Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2246: Phụ Tử Đồng Lòng, Cường Thế Trở Về 1

Chương 2246: Phụ Tử Đồng Lòng, Cường Thế Trở Về 1Chương 2246: Phụ Tử Đồng Lòng, Cường Thế Trở Về 1
Vệ Tư dẫn đại nhi tử, Vệ Lục Lang và Tô Ly sửa chữa lại nóc nhà, sau đó đi rút cỏ ở sân sau nhà.
Ở phía sau nhà, Tô Mạch, Vệ Thanh và Lý Uyển thì sửa sang lại hương nến và tiền giấy vừa mới mua.
Vệ Đình và Tô Huyên đi dọn dẹp phần mộ.
Tô Tiểu Tiểu đỡ Trình Tang lung lay sắp ngã: "Ngoại tổ mẫu."
Trình Tang nhắm mắt, kìm nén đau đớn trong cổ họng, giọng điệu bình tĩnh: "Dẫn ta đi gặp nương của con."
Tô Tiểu Tiểu: "Vâng."
Tô Tiểu Tiểu và Tông Chính Huy dẫn bà ấy đi đến trước phần mộ của Tiểu Trần Thị.
Trình Tang nhìn phần mộ lẻ loi kia, rốt cuộc không nhịn được nữa, ngồi phịch trên mặt đất gào khóc.
"Vi Vi... Nương tới thăm con đây...'
Tang Tang, quãng đời còn lại sau này, Vi Vi sẽ ở trên trời bảo hộ người.
Vị gia chủ khí phách hưu phu, kinh sợ toàn trường của Trình gia kia, trước phần mộ của nữ nhi, không thể kiêm được mà khóc lóc.
Vỏ ngoài cứng rắn vỡ vụn, lúc này bà ấy chỉ là một người mẹ mất đi đứa nhỏ của mình, yếu ớt đến mức gió cũng có thể thổi bà ấy bay đi.
Vệ Đình và Tô Huyên yên lặng dọn dẹp cỏ dại mọc bốn phía xung quanh, không làm phiền bà ấy bi ai và tưởng nhớ.
Tông Chính Huy vẫn luôn cho rằng bản thân ông ta và Trình Tang đều đã trải qua cô độc như nhau.
Nhưng lúc này, bỗng nhiên ông ta không cảm thấy như vậy.
Nửa cuộc đời của bà ấy, quá đau khổ.
Trình Tang khóc đến mức ngất xiu.
Vệ Đình cõng bà ấy trở ve.
Vệ Tư xách theo hương nến và tiền giấy, dẫn theo mấy đứa con trai đến tế bái vị thông gia chưa từng gặp mặt này.
Ba đứa nhỏ cũng được Tô Mạch và Tô Ly dắt đến đây.
Ba đứa nhỏ ngoan ngoãn quỳ gối bên cạnh Tô Tiểu Tiểu, nãi thanh nãi khí gọi ngoại tổ mẫu, nghiêm túc bắt chước Tô Tiểu Tiểu, dập đầu lạy ba cái.
"Nãi nãi còn ngủ ở bên trong đó sao?" Tiểu Hổ hỏi. Tô Tiểu Tiểu sờ sờ đầu cậu bé: "Ừm."
Tiểu Hổ vươn hai tay hai chân, ôm lấy phần mộ, khuôn mặt nhỏ cũng dán sát vào, tay nhỏ võ vỗ, như thể đang ru ngủ vậy.
Nhị Hổ nằm sấp bên cạnh Tiểu Hổ.
Đại Hổ hiểu rõ.
Nhưng cậu bé không nói gì cả, cũng bắt chước các đệ đệ của mình, nằm sấp lên như thể đang ôm lấy.
Ba đứa nhỏ ngoan ngoãn nằm dựa vào ôm lấy mộ phần, như thể chúng đang nằm vào lòng Vi Vi vậy.
Sau khi thắp hương, đốt tiền giấy cho Vi Vi xong, ba đứa nhỏ đã ngủ thiếp di tại chỗ.
Một tay của Vệ Tư ôm lấy một đứa, Vệ Lục Lang ôm một đứa.
Quỷ Phố thì bắt không kịp.
Hừ, vốn dĩ cũng không muốn ôm mấy đứa nhỏ thối đó lắm.
Đoàn người trở về nhà của tiểu Tô gia.
Lúc này sắc trời đã khuya, nhưng các thôn dân vẫn còn đứng ở cửa nhà mình ngó về phía bọn họ
Chuyện tiểu Tô gia được thăng chức rất nhanh, đã sớm truyền khắp làng trên xóm dưới. Theo lý thuyết, nha đầu Béo và Vệ tiểu lang quân áo gấm về làng cũng là chuyện đương nhiên.
Chỉ là bọn họ không ngờ được lại râm rộ đến vậy.
Những lão gia, công tử kia, người nào người nấy vô cùng có khí thế, khí thế hơn hẳn Huyện lão gia của bọn họ, chẳng phải một người mà là có tới tám người!
Tất cả đều đi đến mộ phân của Tiểu Trần Thị thắp nén hương!
Còn có một vị phu nhân khí chất bất phàm, ở trước phần mộ của Tiểu Trần Thị khóc đến hôn mê bất tỉnh, cũng không biết có quan hệ gì với Tiểu Trần Thị nữa.
"Tiểu Trân Thị là đứa nhỏ được Trần gia nhặt được, có khi nào vị phu nhân kia là mẫu thân ruột thịt của nàng ấy không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận