậu trong lương đình.
Trên bàn bày đầy điểm tâm và hoa nhưỡng tinh xảo ngon miệng.
Nhưng bọn họ không ai có tâm tư ăn uống.
"Ai gia biết, con và hoàng đế bằng mặt không bằng lòng."
Thái hậu lên tiếng.
Hoàng hậu đứng dậy, quỳ trước mặt thái hậu: “Con dâu không dám.”
Thái hậu khoát tay: "Được rồi, ai gia sống đến từng tuổi này, những gì nên thấy đều đã thấy rồi, trong chốn hoàng cung này, còn nhiêu nữ nhân đáng thương. Nếu như trong lòng không có hoàng đế, mới có thể sống tự tại. Đứng lên đi."
Hoàng hậu khom người, ngồi trở lại băng ghế đá. Thái hậu nói: "Tình trạng của hoàng de hiện tại, chắc là không thể chuyển biến tốt đẹp, liên quan đến người được chọn làm thái tử, con có gì muốn nói không?”
Hoàng hậu cẩn thận nói: "Con dâu không nghị luận xăng bậy.'
Thái hậu nhìn về phía bà nói: "Con là hoàng hậu, tất cả hoàng tử đều phải cung cung kính kính gọi con một tiếng mẫu hậu, bất luận ai làm thái tử, địa vị của con đều không thể rung chuyển, ai gia tin tưởng sự công chính của con, con cứ việc nói."
Thái hậu nhìn như không để ý tới triều chính, nhưng một nữ nhân có thể nâng con trai lên đế vị, sao có thể là một nữ nhân đơn giản?
Hoàng hậu dừng một chút: 'Vậy con dâu nói thẳng, trong số ba vị hoàng tử, tư chất của lão tam là xuất chúng nhất, đáng tiếc cũng la người không được sủng ái nhất; lão nhị hữu dũng hữu mưu, chỉ là tính tình hơi cương trực một chút, một khi đã nhận định chuyện gì, tám con ngựa cũng không kéo lại được; còn về lão đại, các phương diện hơi kém sắc một chút."
Thái hậu nói: "Lão nhị một lòng với phụ hoàng nó, chỉ tin tưởng lời phụ hoàng nó, phụ hoàng nó nói Vệ gia có lòng mưu phản, nó thượng vị, chắc chắn sẽ áp chế Vệ gia. Ai gia nghe nói lần này nó chịu không ít cực khổ ở Nam Cương, là người nhà Vệ gia làm."
Hoàng hậu nói: "Nghe nói là Nam Cương Vương tiên nhiệm."
Thái hậu hừ nói: "Những lí do thoái thác kia, lừa gạt bách quan đủ rồi, ta và con không cần làm trò nữa."
Hoàng hậu rủ mắt xuống.
Thái hậu lại nói: "Lão tam có chứa chấp được Vệ gia không?"
Hoàng hậu nói: "Lão tam và bệ hạ không giống nhau, nó không phải người có đa nghi. Mặc dù nó và Vệ Đình quả thật từng có ân oán, có điều hai người đã hóa giải hiềm khích lúc trước, hơn nữa Cảnh Dịch, Huệ An qua lại thân thiết với Vệ gia, tin rằng lão tam sẽ không làm gì Vệ gia đâu.'
Thái hậu thở dài: "Bây giờ chỉ sợ Vệ gia sẽ có hành động."
Hoàng hậu ha ngơ ngác: "Ý của mẫu hậu là 一一"
Thái hậu nhìn về phía bóng đêm đen như mực: "Có thể Vệ gia sẽ làm phản."
Bạn cần đăng nhập để bình luận