Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 661: Khiến Ngươi Hộc Máu 2

Chương 661: Khiến Ngươi Hộc Máu 2Chương 661: Khiến Ngươi Hộc Máu 2
Tô Tiểu Tiểu đưa kim sang dược trong lòng cho hắn ta: "Ta phải đi học, chính ngươi bôi đi, hôm nay cảm ơn ngươi."
Cảnh Dịch nhận lấy kim sang dược.
"Không phải biểu ca phân phó."
Hắn ta đột nhiên mở miệng.
"Hả?" Tô Tiểu Tiểu ngẩn người, phản ứng lại hắn chỉ chính là cái gì, hơi mỉm cười: "Ta biết."
Trong phòng học, Giang phu tử đã phát bảng chữ mẫu để mọi người luyện chữ trước, ông ấy bị một phu tử khác gọi đi ra ngoài, đoán chừng là đàm luận công việc giảng bài ngày mai.
Tần Yên Nhiên ngồi ở hàng thứ hai.
Nhóm Thiên kim thấy phu tử đi ra ngoài, rối rít vây đến bên người Tần Yên Nhiên.
Lâm tiểu thư hỏi: "Tần tiểu thư, vừa roi tam điện hạ và tiểu mập mạp kia nói gì đó, ngươi nghe thấy được không?"
Tiêu Trọng Hoa đến trại nuôi ngựa, mọi người hành lễ với hắn ta, Tan Yên Nhiên ở đằng trước, cách Tiêu Trọng Hoa gần nhất.
Tần Yên Nhiên vừa nghiên mặc, vừa rũ đôi mắt xuống nói: "Không nghe thấy."
Lâm tiểu thư thất vọng: "Ngươi gần như vậy cũng không nghe thấy? Ta thấy bộ dáng tam điện hạ và nàng nói chuyện, có phải quen nàng hay không?”
Ánh mắt Tần Yên Nhiên giật giật.
Một thiên kim khác nói: "Nàng một cái đồ nhà quê, sao có thể quen biết với tam điện hạ?”
Lâm tiểu thư nghĩ cũng đúng, không hề rối rắm đề tài này, yên tâm đi luyện chữ.
Tâm tình Tần Yên Nhiên thật lâu không thể bình tĩnh.
Vừa rồi nàng ta có nghe thấy.
Nàng ở Thanh Châu đã sớm quen biết với tam điện hạ, Cảnh tiểu hầu gia.
Nàng còn trị bệnh cho tam điện hạ và vết thương của Cảnh tiểu hầu gia.
Trong lời nói của Tam điện hạ... Tràn đầy bảo vệ với nàng.
Mà mình đứng ở trước mặt tam điện hạ, tam điện hạ như không nhìn thấy mình.
Tần Yên Nhiên siết chặt khối mực trong tay.
"Tân tiểu thư, Tần tiểu thư, Tần tiểu thư!"
Lâm tiểu thư bên cạnh kéo tay áo nàng ta. Tần Yên Nhiên hoàn hồn, lúc này mới phát hiện mực mình mài ra chảy đầy bàn, nhiễm đen bảng chữ mẫu nàng mới vừa luyện ra.
Công chúa Huệ An bị thương, buổi chiều không đi học.
Nàng ta trở về Khải Tường Cung.
Nhàn phi thấy nữ nhi như hoa như ngọc của mình ngã cái trán tím xanh, không khỏi hỏi: "Xảy ra chuyện gì? Ngươi... không phải con lại đánh nhau với Tĩnh Ninh chứ?”
Khi còn nhỏ hai công chúa một lời không hợp đã đánh lộn, sau khi lớn lên lẫn nhau thu liễm rất nhiều, chạm mặt chỉ đấu khẩu vài câu.
"Không phải Tĩnh Ninh..." Công chúa Huệ An oan ức mà nói chuyện nàng ta và quận chúa Linh Tê đua cưỡi ngựa.
Nhàn phi thật sự là một cái đầu hai cái lớn.
Đến tột cùng bà ra sinh ra nữ nhi đại oan loại gì?
Không phải đánh với Tĩnh Ninh, chính là đánh với Quách Linh Tê.
Công chúa Huệ An hừ nói: "Trách con làm gì? Nàng ta đuổi theo con!"
Nhàn phi nói: "Con không để ý tới nàng ta không phải xong rồi sao?"
Huệ An công chúa đúng lý hợp tình nói: "Con là công chúa, sao con có thể bại bởi nàng ta?"
Nhàn phi châm chọc nói: "A, lúc đọc Tứ Thư Ngũ Kinh, sao không nghĩ tới không thể bại bởi người ta?"
Công chúa Huệ An nghẹn họng: "... Rốt cuộc ai mới là nữ nhi của người? Người làm gì phải giúp đỡ người khác nói chuyện?”
Nhàn phi đè huyệt thái dương: "Quách Linh Tê là hông nhân trước mặt Thái hoàng thái hậu, con bớt chọc nàng!"
Công chúa Huệ An không vui: "Tĩnh Ninh con chọc không được, một quận chúa nho nhỏ con cũng không chọc được, vậy con làm công chúa này còn có ý tứ gì! Không bằng đừng để con làm nữal"
"Đừng để con làm cái gì?"
Một giọng nói mang theo vài phần ý cười của nam tử từ cửa truyền đến.
Ngực Nhàn phi chấn động, cuống quft hành lễ: "Be hại"
Bạn cần đăng nhập để bình luận