Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 415: Không Làm Thì Không Chết 2

Chương 415: Không Làm Thì Không Chết 2Chương 415: Không Làm Thì Không Chết 2
Lần này bọn họ rút kinh nghiệm không khuấy động các hương thân tới xem náo nhiệt.
“Tô Ngọc Nương, ngươi di ra đây cho tal
Tô Xán nhảy vào nhà chính, hùng hổ nói.
Tô Ngọc Nương mới dỗ con gái ngủ, nghe tiếng Tô Xán bèn lạnh lùng đi ra ngoài.
"Các người tới đây làm gì?”
Tô Xán tức giận gào lên: "Ngươi còn có mặt mũi nói chuyện! Mau giao ngọc bội ra đây!
Tô Ngọc Nương nhíu mày: "Ngọc bội gì?"
Tô Xán nói: "Ngọc bội tổ truyền nhà ta! Mới vừa rồi ngươi về nhà một chuyến, vào phòng gia gia ngươi! Ngươi đi rồi, ngọc bội trong ngăn tủ gia gia cũng không thấy tăm hơi! Ngươi mau nóiI Có phải ngươi lấy hay không!"
Tô Ngọc Nương cười ha hả: "Ngọc bội của lão Tô gia không phải đã sớm bán đi rồi sao?"
Nàng ấy nói lão Tô gia, không phải nhà chúng ta.
Tiếc là Tô Xán đang bận ganh đua sức mạnh, không chú ý tới xưng hô của nàng ấy.
Tô Xán chống nạnh nói: "Hừ! Đó là một cặp! Bán một miếng, còn một miếng!;
Tô Ngọc Nương lạnh lùng nói: "Bản lĩnh của các ngươi đúng là không nhỏ! Ngọc bội rõ ràng là của tiểu Tô gial Các ngươi trộm ngọc bội của nhà người ta! An màn thầu máu thịt nhà người ta, giờ còn muốn cắn lại nhà người ta một cái!"
Tô Xán nói: "Chúng ta chưa nói là tiểu Tô gia làm! Chẳng lẽ... ý của ngươi là... ngươi bị tiểu Tô gia sai khiến? Ngọc Nương, ta hiểu ngươi muốn tự lập môn hộ, ta và gia gia ngươi cũng đã cẩn thận thương lượng qua, chấp nhận rút hộ tịch của ngươi ra, nhưng ngươi đừng không biết điều như vậy."
Đây là công khai uy hiếp Tô Ngọc Nương.
Tô Tiểu Tiểu đi tới, bực bối liếc nhìn đám người Tô Xán một cái: "Lại tới? Các ngươi thật sự muốn đánh nhau?"
Nếu là lúc trước, Tô Xán sẽ sợ.
Nhưng ngọc bội là chuyện lớn, hắn thà bị đánh cũng quyết không lùi bước!
Tô Xán lạnh lùng nói: "Ngọc Nương, ngươi giao ngọc bội ra đây! Chuyện này ta coi như chưa từng xảy ra, ngày mai còn đi huyện nha dời hộ tịch cho ngươi!"
Một cái tát, cho một viên kẹo. .
Tô Xán không có đầu óc đối phó.
Tô Tiểu Tiểu hướng ánh mắt về phía Tô Nhị Lang bên cạnh. Toàn bộ lão Tô gia, trừ Tô lão gia tử và Tô Ngọc Nương thì chỉ có Tô Nhị Lang là có chút đầu óc.
Chỉ tiếc, lại không dùng cho việc tốt.
Bên kia, Tô lão gia tử tới tìm Lý Chính.
Lý Chính khách sáo mời ông ta vào nhà chính: "Tô đại ca, mời ngồi." Rồi lại kêu bà nương nhà mình rót cho Tô lão gia tử một chén trà nóng.
Tô lão gia tử ngửi ngửi là biết lá trà Lý Chính pha không hề rẻ.
"Trà ngon." Tô lão gia tử nói.
Lý Chính cười: "À, là cha Đại Nha cho."
Huệ Giác sư thái tặng vài bình, Tô Thừa uống không hết nên chia cho lão Lý đầu và Lý Chính một chút.
Tô lão gia tử không nói gì.
Lý Chính nhớ tới mối quan hệ giữa tiểu Tô gia và lão Tô gia, lập tức ngâm hiểu mình không nên nhắc tới Tô Thừa trước mặt Tô lão gia tử.
Hắn ta ho nhẹ một tiếng, nói: "Ngài tới đây tìm ta là vì chuyện của Ngọc Nương sao?”
Hắn ta nghe nói Ngọc Nương muốn ra ngoài tự lập môn hộ. Người nhà mẹ đẻ phải đồng ý thì Tô Ngọc Nương mới có thể rút hộ tịch ra ngoài. Còn việc ở lại trong thôn thì cân có dấu tay của trưởng thôn Lý Chính.
Việc này hắn ta không có ý kiến.
Tô lão gia tử muốn nói lại thôi, dáng vẻ vô cùng khó xử.
Lý Chính nói: "Tô đại ca, ngài có chuyện gì ngại nói thẳng à."
Tô lão gia tử nói: "Ta đúng là vì chuyện của Ngọc Nương mà tới, nhưng không phải chuyện hộ tịch của nó. Ta hy vọng ngươi có thể giữ bí mật cho Ngọc Nương.
Lý Chính buồn bực nói: "Ngọc nương làm sao vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận