Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2717: Ve Tieu Bao Tuc Gian 2

Chuong 2717: Ve Tieu Bao Tuc Gian 2Chuong 2717: Ve Tieu Bao Tuc Gian 2
Cung chủ hỏi: “Trị liệu ở Nhiếp gia sao? Muốn đến Bách Hoa Cung hay không?”
Sát Thủ Minh không từ bỏ đuổi giết la sát.
Tô Tiểu Tiểu nói: “Bà ấy sẽ dẫn tứ biểu ca ta đi một địa phương an toàn bí ẩn, nơi đó có dược tuyền, càng thích hợp trị liệu hơn. Cụ thể nơi nào bà bà không nói cho ta, bà ấy nói người biết đến càng ít càng tốt.”
Linh Âm trấn an nói: “Cung chủ, có Cừu lão ở đây, sẽ không có việc gì”
Cung chủ gật đầu.
Võ công của Cừu lão cao thâm khó đoán, trừ phi Giang Quan Triều tự thân xuất mã, nhưng còn có Quỷ Bà Bà, Quỷ Bà Bà cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ.
Cung chủ nói: "Còn sống là tốt, cho dù không có võ công, Huyên Nhi cũng là hài tử ưu tú."
Ba ngày sau, Nhiếp bà bà tới cấp Bách Hoa Cung đưa hạt giống hoa phượng hoàng.
Khi rời đi dẫn theo Tô Huyên và máu của Tô Mạch.
Bà ấy chỉ cần một chén.
Tô Mạch sợ không đủ, cho bà ấy hai chén.
Không phải Tô Tiểu Tiểu ngăn cản, hắn ta còn có thể lại cho chính mình một chén.
Tô Tiểu Tiểu: "Bà bà, ngài không đợi Cừu tiền bối sao?"
Nhiếp bà bà: "Ông ta biết chỗ đó."
Tô Tiểu Tiểu: "A."
Cho nên địa phương không thể nói với người khác này, là bí mật chung của các ngươi.
Tô Tiểu Tiểu nhìn phía Tô Huyên: "Đầu lĩnh đặc vụ, ta chờ huynh trở về."
Tô Huyên an tính cười: “Được.
Ba đứa nhỏ cũng phất tay cáo biệt tứ cữu cữu.
Vệ Tiểu Bảo ngủ ban ngày lại bỏ lỡ một lần nữa.
Chờ cô bé ngủ dậy.
Mỹ cữu cữu không thấy!
Vệ Tiểu Bảo trợn to đôi mắt đen lúng liếng, ngốc đến không muốn không muốn.
Cô bé méo miệng nhỏ, lắc đầu nhỏ.
Lúc này thật sự không dỗ được rồi!
Thiên Cơ Các. Lâu Bất Phàm ngồi xếp bằng ở trên giường, vận hành nội lực một vòng, chậm rãi đưa về đan điền.
"Các chủ, ngài cảm giác thế nào?"
Ám vệ tâm phúc quan tâm hỏi.
Lâu Bất Phàm mệt mỏi mở mắt ra: 'Không đáng ngại."
Ai dám tin tưởng, ông ta đường đường là các chủ Thiên Cơ Các, thế nhưng bị một đệ tử làm tức bị nội thương.
"Sát NO đâu?”
"Còn nhốt ở thủy lao, nhưng ... Hình như hắn rất tự tại."
Lâu Bất Phàm: '..."
Lâu Bất Phàm không thể nhắc lại Sát Nô, nhắc lại lại muốn nội thương.
Ông ta nhìn về phía ám vệ tâm phúc cạnh ở bên mình một canh giờ, hỏi: "Đợi lâu như vậy, là có việc sao?”
Ám vệ tâm phúc nói: "Hồi các chủ, Vệ Tư rời khỏi đảo Thiên Sơn."
Lâu Bất Phàm: "A2?"
"Mang theo một đám hương liệu, như là muốn đi ngoài đảo làm buôn bán."
Lâu Bất Phàm nghi ngờ nói: "Là làm buôn bán, hay là trốn tránh Sát Thủ Minh đuổi giết? La sát đâu? Còn ở Bách Hoa Cung sao?"
Ám vệ tâm phúc nói: "Không còn nữa."
"Cũng ra đảo?"
"Không ra đảo, han lên xe ngựa của Quỷ Bà Bà, về phần đi nơi nào, người chúng ta cũng không theo dõi được.
"Quỷ Bà Bà mang hắn đi làm cái gì?"
Lâu Bất Phàm không nghĩ ra, quyết định lại nghĩ trong chốc lát: "Gan đây Vân Sương có động tính gì?
Ám vệ tâm phúc nói: "Vân cung chủ vẫn luôn ở Bách Hoa Cung, chỗ nào cũng không đi, nhưng Vân thiếu cung chủ thường thường đi phủ thành chủ, thành chủ còn hạ lệnh, ngày sau ai cũng không được cản xe ngựa của Vân thiếu cung chủ."
Lâu Bất Phàm nhíu mày nói: "Đây là tính nhận Vân Lẫm trở về sao? Hạ Hầu Cẩn bên kia có phản ứng gì?"
Ám vệ tâm phúc nói: "Không có phản ứng, gần đây hắn ta hành sự rất điệu thấp."
Lâu Bất Phàm hừ lạnh nói: "Mấy nghĩa tử của thành chủ, Hạ Hầu Cẩn thuộc tâm tư sâu nhất, ngươi đi tiết lộ thân thế của Vân Lam cho hắn ta, để hắn ta đấu với Vân Lâm!" hương < /. vệ ¡ Ieu Dao 'UCSIan < 'Vâng"
Bạn cần đăng nhập để bình luận