Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 614: Đình Ca Bá Khí 3

Chương 614: Đình Ca Bá Khí 3Chương 614: Đình Ca Bá Khí 3
Bọn họ chỉ đến cửa bái phỏng ở nông thôn một lần, hơn nữa chưa từng nói chuyện cùng ba đứa nhóc, bởi vậy ba nhóc con căn bản không nhớ rõ bọn họ là ai.
"Các ngươi là ai?" Nhị Hổ nói.
"Có phải là người xấu hay không?" Tiểu Hổ hỏi.
Hai huynh đệ liền vui vẻ.
Tô Kỳ buồn cười hỏi: "Chúng ta nhìn giống người xấu lắm sao?"
Tiểu Hổ nghiêng nghiêng đầu, còn thật sự đánh giá bọn họ.
Nhị Hổ làm ra vẻ thần bí nói: "Vậy cũng không nhất định."
Nghĩ ngợi một lát, Nhị Hổ lại nói: "Hòn đá nhỏ của ta có thể nhận ra người xấu."
"Ha.
Tô Kỳ cùng Tô Ngọc đồng thời bật cười.
Tô Ngọc cười nói: "Phải không? Để cho ta nhìn xem hòn đá nhỏ của ngươi nào."
Nhị Hổ lấy ra hòn đá nhỏ thân yêu của cậu ta: "Nà, ngươi sờ sờ nó, nó liền biết ngươi có phải là người xấu hay không nha."
Tô Ngọc sờ sờ.
Chỉ là một hòn đá cuội bình thường, không có gì đặc biệt thôi mà.
Tiểu gia hỏa này có hơi nghèo nha, ngày khác ca ca sẽ tặng các ngươi một khối ngọc thạch thật nhé?
Không đúng, hình như không phải là ca ca, là cữu cữu.
"Bây giờ ta đã sờ nó rồi, nó làm sao để biết ta có phải là người xấu hay không nào?" Tô Ngọc nói.
Nhị Hổ nghiêm trang trả lời: "Người xấu đều là sờ không, không trả tiên."
Tô Ngọc: .....
Về chuyện Tô Nhị Cẩu tới trường, Tô Tiểu Tiểu trực tiếp giao phó của người của phủ Trấn Bắc Hầu giúp đỡ.
Tô Thừa vô cùng nhiệt tình với người của phủ Trấn Bắc Hầu, mời ba huynh đệ ăn khoai lang mà sáng nay ông ấy mới nướng xong.
Tô Mạch tuân theo nguyên tắc quan tâm chăm sóc đệ đệ, đem phần khoai lang của chính mình chia cho hai tên đệ đệ nhà mình.
Tô Kỳ cùng Tô Ngọc noi theo Khổng Dung nhường lê. Tô Mạch tỏa ra uy áp của huynh trưởng: "Huynh trưởng như cha, trưởng ban thưởng không thể chối từ."
Thế là hai huynh đệ vừa với hứng chịu đả kích của Nhị Hổ, lại đụng phải chiêu trò hắc ám của Tô Thừa.
Thật sự là đau lòng quá đi.
Lại nói ở một bên khác, sau khi bị công chúa Tĩnh Ninh giáo huấn, Tần Vân nằm trên giường non nửa tháng rốt cục cũng khôi phục hẳn.
Hôm nay, cũng là ngày mà cậu ta trở lại Quốc Tử Giám để đi học.
Kể từ sau khi phụ thân của cậu ta mất đi thân phận Tần Triệt, không chỉ có Tần Giang chuyển ra khỏi chủ viện, cậu ta và Tần Yên Nhiên cũng chuyển qua một nơi khác, chuyển tới tây phủ trên cùng một đường với Tần gia.
Mặc dù cũng ở trong phủ Hộ Quốc công, nhưng lại không nằm ở trục trung tâm, viện tử nhỏ hơn một nửa, hạ nhân cũng ít đi mười mấy người.
Tần Vân sống quen trong những ngày tháng tốt đẹp làm sao có thể chịu được những ủy khuất này?
Không phải chê ám sáng ở trong phòng tối, thì chính là chê mùi vị của đồ ăn tệ?
Hạ nhân cũng không chiều theo cậu ta, thích ăn thì ăn, thích ở thì ở.
Thật sự vẫn xem mình là tiểu công gia saol
"HừI”
Tần Vân thở phì phì ngồi trên xe ngựa.
Ngay cả xe ngựa cũng không phải loại xe khoang xe rộng rãi sáng sủa như trước kia nữa rồi.
Vừa nhỏ vừa chật, trên ghế ngay cả một tấm da hổ cũng không có, cứng đến nỗi mông cậu ta cũng phát đau.
"Cha, tỷ tỷ"
Cậu ta ủy khuất ngồi xuống đối diện hai người Tần Yên Nhiên, sau đó bắt đâu càm ram chuyện bọn hạ nhân chậm trễ.
Tần Giang ngồi trên ghế ở màn xe đối diện, tỷ đệ hai người ngồi hai bên.
So với Tần Vân cứ luôn oán giận không ngừng, Tần Yên Nhiên tỏ ra hiểu chuyện hơn rất nhiều.
Lúc vừa mới biết được thân thế của phụ thân, đả kích mà nàng ấy phải chịu cũng rất lớn, nàng ấy không cách nào chấp nhận việc bản thân đang là thiên kim cao cao tại thượng của phủ Hộ Quốc công lại biến thành nữ nhi của con vợ kế.
Nàng ấy âm thầm khóc mấy đêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận