Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1495: Nhị Bá Rất Sung 2

Chương 1495: Nhị Bá Rất Sung 2Chương 1495: Nhị Bá Rất Sung 2
Điều kiện này có thể nói là rất mê người, những thái y đó bị phái đi chữa bệnh cho tiểu quận vương, trị không hết toàn bộ phải bị vấn tội, có thể thấy được bản thân Tây Tấn Đế đều không phải là hạng người nhân từ nương tay.
Ông ta có thể nhượng bộ đến phần này, một là thế lực sau lưng Tô Tiểu Tiểu cường đại, thứ hai cũng là quan trọng nhất, đối phương với ông ta mà nói rất quan trọng, thậm chí khiến ông ta hạ mình hàng quý đi tìm thầy trị bệnh hỏi dược.
Suy nghĩ xong, Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta phải gặp người bệnh trước, xem ta có thể trị hay không. Hoặc là, ta xem y án của hắn trước, hiểu biết một chút bệnh tình của hắn."
"Lấy y án tới."
Tây Tấn Đế lựa chọn vế sau.
Hòa công công đi Thái Y Viện lấy một quyển y án thật dày.
Trên y án không viết tên họ của đối phương, chỉ ghi chép tuổi tác, giới tính, chứng bệnh, mạch tượng, đơn thuốc của đối phương.
Đơn thuốc mỗi tháng đều sẽ đổi một lần, Tô Tiểu Tiểu chú ý tới một tháng dùng một lần thuốc, ba năm chưa bao giờ đổi.
Tây Tấn Đế nói: "Ngươi có thể lấy y án về, suy xét mấy ngày lại trả lời trẫm."...
Ra hoàng cung, hai người ngồi trên xe ngựa của A Phúc.
Tô Tiểu Tiểu đẩy mành ra nhìn, xác định không bị người theo dõi, nàng mở y án ra đặt lên bàn: "Đây là y án của nhị ca, người Tây Tấn không tiếc tốn số tiền lớn bảo ta đi trị là nhị ca."
Vệ Đình hỏi: "Nàng xác định?"
Tô Tiểu Tiểu chắc chắn nói: "tối hôm qua ta bắt mạch cho nhị ca, mạch tượng giống trên y án như đúc, bệnh trạng còn lại cũng đúng được, thậm chí những phương thuốc đó cũng thật sự là trị chân cho nhị ca, chẳng qua, hiệu quả trị liệu đều không được như mong muốn mà thôi. Nhị ca nhìn như là mưu sĩ của Vũ Văn Hoài, kỳ thật là Tây Tấn Đế, chẳng qua, nhị ca chọn phụ tá Vũ Văn Hoài từ rất nhiều con vua."
Vệ Đình trâm tư.
Tô Tiểu Tiểu nói tiếp: "Mặt khác, ta còn có phát hiện mới, chàng còn nhớ rõ lời sát thủ nói đêm qua, mỗi tháng nhị ca đều cần dùng giải dược một lần, ta vẫn luôn suy nghĩ rốt cuộc là giải dược gì, trước mắt có đáp án."
Nàng nói, chỉ chỉ mặt dược trên phương thuốc.
Vệ Đình nhíu mày: "Thạch tủy?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Cũng tên là thạch nhũ, bình thường sinh sản ở hang động thiên nhiên, vô cùng thưa thớt, có công hiệu bổ dưỡng, phá lạnh, ôn tì vị, sinh khí huyết. Han là không phải thạch tủy bình thường."
Vệ Đình hỏi: "Ý của nàng là, loại thạch tủy này trùng hợp có thể trì hoãn chứng bệnh của nhị ca?"
Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Đúng, . nhưng lấy Tây Tấn Đế sốt ruột tìm đại phu tới xem, hẳn là cũng không trì hoãn được bao lâu. Hoặc là, là công hiệu của thạch tủy đã không bằng trước, hoặc là, là thạch tủy sắp khô cạn. Bất luận một loại nào, với nhị ca mà nói đều không phải tin tức tốt."
Ánh mắt Vệ Đình trầm xuống: "Bệnh của nhị ca không thể đợi."...
Thư phòng.
Gia Cát Thanh xử lý xong mật hàm thám tử các nơi đưa tới.
Hắn giơ tay đi lấy ấn giám, cánh tay run nhè nhẹ, ấn giám xoạch một tiếng rơi xuống đất.
“Tiên sinh”
Mi Cơ bưng một chén chè hạt sen đi vào, đặt khay lên bàn, bước nhanh đến bên người hắn ta, nhặt ấn giám trên mặt đất lên đặt lên bàn.
Ấn giám là nghiêng, sừng và góc không thẳng.
Gia Cát Thanh duỗi tay đặt ấn giám thẳng.
Mi Cơ chú ý tới cánh tay hắn ta đang run nhè nhẹ, ánh mắt nàng dừng ở trên mặt hắn ta, sắc mặt hắn ta tái nhợt, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra: "Tiên sinh, có phải chân của ngài lại đau hay không? Không phải ngài mới vừa uống thuốc tháng này sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận