Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2409: Thánh Nữ Đánh La Hán 3

Chương 2409: Thánh Nữ Đánh La Hán 3Chương 2409: Thánh Nữ Đánh La Hán 3
Tô Tiểu Tiểu ăn mấy quả: "Ta ăn no rồi, ngươi ăn đi."
Hạnh Nhi không nỡ ăn, muốn chừa lại cho Tô Tiểu Tiểu lát nữa thèm lại ăn.
Tô Tiểu Tiểu chỉ có thể nói: "Ta ăn nhiều sẽ bị nóng, ngươi mau ăn đi, lát nữa là hư đó."
Vừa nghe nó sẽ hư, lúc này Hạnh Nhi mới vội vàng lột ra cho vào miệng.
Ngọt thật.
Ngon thật.
Bỗng nhiên, một tiểu đậu đỉnh năm tuổi ngửi thấy mùi thơm đi tới.
Cậu bé nhìn chằm chằm quả vải trong tay Hạnh Nhi.
Hạnh Nhi nói: "Tiểu thư, hình như nó muốn ăn."
Tô Tiểu Tiểu cam một quả đưa cho cậu bé.
Tiểu đậu đỉnh đi tới, không biết ăn thế nào.
Tô Tiểu Tiểu lột cho cậu bé, đút vào miệng cậu bé.
"Hạt không ăn được." Tô Tiểu Tiểu nhắc nhở.
Tiểu đậu đinh ngoan ngoãn nhả hạt ra.
Tiểu đậu đỉnh ăn hai quả, khi Tô Tiểu Tiểu cho cậu bé quả thứ ba, cậu bé cầm chạy mất.
Sau đó Tô Tiểu Tiểu không nhìn thấy cậu bé nữa.
Thuyền lớn xuất phát rồi.
Lần lượt đi qua mấy hòn đảo chịu sự quản lý của Đại Chu, khi thuyên buôn đi làm ăn cuối cùng xuống thuyền, thuyền lớn cuối cùng cũng rời khỏi vùng biển của Đại Chu.
Bọn họ đi thuyền trên biển hơn hai mươi ngày, trong thời gian đó cũng trải qua một chút sóng gió, nhưng đều chỉ có kinh sợ chứ không có nguy hiểm.
Mãi cho đến ngày cuối cùng của cuối tháng bảy, phương xa xuất hiện một vùng sương mù dày đặc.
Tô Tiểu Tiểu biết, muốn đi vào vùng biển nguy hiểm nhất rồi.
Trong sương mù có dãy núi, có đá ngầm, cũng có đảo nhỏ hoang vu.
Khi một tia sét xuất hiện, chân trời nổ ra tiếng sấm sét đỉnh tai nhức óc.
Nhà thuyền kêu to: "Không hay! Mưa to sắp tới rồi!"
Ông ta vừa dứt lời, mưa to như thác nước trút xuống, gió biển to lớn gào thét, sóng biển đánh tới, làm cho thuyền đâm vào bãi đá ngầm khổng lồ bên cạnh.
Thuyền lớn kiên cố vô cùng, vậy mà thật sự nứt ra do va chạm, nước biển ở đáy thuyền bỗng nhiên tràn vào khoang thuyền.
Tô Tiểu Tiểu vội nói: "Hạnh Nhi! Mau ra ngoài!"
Muôn rồi.
Thuyền lớn chòng chành trong sóng lớn, đã hoàn toàn bị phá hủy.
Người trên thuyền tất cả đều rơi xuống nước.
Lục Ngạo Thiên kêu to: "Này! Nha đầu! Các ngươi ở đâu!"
Hạnh Nhi: "Tiểu thư 一一"
Tô Tiểu Tiểu bắt lấy cổ tay của nàng ấy, tay kia giữ chặt tảng đá ngầm bên cạnh.
Lúc này, Minh Thích La Hán tìm được một tấm ván gõ, dùng hết toàn lực bơi đến chỗ của hai người.
Ông ta nói với Tô Tiểu Tiểu: "Buông tay! Đi lên!"
Trong thời tiết cực đoan thế này, cứu thêm một người cũng có thể làm cho bản thân mất mạng, ông ta không để ý tới nha hoàn này.
Minh Thích La Hán uy hiếp nói: "Ret cuộc ngươi muốn cứu nàng ta hay cứu cái bụng của ngươi?"
Tô Tiểu Tiểu gắt gao níu chặt không buông tay.
Minh Thích La Hán trợn mắt nói: "Xem ra đoạn đường này ta quá nhường nhịn ngươi rồi, đã đến lúc phải cho ngươi biết tay!"
Một chưởng của ông ta đánh về phía Tô Tiểu Tiểu!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một bóng người màu trắng mảnh khảnh bay lên từ khoang thuyền vỡ nát, một roi quấn lấy cánh tay trái của Minh Thích La Hán.
Thánh Nữ dùng sức kéo một cái, trực tiếp xé đứt cánh tay của Minh Thích La Hán!
Máu me văng tung tóe lên mặt Minh Thích La Hán!
Minh Thích La Hán đau đớn mất một tay, phát ra một tiếng tiếng kêu thảm thiết thê lương: "A
Ông ta bị sóng lớn vô tình cuốn đi.
Thánh Nữ một chân giam lên tảng đá ngâm, nhẹ nhàng kéo Tô Tiểu Tiểu lên tấm ván gỗ.
Tô Tiểu Tiểu trượt tay: "Còn có Hạnh Nhi!"
Thánh Nữ một roi quấn lấy Hạnh Nhi, cũng kéo nàng ấy lên tấm ván gỗ.
Bản thân Thánh Nữ lại rơi xuống nước.
Nàng ta không biết bơi.
Tô Tiểu Tiểu vội vươn tay ra: "Bắt lấy!" hương (403. ¡ hanh Nư Uanh La rian 5 Thánh Nữ bắt lấy tay của Tô Tiểu Tiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận