Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1379: Tu STManh Nhat! 2

Chuong 1379: Tu STManh Nhat! 2Chuong 1379: Tu STManh Nhat! 2
Hóa ra tiếng đàn cũng có thể là vũ khí giết người, đã học được.
Tô Tiểu Tiểu càng ngày càng tò mò thân phận của Lăng Vân.
Lúc này, Quỷ Phố đã đánh một chưởng về phía bàn đá để phá tan tiếng đàn đang khống chế hắn ta.
"Nhanh như vậy sao..."
Đôi mắt Lăng Vân híp lại một chút, hắn ta cũng có chút kinh ngạc với thực lực của Quỷ Phố, hắn ta ôm cầm đứng dậy rồi lui vê sau mấy bước để tránh khỏi một đòn của Quỷ Phố.
Bàn đá thì không may mắn như vậy, nó bị đập thành bột mịn, có thể thấy được một chưởng của Quỷ Phố kia đáng sợ bao nhiêu.
"Được rồi, đừng đánh nhau nữa, nếu còn tiếp tục đánh nhau nữa thì thật sự có thể xuống địa phủ luôn đó."
Tô Tiểu Tiểu đang định ra tay ngăn lại thì Vệ Lục Lang cùng Vệ Đình chạy tới.
Lăng Vân không biết hai người này đến đây, hắn ta lại gảy dây đàn, âm luật quay cuồng, sát khí bắn ra.
Đây chính là dùng để đối phó với Quỷ Phố, là chân chính dùng đàn giết người!
Vệ Lục Lang vừa đi đến, hắn ta không đề phòng nên hai đầu gối đã mềm nhữn rồi quỳ xuống.
Quỷ Phố đột nhiên được hành lễ: "..."
"Lục ca!" Vệ Đình lao vào.
Lăng Vân cùng Quỷ Phố đồng thời dừng tay.
Đầu óc Vệ Lục Lang choáng váng được Vệ Đình nâng dậy, hiện tại vẫn còn choáng.
Vẻ mặt Vệ Đình nghi ngờ nhìn về phía Quỷ Phố cùng Lăng Vân: "Hai ngươi đang làm gì vậy hả?"
Tô Tiểu Tiểu đi đến: "Ta biết, ta biết! Bọn họ đang đánh nhau."
Hai người:... Ta cảm ơn ngươi nhé.
Quỷ Phố thu sát khí về, khuôn mặt không có biểu tình gì liếc mắt nhìn Lăng Vân một cái, nói: "Ta sẽ còn đến”"
Lăng Vân lạnh lùng đáp: “Luôn luôn chào đón!"
Quỷ Phố lạnh nhạt nói: "Tiếp theo, ta sẽ ra tay nặng hơn."
Lăng Vân hu một tiếng nói: "Tiếp theo, ta cũng sẽ không thủ hạ lưu tình."
Vệ Lục Lang đỡ cái đầu còn choáng váng của mình, có chút khó chịu. Vệ Đình liếc mắt nhìn hai người thật lâu, hắn cũng không nói gì, chỉ cùng Tô Tiểu Tiểu bế ba đứa nhỏ ra ngoài.
Sau khi ngồi trên xe ngựa, Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Hai người vì sao lại đến đây?"
Vệ Đình nói: 'Lăng Vân cho người đưa tin đến Vệ gia."
Lăng Vân cũng không biết Tô Tiểu Tiểu sẽ đến tìm, hắn ta trở về đã cho người đi đến Vệ gia ở hẻm Lê Hoa để thông báo cho Vệ Đình biết.
Về phần quá trình cụ thể trong lời nhắn hắn cũng không có nói ra.,
"Đại Hổ Nhị Hổ cùng Tiểu Hổ bị cổ sư của Nam Dương Vương bắt đi, ta ở nơi đó thấy được Từ Khánh..." Tô Tiểu Tiểu đem chuyện đã xảy ra kể lại.
Vệ Lục Lang đi qua kiểm tra cho ba đứa nhỏ, xác định không có bị ngược đãi cũng thoáng yên lòng.
Vệ Đình trâm ngâm nói: "Là do Nam Dương Vương bày ra mưu kế, hay là do cổ sư tự chủ trương?"
"Có lẽ không phải do Nam Dương Vương bày ra mưu kế." Thật ra Tô Tiểu Tiểu đã nói chuyện rất nhiêu với Lăng Vân và Lăng Vân luôn có một câu, chính là: "Người kia rất lợi hại, hắn cũng không phải nhất quyết muốn đám Đại Hải, nếu không ta cũng không có khả năng đưa ba đứa nhỏ trở về."
Đại Hổ, Nhị Hổ thì tạm thời không nhắc đến, còn Tiểu Hổ là tự chui đầu vào lưới.
Nam Dương Vương cũng chỉ thuận tiện mà bắt theo, nếu ông ta thật sự muốn bắt Tiểu Hổ đi, thì sẽ không vì bị trúng nước tiểu mà thả cậu bé.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Cho dù là thế nào thì ông ta cũng đã gặp được Đại Hổ, Nhị Hổ và Tiểu Hổ, nói vậy ông ta cũng đã đoán được thân phận của bọn họ, tuy nói hổ dũ không ăn thịt con nhưng tên vô cùng biến thái như Nam Dương Vương thì khó mà nói."
Nam Dương Vương không thích mấy hài tử cũng không sao, chỉ sợ hắn giống Mạc Quy Viễn, ngay cả con của mình cũng có thể lợi dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận