Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2291: DaiLao Ra Tay 1

Chuong 2291: DaiLao Ra Tay 1Chuong 2291: DaiLao Ra Tay 1
Gấu đen bị mù bước đi với thân hình gấu mập mạp, chạy tới Bich-Bich-Bich từ trong rừng sâu.
Chúng nó từng là độc vật của Bạch Liên giáo, có khả năng chống cự nhất định với loại rừng chướng khí này.
Thế nhưng, tình huống bên Cảnh Dịch cũng không lạc quan mấy.
Bị tấn công từ hai phía, cánh tay Cảnh Dịch bị thương.
Tô Tiểu Tiểu hít sâu một hơi: "Tiên bối, nếu ngài không ra tay, sẽ không có mồi lửa."
Bốn phía yên tĩnh ba giây.
Cuối cùng ông lão cũng xuất hiện.
Thế nhưng dáng vẻ hận không thể sơn mình thành than đá kia, làm Tô Nhị Cẩu hoảng sợi
Tô Tiểu Tiểu nhìn ông lão một cái thật sâu.
Tại sao ông ta lại ngụy trang kín đáo vậy?
Chẳng lẽ... Ông ta sợ bị người khác nhận ra thân phận của mình?
Ông ta biết hai tên thích khách kial
Ông lão do dự một chút, làm như đang phân vân không biết nên dùng võ công gì.
Cuối cùng, ông ta đấm loạn về phía hai người kia.
Nhìn như không hề có kết cấu, nhưng từng quyên lại thấm sâu vào thịt, chiêu chiêu nứt xương!
Tô Tiểu Tiểu: Rốt cuộc ta đã tìm đại lão gì cho tướng công vậy?
Hai tên thích khách nhanh chóng bị đánh đến hộc máu.
Rốt cuộc người này dùng loại võ công gì vậy? Dù không nhìn ra lai lịch gì, nhưng lại lợi hại đến mức làm cho bọn họ hoàn toàn không thể chống d6l
Cứ tiếp tục như vậy, mạng nhỏ của bọn họ sẽ phải bỏ ở chỗ này.
Hai người trao đổi ánh mắt với nhau, ra một chiêu giả, chạy trốn.
Ông lão suy nghĩ một chút, không đuổi theo.
Ông ta xoay người vươn tay về phía Tô Tiểu Tiểu: 'Mồi lửa"
Khóe miệng Tô Tiểu Tiểu co giật.
Ngủ ba ngày ba đêm, tỉnh lại chuyện đầu tiên chính là đuổi theo nàng để tìm mồi lửa, chắc là không có ai như vậy.
Tô Tiểu Tiểu đảo tròng mắt: "Còn chưa sửa xong, phải chờ một chút." Ông lão đen mặt.
Mồi lửa đã có thể dùng, nhưng lỡ như đưa cho ông ta, ông ta bỏ nàng đi, rừng đào nguy hiểm như vậy, không được.
Tô Tiểu Tiểu cam đoan: "Tiền bối yên tâm, chắc chắn ta sẽ sửa xong, sửa không tốt thì ta sẽ bồi thường cho ngài hai cái!"
Ông lão do dự một chút, xoay người lại chơi đèn pin nhỏ của mình.
Đây là đồng ý.
Tô Tiểu Tiểu thở phào nhẹ nhõm.
Nói không chừng hai thích khách kia còn chưa đi xa, nàng cũng không thể thiếu sự bảo vệ của vị đại lão này.
Tô Tiểu Tiểu đi tới bên cạnh Cảnh Dịch: "Để ta xem một chút."
Cảnh bảo bảo không vui.
Hắn ta khổ luyện mấy tháng, sau khi gặp lại lần đầu tiên bảo vệ nàng đã bị thương.
Nhục nhã.
Tô Tiểu Tiểu nhìn ra suy nghĩ của hắn ta, vòng tới trước mặt hắn ta, nhẹ giọng an ủi: "Bọn họ không phải cao thủ Đại Chu, Vệ Đình và Vệ Yến đã giao thủ cùng bọn họ, nhưng đều để cho bọn họ chạy trốn."
Cảnh Dịch suy nghĩ một lát, nâng đôi mắt tỏa sáng như hắc diệu thạch lên: "Vệ Đình cũng bị thương sao?”
Tô Tiểu Tiểu nhìn ánh mắt chán nản của thiếu niên, ngượng ngùng nói: "Hắn có tiền bối chỉ điểm, vị tiên bối này vừa nhận hắn làm đồ đệ, dạy hắn..."
Cảnh bảo bảo ủy khuất.
"Võ công... Nhưng hắn vẫn bị thương!"
Ánh mắt tiểu cẩu giết ta mấtI
"Vết thương nặng hơn ta sao?"
Cảnh bảo bảo hỏi.
Sao ngươi lại giằng co với Vệ Đình... Tô Tiểu Tiểu nhỏ giọng nói: "Nội thương, khá nghiêm trọng, ngươi đừng nói ra ngoài.'
Cảnh bảo bảo nghiêm túc gật đầu: "Được."
Nơi này có quá nhiều cơ quan, không an toàn, dưới sự dẫn dắt của gấu đen, đoàn người đi tới một sơn động gần đó.
Tô Tiểu Tiểu mở túi cấp cứu ra, xử lý vết thương cho Cảnh Dịch.
Ông lão ngồi đối diện chơi đèn pin nhỏ. Gấu đen ngồi đối diện nhìn ông ta. Gấu đen không phải thật sự bị mù, chỉ là ở xa là nhìn không được, gần như vậy vẫn có thể. . Ngay khi ông già mở ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận