Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1853: Đánh Toi Boi Cho Ha Gian 3

Chương 1853: Đánh Toi Boi Cho Ha Gian 3Chương 1853: Đánh Toi Boi Cho Ha Gian 3
Rõ ràng là nàng ta đã dẫn dụ thánh điểu ra, mà lại để tên lừa đảo ở nông thôn nhanh chân đến trước một bước!
"Ta nói lần cuối cùng, ngươi có trả cho tay hay không? Không trả, ta sẽ không khách sáo với ngươi đâu!"
Tiểu nha hoàn tên Mi Cơ không có ở đây, ngược lại nàng ta muốn xem hôm nay còn ai có thể bảo vệ nàng!
Tô Tiểu Tiểu đặt thánh điểu lên cành cây ở bên cạnh, có Ngũ Hổ đi theo, nàng cũng không sợ thánh điểu bay đi mất, không tìm lại được.
Trình Thanh Tuyết lại rất lo lắng, lá gan của thánh điểu cực nhỏ, bị hoảng sợ là có thể sẽ không chịu hiện thân nữa.
Chẳng qua, nàng ta thà rằng bản thân không chiếm được, cũng quyết không thể để cho Tô Tiểu Tiểu đạt được.
Nàng ta vung một roi về phía Tô Tiểu Tiểu.
Lại là rơi Cửu Tiết có gail
Bốp một tiếng, thánh điểu bị dọa bay mất.
Trình Thanh Tuyết càng tức giận.
Tô Tiểu Tiểu không mang theo bao tay bạc, dù sao Trình Thanh Tuyết đã từng thấy bao tay bạc hai lần rồi, nàng còn lấy ra sẽ bị lộ tẩy mất.
Nàng rút dao găm của Ngô An Quân ra, dứt khoát cắt roi Cửu Tiết của Trình Thanh Tuyết.
Trình Thanh Tuyết nhìn nàng với vẻ không thể tin được: "Ngươi... Ngươi biết võ công?”
"Không quá giỏi, nhưng đủ để đánh ngươi."
Tô Tiểu Tiểu không cho Trình Thanh Tuyết có cơ hội ra chiêu, bước mạnh mấy bước lên phía trước, một tay ôm lấy cành cây, một cước đạp lên ngực Trình Thanh Tuyết.
Trình Thanh Tuyết chỉ cảm thấy xương sườn đau đớn, cả người bay ngược ra ngoài.
Đầu hướng xuống dưới, ngã phịch xuống một cái mương đầy bùn.
Hôm nay Trình Thanh Tuyết mặc một bộ váy lụa màu trắng bó eo, bên ngoài khoác một chiếc áo lụa nửa trong suốt màu xanh nhạt.
Với trang phục này, cộng thêm tạo hình bị cắm ngược đầu xuống, hoàn toàn giống như một cây mạ cắm vào trong nước.
Tô Tiểu Tiểu cũng không có tốt bụng đến mức nhổ cây mạ lên.
Trình Thanh Tuyết giấy giụa một lúc lâu, cũng không rút đầu ra được.
Tô Tiểu Tiểu đang suy nghĩ rốt cuộc có nên cho nàng ta một cước hay không. Nhưng vào lúc này, đột nhiên xảy ra điều kỳ lạ.
Bốn phía trong rừng bắn ra rất nhiêu ám khí.
Tô Tiểu Tiểu nhẹ nhàng phóng lên, ôm lấy cành cây, nhảy lên đầu cành.
Am khí chằng chịt bay tới.
Ngay sau đó, một vài bóng dáng chạy tới bên mương.
"Nhị tiểu thư!"
Một nữ tử mặc áo lam kéo Trình Thanh Tuyết từ trong mương ra.
Mặt Trình Thanh Tuyết đầy bùn, ngay cả trong lỗ mũi cũng là bùn, nàng ta tức giận gào khóc: "Giết nàng ta cho ta! Giết nàng ta! Khụ!"
Nàng ta dùng sức quá mức, nên bị sặc bùn.
Vừa nghĩ tới chuyện bùn đen chui vào bụng mình, Trình Thanh Tuyết buồn nôn đến mức nôn khan.
Giết người tranh cử là vi phạm quy tắc, sẽ bị tước đoạt tư cách tranh cử, cũng sẽ bị luật phát trừng phạt.
Nhưng nếu như bọn họ vốn dĩ không phải đến vì vị trí Thánh Nữ hay suất làm đệ tử của điện Thánh Nữ thì lại là chuyện khác.
Về phần luật pháp trừng phạt, có Thánh Nữ làm chỗ dựa, bọn họ muốn thoát tội còn khó sao?
Lại nghĩ sâu xa thêm một bước nữa, giết nha đầu này diệt khẩu thì ai sẽ biết là bọn họ làm chứ?
Nữ tử áo lam nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu trên cây đại thụ, lạnh lùng nói: "Dám làm tổn thương nhị tiểu thư, tự tìm cái chết!"
Tô Tiểu Tiểu khoanh hai tay trước ngực, từ trên cao nhìn xuống bốn người đỏ vàng lam trắng, rồi thờ ơ nói:
"Ai tự tìm cái chết còn chưa biết đâu, đừng nói nhảm, ta không có thời gian, mấy người các ngươi cùng lên đi."
Bốn người lấy binh khí của mình ra, binh khí của nữ tử áo lam là nhuyễn kiếm bên hông, nữ tử áo đỏ là một cây đả long tiên, nữ tử áo vàng là một thanh trường kiếm, nữ tử áo trắng là phi tiêu và lụa trắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận