Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 3078: Đại Hôn 2

Chương 3078: Đại Hôn 2Chương 3078: Đại Hôn 2
Cung nữ há miệng định nói thì bị nàng ấy ngăn lại.
Nàng ấy ra hiệu cho cung nữ, cung nữ hiểu ý, đứng dậy đưa nàng ra ngoài.
Khi nàng đi qua hoa viên, một bóng người lén lút lặng lẽ đi theo sau nàng.
Nàng ấy nói với cung nữ: "Đưa đến đây là được rồi, ngươi mau về hầu hạ Thái hậu nương nương ởđi.'
"Vâng, Chử đại nhân."
Cung nữ lui xuống.
Chử Phi Phượng mỉm cười: "Huệ An công chúa, ra đây đi."
Huệ An công chúa thò đầu thò cổ đi ra: "Chử tỷ tỷ, sao tỷ biết là ta?"
Chử Phi Phượng nói: "Tiếng bước chân của Huệ An công chúa khác với người thường, rất nhẹ nhàng."
Huệ An công chúa ngẩng cao cằm: "Đương nhiên rồi! Ta đã học khinh công mài"
Nhưng mà chưa học được.
Chử Phi Phượng cười hỏi: "Công chúa tìm ta có chuyện gì sao?"
Huệ An công chúa hỏi: "Tiểu tùy tùng đã trở về chưa?"
Chử Phi Phượng tiếc nuối nói: "Hiện tại vẫn chưa có tin tức gì vê Thất đệ muội."
Huệ An công chúa lo lắng nhíu mày: "Sao vẫn chưa có tin tức? Chẳng phải nàng ấy dẫn quân Xích Ảnh đi trừ giặc sao? Giặc gì mà khó trừ như vậy?"
Chử Phi Phượng cười nói: "Công chúa cứ yên tâm, Tiểu Thất và Cảnh tiểu hầu gia đều ở bên cạnh Thất đệ muội, bọn họ nhất định sẽ đại thắng trở về!"
"Ừm”
Huệ An công chúa có vẻ hơi buồn bã.
Chỉ còn hai ngày nữa, nếu tiểu tùy tùng không kịp trở về, nàng có nên cân nhắc đổi ngày đại hôn không đây?
Tô gia tộc.
Đào thị đang cùng các nha hoàn dọn dẹp phòng tân hôn.
"Rải lên, rải lên!"
Đào thị nói với tiểu nha hoàn.
Tiểu nha hoàn cười tươi rói rải hết một giỏ lạc và táo đỏ lên giường. Đào thị quay đầu lại, thấy ba tiểu đậu đinh tròn vo như bánh bao đứng ở cửa.
Đứa ở giữa là một bé gái bốn tuổi, khuôn mặt xinh xắn như búp bê, cười lên lộ ra hai lúm đồng tiền nho nhỏ, đôi mắt to tròn chớp chớp như những vì sao vỡ vụn trên bầu trời đêm.
Nàng nắm tay hai tiểu đậu đỉnh nhỏ hơn mình.
Đó là Tiểu Vệ Thanh hai tuổi và tiểu Quỷ Báo một tuổi rưỡi.
Vệ Tiểu Bảo oai phong lẫm liệt nói: "Nãi nãi! Chúng cháu đến áp giường đây!"
Tiểu Quỷ Báo: "Áp..."
Nó không biết nói "giường".
Tiểu Vệ Thanh: "Áp giường!"
Đào thị vui vẻ đón ba tiểu bảo bối vào.
Vệ Tiểu Bảo chống một tay lên mép giường, nhảy lên một cách đẹp mắt, giữa không trung đá văng đôi giày thêu trân châu của mình, khi đáp xuống giường, nó thực hiện một cú lộn nhào nhỏ gọn gàng, quỳ một gối xuống đất để ổn định thân hình.
Quá đẹp trail
"Oal
Tiểu Quỷ Báo võ tay liên hồi, trong mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ đối với tỷ tỷ.
Vệ Tiểu Bảo ngoắc ngón tay với hai người: "Tiểu Lục, Tiểu Thất, hai đứa cũng lên đây!"
Tiểu Vệ Thanh bình tĩnh đi qua, nhấc đôi chân ngắn ngủn lên trèo mãi mà không trèo được lên.
Nó mặt không đỏ, tim không đập nhanh nhạy cười với nha hoàn bên giường: "Làm phiền tỷ tỷ này, bế một cái."
Ai có thể từ chối một tiểu đậu đinh dịu dàng ngoan ngoãn chứ?
Nha hoàn cười bế nó lên.
Nàng ấy định bế cả tiểu Quỷ Báo lên.
Nhưng Tiểu Quỷ Báo lại từ chối.
Tiểu Quỷ Báo học theo khẩu âm của ca ca Tiểu Hổ: "Cho ta lên!"
Đại Hổ Nhị Hổ Tiểu Hổ cũng đi áp giường, nhưng ở nhà của một phò mã khác.
Ba đứa chúng nó cộng thêm Vệ Tiểu Bảo, đã có không ít lần áp sập giường tân hôn của người khác, lần này Vệ gia dứt khoát chia tách bốn huynh đệ.
Chẳng mấy chốc đã đến đêm trước ngày đại hôn. Hai vị công chúa đều mất ngủ.
Thánh hoàng thái hậu cho người mang đến cho Tĩnh Ninh công chúa một quyển sách đặc biệt.
Cung nữ nói: "Công chúa không cần ngại ngùng, nếu không hiểu chỗ nào thì có thể..."
Tĩnh Ninh công chúa bình tĩnh nói: "Ồ, ta đều hiểu."
Cung nữ: ”...'
Bạn cần đăng nhập để bình luận