Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 774: Tỷ Thí Cưỡi Ngựa Bắn Cung 1

Chương 774: Tỷ Thí Cưỡi Ngựa Bắn Cung 1Chương 774: Tỷ Thí Cưỡi Ngựa Bắn Cung 1
Tô Thừa tính góc độ và khoảng cách, chính mình không né chính là chết, trốn sẽ rơi xuống đài luận võ—
"Tốt!" Tân Thương Lan võ tay!
Lão hầu gia và Tô Tiểu Tiểu cũng võ.
Thừa Nhi giỏi quái
Lão phụ thân giỏi quái
Vệ Đình cũng vỗ bàn tay theo: "Đại điện hạ, cảm ơn."
Vẻ mặt của Tiêu Độc Nghiệp xuất sắc giống thân phụ thân của hắn ta.
"Phụ hoàng, nên tuyên bố kết quả." Công chúa Tĩnh Ninh nhắc nhở.
Cảnh Tuyên Đế tâm không cam tình không nguyện tuyên bố kết quả: "Tần Triệt thắng."
Dứt lời, ông ta đứng lên, cũng không quay đầu lại rời đi.
Mặc cho ai cũng nhìn ra được ông ta tức giận.
Tô Thừa khiêng đại đao, nghênh ngang di tới.
Trừ người trong nhà và Vệ Đình thắng năm ngàn lượng ra, ở đây không có một quan viên dám lên chúc mừng ông.
Bởi vì tất cả mọi người nhìn ra Cảnh Tuyên Đế chân chính hướng vào người được chọn là Tần Giang, Tô Thừa thắng so đấu, chính là đánh ở mặt Cảnh Tuyên Đế.
Cảnh Tuyên Đế đều tức giận, Tô Thừa có thể có quả ngon để ăn sao?
"Buổi chiều ta còn có việc, đi trước."
"Ta cũng vậy, rất nhiêu công văn phải xử lý."
"A, án tử lần trước như phải đi điều tra một chút..."
Bọn quan viên rối rít tìm cớ đường hoàng rời đi.
Công chúa Huệ An đi đến trước Tần Yên Nhiên, tức giận nói: "Tần Yên Nhiên sao phụ thân ngươi lại thế này? Ngay cả Tô Thừa đến từ nông thôn cũng đánh không lại! Quá vô dụng! Sớm biết ta sẽ không tới!"
Công chúa Huệ An thở phì phì rời đi.
Công chúa Tĩnh Ninh đi qua chào hỏi với Tô Tiểu Tiểu, nói với Tô Thừa: "Chúc mừng Hộ Quốc Công."
Tô Thừa ngơ ngác hỏi khuê nữ nhà mình: "Ai vậy?"
"Công chúa Tĩnh Ninh, đồng học của con." Tô Tiểu Tiểu giới thiệu nói.
Tô Thừa lập tức nhiệt tình: "Đồng học của Đại Nha, có rảnh tới nhà chơi!" Công chúa Tĩnh Ninh giật mình: “Được.”
Bên kia, Tiêu Trọng Hoa cũng lại đây chào hỏi.
Tô Thừa đánh giá hắn trên dưới một cái: "Ngươi lại là ai?"
"Tam điện hạ." Tô Tiểu Tiểu lại giới thiệu lân nữa.
Tô Thừa nghiêm túc suy nghĩ, vẻ mặt bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, vươn một bàn tay, làm thủ thế ngăn cản: "Ngươi không cần đến nhà chơi!"
Nữ tế sẽ ghenl
Tiêu Trọng Hoa: '...'
Thắng lợi ngày thứ nhất có thể nói là mở đầu tốt đẹp, trong lòng Tần Thương Lan và lão hầu gia vô cùng tự hào và phức tạp.
Tự hào chính là, Thừa Nhi của bọn họ ở trước mặt mọi người chứng thực thực lực của mình, phức tạp chính là, hôm nay Thừa Nhi biểu hiện không giống ngày xưa.
Han là nói là càng mạnh hơn, càng có sát khí hơn.
Từ bản thân luận võ mà nói, đây không phải chuyện xấu, nhưng nếu kết hợp tình huống của Tô Thừa, vậy không khỏi khiến người hoài nghi Tô Thừa có phải lại gặp đả kích gì hay không.
Lão hầu gia đưa mắt ra hiệu cho Tần Thương Lan.
Tần Thương Lan nghiêm mặt nói: "Thừa Nhi, ta đưa ngươi trở về."
Đoàn người ra cung, ngồi trên xe ngựa trở về y quán.
Tô Tiểu Tiểu ngồi chung xe với lão hầu gia, Tân Thương Lan và Tô Thừa một xe.
Dọc theo đường đi, Tô Thừa trâm mặc, như hai người khác với bộ dáng hung hãn khí phách trên đài luận võ.
Tần Thương Lan vài phần muốn nói lại thôi.
Xe ngựa lung lay đi ở trên đường, bên tai thỉnh thoảng truyền đến tiếng vang ngựa xe như nước.
"Thừa Nhi..." Cuối cùng Tân Thương Lan đã mở miệng: "Con... Có phải nhớ ra roi hay không?"
Tô Thừa rũ đôi mắt, trên người bao phủ một lớp tối tăm.
"Ừ." Ông trầm thấp lên tiếng.
Tần Thương Lan đoán được, nhưng nghe chính miệng ông thừa nhận vẫn nhịn không được căng thẳng trong lòng.
Ông ấy ảo tưởng vô số cảnh tượng phụ tử tương nhận, thật sự tới giờ khắc này lại phát giác thiên ngôn vạn ngữ, lại không thể nào nói lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận