Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 616: Đình Ca Hành Can Ba 1

Chương 616: Đình Ca Hành Can Ba 1Chương 616: Đình Ca Hành Can Ba 1
"Ai dô." Vệ Đình cười lạnh liếc mắt nhìn Tân Giang một cái, thuận tay bắt lấy một tiểu tử qua đường, dùng roi ngựa chỉ chỉ: "Ngươi giúp ta nhìn xem, đây là xe ngựa của phủ Hộ Quốc công phải không?"
Tiểu tử cả kinh liên tục gật đầu: "Ối... Phải... phải!"
Vệ Đình buông tay thả tiểu tử kia ra, kiêu ngạo cười nói: "Vậy thì ta không đụng sai rồi."
Không ngờ là tiểu tử này lại nhìn chuẩn xe ngựa của hắn ta mới đụng?
Tần Giang trâm giọng nói: "Ngươi muốn làm gì?"
Vệ Đình tay câm roi ngựa, nhẹ nhàng gõ gõ lên bả vai của mình, dáng vẻ không ai bì nổi, nói: "Chó ngoan không cản đường."
Tần Giang lạnh lùng nói: "Đường rộng như vậy, ai cản đường của ngươi..."
Không đúng, ai là chó cơ chứ?!
"Vệ Đình ngươi đừng có mà kiêu ngạo quá, thật sự xem kinh thành là —”
Lời của Tần Giang còn chưa nói xong, Vệ Đình đã trực tiếp siết chặt dây cương, thúc ngựa đụng đến!
Chỉ nghe được một tiếng oanh cực lớn, bụi đất bay lên, vó sắt của con ngựa đã đạp thủng khoang xe của Tần Giang.
Ngựa kéo xe bị hoảng sợ, hùng hổ kéo xe chạy thẳng về phía trước.
Tần Giang mất thăng bằng, lật người ngã xuống đất.
"Phụ thân—"
Tần Yên Nhiên hoa dung thất sắc-
Nàng ấy muốn bắt lấy, nhưng đáng tiếc là không còn kịp nữa rồi.
Nàng ấy trơ mắt nhìn phụ thân mình chật vật ngã trên đống gỗ vụn...
Vụn gỗ cứa vào da thịt của hắn ta.
Nhưng mà đây cũng không phải là điều đáng sợ nhất, bởi vì ngay trong giây tiếp theo —
Rắc!
Xương sườn của Tần Giang bị gãy.
Đình Ca: Cha, người yên tâm đi tỷ thí đi, con để cho hắn ta tàn tật mà đi.
Tô Thừa: o(F}*)o
Ấu tử Vệ gia phóng ngựa trên đường, có ý đồ mưu sát tiền Hộ Quốc công —
Ngay khi việc này bị truyền ra, lập tức nhấc lên sóng to gió lớn ở kinh thành. Cảnh Tuyên Đế vừa mới hatrisu mông ngồi còn chưa ấm liền nhận được bẩm báo của Kinh Triệu phủ.
Án kiện bình thường sẽ không lập tức được đưa tới ngự tiền, nhưng cái này không phải là không bình thường sao?
Một bên là người... không đúng, là thứ đệ của Tần Thương Lan, một bên là ấu tôn của Võ An Quân.
Hai người đều là mệnh quan triều đình, mà cả hai đều được cho "nghỉ ngơi ở trong nhà" vì một số lý do chỉ có thể hiểu mà không thể giải thích.
Lúc quan sai đem người vào Kinh Triệu phủ, đầu của Kinh Triệu Quân cũng to luôn rồi!
Ai mà lại ngu ngốc không có mắt nhìn như thế, mời hai vị tôn đại phật này tới đây?
Chuyện liên quan tới thân thế của Tần Giang, kinh thành đang truyên nhau ồn ào huyên náo, theo lý mà nói, nếu hắn ta đã không phải là trưởng tử đại phòng, mà là con riêng của Tần Phong, địa vị hẳn là nên xuống dốc không phanh mới phải.
Thế nhưng Cảnh Tuyên Đế lại tựa có có ý nghĩ muốn giao binh quyền vào tay hắn ta.
Cái này không khỏi khiến người ta phải cân nhắc suy nghĩ rồi.
Cho dù là lúc nào, thực quyền luôn hữu dụng hơn là hư danh.
Kinh Triệu Quân không đắc tội nổi với ai, định tâm lại tới tìm Cảnh Tuyên Đế.
Cảnh Tuyên Đế cũng nhức đầu.
Vệ gia là thuộc hạ cũ của Nam Dương Vương, hắn ta vẫn luôn đối xử lạnh nhạt với Vệ gia, cũng không dễ dàng triệu kiến Vệ Đình.
Nhưng mà từ lúc Vệ Đình từ chùa trở về, ba ngày hai bữa liên nhập cung, sôi nổi gây chuyện thị phi biến mình thành "sủng thân" của hắn.
Thậm chí ngay lúc thượng triều sáng nay, một số quan viên của đảng bảo hoàng từ trước đến nay luôn nhìn Vệ gia không vừa mắt, vậy mà lại ngang nhiên hỏi Vệ Đình bao giờ hồi quân nhậm chức—
Cảnh Tuyên Đế thật sự muốn vạch rõ giới hạn với Vệ Đình, hắn không kiên nhẫn liếc mắt nhìn Vệ Đình cùng Tân Giang một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận