Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 581: Vui Ve 2

Chuong 581: Vui Ve 2Chuong 581: Vui Ve 2
Nếu không có quyên thế, muốn tranh giành mối làm ăn với một nhóm hộ gia đình có quan hệ tốt là chuyện không thể.
Đặc biệt là món ăn của họ có hương vị rất ngon, có rất nhiều khách quen, điều đó càng khiến người khác ghen tị hơn.
Tô Tiểu Tiểu nghĩ đến những ngày đối đầu với Cẩm Ký ở thị trấn ngày trước, nàng có thể dễ dàng tưởng tượng ra hoàn cảnh của họ.
"Một lần nọ, có mấy vị khách lên thuyền gọi một bàn lớn đầy các món ngon. Chúng ta đã vô cùng vui sướng, cứ tưởng đã vớ được một vụ làm ăn lớn. Nhưng ăn được nửa chừng thì có một vị khách đột ngột nằm xuống. Bọ hắn nhất quyết nói đồ ăn chúng ta làm ra là không sạch sẽ, ăn vào sẽ gặp nguy hiểm, bọn hắn đe dọa muốn đập nát thuyền của chúng ta."
"Tiếp theo xảy ra chuyện gì?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Lão bản nương nhìn về phía sương phòng, Vệ Đình tựa hồ đang tùy ý uống trà, nhưng lão bản nương đã sớm phát hiện ra, ánh mắt của hắn không hề rời khỏi cô nương mũm mĩm này.
Lão bản nương mỉm cười nói: "Vệ công tử lúc đó cũng có mặt trên thuyên, nhưng ngài ấy không phải cùng một bọn với đám người đó, ngài ấy và một vị bằng hữu ở phòng bên cạnh, họ đã ra ngoài giải vây giúp chúng ta."
Bà ta nói nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi, nhưng tình hình lúc đó cũng không dễ dàng như vậy.
Đằng sau đám người đó cũng có một thế lực khá lớn.
Vệ Đình không sợ bọn họ, nhưng thực sự cũng không cần thiết vì hai thường dân xa lạ mà đắc tội với họ.
Tô Tiểu Tiểu nhướng mày: "Hắn rất có tinh thần trượng nghĩa!"
Được rồi, ở bên ngoài cũng nên cho hắn chút thể diện.
Vệ Đình đang uống trà trong sương phòng, khóe môi hơi nhếch lên một chút.
Từ miệng của lão bản nương, Tô Tiểu Tiểu còn biết được rằng nàng là cô nương đầu tiên được hắn đưa đến đây. Lão bản nương cũng chưa từng nhìn thấy cô nương nào xuất hiện bên cạnh hắn.
Tô Tiểu Tiểu nghĩ thâm: "Đúng rồi, không có nữ nhân nào khác là đúng rồi, nhi tử cũng đã có ba đứa rồi."
Cá chẽm hấp đã xong.
Tô Tiểu Tiểu trở lại sương phòng.
Thuyền hoa lão bản đã chọn một con cá chẽm lớn hơn, vảy, mang và nội tạng cá được loại bỏ rất sạch sẽ. Sử dụng rượu và gừng để loại bỏ đi mùi tanh, nước súp không quá đậm đà và giữ nguyên được hương vị tươi ngon của thịt cá đến mức tối đa.
Tô Tiểu Tiểu ăn thử một miếng, cảm thấy có chút kinh ngạc.
Vệ Đình gắp miếng bụng cá mềm nhất vào bát của nàng.
Ngày thường lúc ở nhà, phần bụng cá nàng đều dành cho ba đứa nhỏ.
Tô Tiểu Tiểu không từ chối việc được ai đó gắp thức ăn cho, nàng bắt đầu ăn không ngừng nghĩ.
Thịt cá thực sự rất tươi.
Không nhìn ra được, gia hỏa này cũng rất biết ăn uống đấy.
Không lâu sau, lão bản lại mang ra thêm một bát canh chua cá viên nóng hoi hổi.
Bên trong cá viên có những miếng gừng nhỏ, ăn vào có vị cay. Những viên chả cá màu trắng sữa hòa quyện với một ít thịt mỡ và bột nở, nước sốt cực kỳ đặc sệt, nhược điểm duy nhất là có hơi ngấy.
Tuy nhiên, kết hợp với gừng cay và nước dùng chua từ giấm trắng, cảm giác béo ngậy đã lập tức biến mất.
Món cá viên này, nàng có thể ăn một lần được cả bát tol
Thuyền hoa lão bản đã quen với cảnh những thiên kim tiểu thư giàu có không chịu ăn nhiều. Đây là lân đầu tiên hắn gặp một người thực sự đến để ăn, hắn còn hưng phấn đến nỗi không chỉ làm chả cá hấp, cá thát lát, còn bày cả vỉ nướng, làm một đĩa cá nướng.
"Có rau không?” Vệ Đình hỏi.
"Có có có!" Thuyền hoa lão bản xào hai món phụ, cắt hoa quả, cuối cùng còn đem đến một loại rượu trái cây được chưng cất theo bí quyết độc môn của mình nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận