Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1419: Ba Đứa Nhỏ Tới 1

Chương 1419: Ba Đứa Nhỏ Tới 1Chương 1419: Ba Đứa Nhỏ Tới 1
Thái Hậu suy nghĩ, nói: "Tất cả thái y trong cung đều là người của hoàng đế, ai gia không tin được."
Nam Dương Vương là tỉnh lại ở trong một tiếng kêu ríu rít, ông ta vừa mở mắt đã cảm nhận được đau đớn đến từ toàn thân.
"Điện hạ, ngài tỉnh?" Một tiểu cung nữ vui mừng kêu lên: "Mau đi thông báo cho Thái Hậu! Điện hạ tỉnh!"
“Thịnh nhi"
Thái Hậu kích động mà đã đi tới, ngồi ở mép giường nắm lấy tay ông ta: "Con khiến mẫu hậu lo lắng chết! Con thế nào? Đừng sợ, mẫu hậu sẽ không để bất luận kẻ nào tổn thương con!"
Nam Dương Vương thử nói: "Be hạ..."
Thái Hậu nói: "Hắn đã tới, cũng thấy con, nhưng con yên tâm, ai gia đã đuổi hắn đi, nếu hắn dám động vào con, ai gia sẽ cùng chết với con!"
So mong muốn bại lộ sớm quá nhiều, kế hoạch đều bị quấy rầy.
Nhưng, cũng không tính quá xấu, có Thái Hậu phù hộ, ít nhất có thể thoát khỏi một ít gia hỏa khó chơi, thí dụ như Tần Thương và tiểu nha đầu đúng là âm hồn bất tán kia.
Ý niệm mới vừa hiện lên, Tô Tiểu Tiểu bưng một chén thuốc đi vào trước giường, mỉm cười nhìn ông ta: "Điện hạ, chúng ta lại gặp mặt rồi."
Nam Dương Vương: .... !!'
Nam Dương Vương thấy Tô Tiểu Tiểu, trong đầu không tự chủ được mà hiện lên tiếng kẻng đỉnh tai nhức óc, gần như là theo bản năng nâng tay lên, lại chỉ nâng một nửa đã bị băng gạc kéo lấy.
Vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu lo lắng nói: "Điện hạ, cánh tay ngài trật khớp, thật vất vả ta mới vặn lại vị trí cũ cho ngài.ˆ
Muốn công kích ta? Nằm mơ dil
Nam Dương Vương nhìn chằm chằm Tô Tiểu Tiểu.
Thái Hậu cầm tay ông ta xuống nắm ở trong tay, nhẹ giọng nói: "Đừng sợ, nàng là Tần Tô, là người một nhà."
Nam Dương Vương liếc mắt nhìn Tô Tiểu Tiểu một cái, bỗng nhiên nói với Thái Hậu: "Mẫu hậu, tối hôm qua chính là nàng đả thương ta thành như vậy."
Tô Tiểu Tiểu híp mắt, cáo trạng ta?
May mắn bổn cô nương sớm có chuẩn bị!
Thái Hậu vỗ vỗ mu bàn tay ông ta: "Mẫu hậu đều đã biết, các ngươi chính là một hiểu lâm. Tần Tô đều nói tất cả cho ai gia, là nàng và Tân Thương Lan đả thương con."
Nam Dương Vương ngẩn ra.
Tô Tiểu Tiểu thành khẩn mà nói: "Điện hạ, Tần Tô bồi tội vì tối hôm qua mạo phạm ngài, tối hôm qua ngài đột nhiên lẻn vào Vệ gia bắt ta đi, còn tự xưng là Nam Dương Vương, chúng ta cho rằng ngài là giả mạo, lúc này mới đả thương ngài."
Nam Dương Vương nhìn Tô Tiểu Tiểu, lại nhìn về phía Thái Hậu.
Thái Hậu chậm rãi gật đầu.
Tô Tiểu Tiểu vô tội hỏi: "Chỉ là điện hạ, vì sao ngài phải bắt ta đi?"
Thái Hậu cũng khó hiểu: "Đúng vậy, vì sao?"
Khuôn mặt Nam Dương Vương run rẩy một chút, trừng mắt nhìn Tô Tiểu Tiểu, hận không thể lườm nàng thành lỗ thủng.
Tô Tiểu Tiểu: Ngươi phủ nhận đi, xem ta nói ra chuyện ngươi cấu kết với Hách Liên Nghiệp không!
"Có phải bởi vì ngài trúng cổ... Chính ngài cũng không biết chính mình đang làm cái gì hay không?”
"Theo ai gia, nhất định là như thế này!"
Thái Hậu là tuyệt đối tin tưởng y thuật của Tô Tiểu Tiểu, nếu Tô Tiểu Tiểu nói nhi tử là trúng cổ, vậy khẳng định là trúng cổ.
Nàng hỏi: "Ngài còn nhớ rõ là ai hạ cổ cho ngài không?”
Nam Dương Vương nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu, Tô Tiểu Tiểu nhướng mày đối mắt với ông ta.
Thái Hậu không chờ kịp ông ta trả lời, lại hỏi tiếp: "Còn có mấy năm nay con ở nơi nào? Lúc trước là ai cứu con? Có phải Võ An Quân hay không?"
Nam Dương Vương lại nhìn ánh mắt xem kỹ của Tô Tiểu Tiểu lần nữa.
Tô Tiểu Tiểu nhàn nhạt cười, nói với Thái Hậu: "Thái Hậu, bộ phận người trúng cổ có thể sẽ đánh mất ký ức, có lẽ điện hạ... Cũng không nhớ rõ chuyện xảy ra mấy năm nay."
Bạn cần đăng nhập để bình luận