Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 992: Đình Ca Hành Động 2

Chương 992: Đình Ca Hành Động 2Chương 992: Đình Ca Hành Động 2
Thương thế của Cảnh Dịch đã khỏi hẳn, hai ngày nay hắn ta mới đến phủ Tam Hoàng Tử.
"Thiếu gia nhà ta bảo ta tới!"
Phù Tô lập tức nói, e sợ chậm một giây đầu mình liền lìa khỏi cổ.
Cảnh Dịch từng thấy Phù Tô ở bên cạnh Vệ Đình, tất nhiên hiểu thiếu gia trong miệng hắn ta là chỉ Vệ Đình.
Hắn ta lạnh giọng hỏi: "Vệ Đình bảo ngươi tới làm gì?"
Phù Tô nghiêm mặt nói: "Thiếu gia nhà ta bảo ta chuyển lời cho Tam điện hạ, người của Bạch Liên Giáo muốn động thủ. Mặc dù không biết bọn họ muốn làm gì, nhưng Tam điện hạ vẫn nên mau chóng chạy tới Đại Lý Tự thì tốt hơn, nếu chậm trễ, có lẽ sẽ không còn kịp nữa."
Trong phòng giam của Đại Lý Tự, thị vệ canh gác cả đêm khốn đốn ngáp một cái.
Hắn ta nhìn đồng hồ cát trên tường.
Kiên trì thêm mười lăm phút nữa, đồng nghiệp đổi ca sẽ tới.
Hắn ta xoa xoa cái cổ đau nhức.
Bỗng nhiên, một âm thanh sột soạt đi về phía hắn ta.
"Là người nào?" Hắn ta trong nháy mắt trở nên cảnh giác.
"Là ta đây." Một tên cai ngục mang theo một hộp thức ăn lớn đi tới: "Đến lúc đưa cơm cho phạm nhân rồi."
'Sớm vậy sao?” Tên thị vệ nhíu mày.
"Hôm nay là ngày đầu tiên ta trực, ta sợ đến muộn nên đã sớm tới đây." Tên cai ngục nói xong, móc ra lệnh bài bên hông đưa cho hắn ta.
Thị vệ kiểm tra lệnh bài xong trả lại cho hắn ta: "Vào đi."
"Này."
"Chờ một chút." Thị vệ lại gọi cai ngục lại: "Co đồ ăn ngon không?"
Tên cai ngục cười cười, cởi túi vải bên hông xuống: "Ta có giữ lại mấy cái bánh bao thịt, xin ngài vui lòng nhận.”
Thị vệ câm lấy bánh bao, khoát tay để cho hắn ta đi.
Tên cai ngục mang theo hộp thức ăn, lần lượt phát từng đĩa một ở cửa đại lao.
Càng vào trong, những tên phạm nhân càng đặc thù.
Tên cai ngục phát cơm xong thì đi tới chỗ rẽ, hắn ta quay đầu lại nhìn tên thị vệ buồn ngủ, ánh mắt lạnh lẽo đi vê phía phòng giam cuối cùng.
Trong thức ăn có bỏ chút thuốc mê, phạm nhân sau khi ăn xong, tất cả đều ngã xuống đất ngủ.
Tên cai ngục cầm chìa khóa mở cửa lao, khom người đi vào.
Hà hộ pháp đầu bù tóc rối ngồi trên mặt đất bẩn thỉu không chịu nổi, lưng tựa vào vách tường lạnh như băng, mí mắt cũng không nâng lên nổi một chút.
Tên cai ngục thấp giọng nói: "Thiên địa vạn tượng."
Hà hộ pháp theo bản năng nói: "Vạn dân quy nhất."
Hà hộ pháp mở to mắt.
Tên cai ngục móc ra một khối lệnh bài khác, đưa cho Hà hộ pháp xem.
Sau đó hắn ta cất kỹ lệnh bài, ngôi xuống đối diện Hà hộ pháp.
Hà hộ pháp vội vàng nhìn về phía những phòng giam còn lại.
"Đừng nhìn, họ đang ngủ." Tên cai ngục nói.
Hà hộ pháp yên tâm, nhưng vẫn đè thấp âm lượng như cũ, cẩn thận hỏi: "Ngươi tới làm gì? Nơi này rất nguy hiểm, thêm một người bị bắt, thêm một phần bại lộ nguy hiểm!"
Tên cai ngục nói: "Giáo chủ có mệnh lệnh mới."
Hà hộ pháp lập tức ngồi thẳng người, thần sắc trở nên trang nghiêm.
Tên cai ngục đưa cho hắn ta một bình thuốc: "Mời Hà hộ pháp, hiến thân cho Bạch Liên Giáo.
Hà hộ pháp ngẩn ra.
Tên cai ngục thản nhiên hỏi: "Hà hộ pháp luyến tiếc nhân sinh sao?"
Hà hộ pháp siết chặt nắm đấm nói: "Ta sẽ không khai, một chữ cũng không khau, ta tuyệt sẽ không bán đứng giáo chủ!"
Tên cai ngục nói: "Đây là mệnh lệnh của giáo chủ."
Ở Bạch Liên Giáo, mỗi giáo đồ đều phải tuyệt đối phục tùng giáo chủ, đây là quy củ của Bạch Liên Giáo.
Hà hộ pháp chậm rãi tiếp nhận bình thuốc: "Ta sau khi chết sẽ như thế nào?”
Tên cai ngục nói: "Người nhà của ngươi sẽ được đối xử tử tế, quãng đời còn lại không cần lo nghĩ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận