Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 600: Phan Sat Thanh Cong 2

Chuong 600: Phan Sat Thanh Cong 2Chuong 600: Phan Sat Thanh Cong 2
Vẻ mặt của Vệ Đình vẫn bình tĩnh trước sau như một, đáy mắt xet qua một tia sáng lạnh lão.
"Be hạ, mau thẩm vấn đi." Nhàn phi nũng nịu nói, nàng ta thật sự không chịu nổi cái mùi khó ngửi trên người của hai người kia nữa rồi.
Cảnh Tuyên Đế nhìn vê phía Vệ Đình một cách thâm thúy: "Vệ Đình, tram đã cho ngươi cơ hội rồi."
"Be hạt!" Nhàn phi thúc dục.
Nhân chứng cũng đã dẫn tới rồi! Ngàn vạn lân không thể cho Vệ Đình cơ hội nhận sai nữa!
Binh quyền của Tần gia cùng Tô gia là của nhi tử của nàng ta, chỉ dựa vào một đứa con út nhà Vệ gia cũng dám giành đồ của nhi tử nàng ta sao?
Không biết lượng sức!
Ánh mắt không tính là ôn hòa của Cảnh Tuyên Đế dừng lại trên mặt Tô lão gia tử cùng Tô Đại Lang: "Các ngươi tên gọi là gì? Đến từ nơi nào?"
Đây chính là bậc cửu ngũ chí tôn đấy, khí tràng của thiên tử ép tới khiến cho hai bọn họ dường như không thể thở nổi.
Tô lão gia tử lại dập đầu một cái, run lay bà lẩy bẩy nói: "Ta... Thảo dân... Tô Cốc, nó là trưởng tôn của ta Tô... Đại Lang... Tô Đại Lang... Chúng ta là người của thôn Hạnh Hoa ở Thanh Châu."
"Cùng một thôn với Tô Thừa sao?" Cảnh Tuyên Đế hỏi.
Cái tên Tô Thừa, Tô lão gia tử đã nghe cả nửa đời người, trước kia ông ta vốn cảm thấy hèn mọn, mà nay mới biết bản thân trèo cao không nổi.
Tô lão gia tử kinh sợ đáp: "Vâng... Ban đầu từng sống ở cùng một thôn... Sau đó... Bọn họ chuyển lên kinh thành rồi..."
Cảnh Tuyên Đế nói: "Các ngươi có biết một người tên là Vệ Đình không?”
Tô lão gia tử lại quên quy củ, ngơ ngác ngẩng đầu lên: "Vệ... tiểu lang quân sao? Người họ vệ trong thôn chỉ có hắn."
Toàn công công điên cuồng nháy mắt, đừng nhìn chằm chằm vào Thánh Thượng!
Không có quy củ!
Cảnh Tuyên Đế ngược lại không để ý.
Hắn chú trọng lễ nghi ở ngự tiên, nhưng điều đó cũng còn phụ thuộc vào người này người kia, nếu như là thần tử biết mà không tuân theo thì đó là bất kính, còn những nông dân chính cống này làm sao hiểu được những điều đấy?
Cảnh Tuyên Đế nghĩ một lúc rồi nói: "Là hắn, nói cho trãm nghe tình huống của hắn." Tôn lão gia tử lắp bắp nói: "Hắn... Là nữ tế ở rể của tiểu Tô gia... tiểu Tô gia chính là Tô Thừa gial"
Cảnh Tuyên Đế ra hiệu cho Tô lão gia tử tiếp tục nói.
Tô lão gia tử nói tiếp: "Vệ tiểu lang quân không phải người của thôn chúng ta... Lần đầu tiên ta nhìn thấy hắn là vào... vào đâu mùa đông, hắn đến cổng thôn rồi quanh quẩn một chỗ, ta hỏi hắn là tới tìm ai, hắn hỏi ta, trong thôn có phải có một hộ họ Tô hay không. Ta nói ta chính là họ Tô. Hắn nói không phải ta, là người mà mấy chục năm trước chuyển tới đây, đại khái là hơn ba mươi tuổi. Ta vừa nghe là tới hỏi thăm tiểu Tô gia, thế là chẳng có sắc mặt tốt gì nữa."
Cảnh Tuyên Đế hỏi: "Vì sao?"
Tô lão gia tử nói: "Thanh danh của tiểu Tô gia ở trong thôn không được tốt, Tô Thừa đi vận chuyển ở bên ngoài, đã gặp không ít người, ta không đặt chuyện này vào lòng, chưa từng nghĩ tới một tháng sau đó, hắn vậy mà lại trở thành nữ tế ở rể của tiểu Tô gia.
Đáy mắt Cảnh Tuyên Đế nháy mắt xẹt qua một tia ý vị sâu xa: "Ngươi là nói... Vệ Đình tới thăm dò tiểu Tô gia trước, sau đó mới tới cửa làm nữ tế ở rể nhà bọn họ?”
Tô lão gia tử vội vàng nói: "Vệ tiểu lang quân không phải là tự mình tới cửa, hắn là bị thương, được Tô Thừa nhặt về. Lại trùng hợp Tô Đại Nha bị người ta từ hôn, Tô Thừa để hắn làm tướng công cho khuê nữ của mình."
Nhàn phi thấy thế liên nhân cơ hội nói: "Be hal Ngài nghe xem! Vệ Đình quả thực dụng tâm kín đáo!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận