Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1767: Ngoại Tổ Mẫu Nâng Đỡ 1

Chương 1767: Ngoại Tổ Mẫu Nâng Đỡ 1Chương 1767: Ngoại Tổ Mẫu Nâng Đỡ 1
Thậm chí có lúc không cân người khác nhắc đến, chính bà ấy tự nhớ tới cũng đã dẫn tới bao đợt giày vò.
Kích động đến mức ngất xỉu, không thở nổi vẫn là nhẹ, có vài lân bà ấy còn tự sát, đã cực kỳ làm khổ đám hạ nhân.
Ngoài cổng chính lặng im như tờ, không một ai dám hé răng.
"Vi Vi... Con là Vị VI...
Trình Tang nắm lấy tay Tô Tiểu Tiểu, không ngừng lặp đi lặp lại câu này, Tô Tiểu Tiểu cũng rất kiên nhãn trả lời bà ấy hết lần này đến lần khác.
Bọn hạ nhân ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng đã có một dự cảm không rõ.
Quả nhiên, Tô Tiểu Tiểu lau nước mắt cho Trình Tang, cúi đầu nhẹ nhàng nói: "Nương, Vi Vi phải đi rồi."
Trái tim Trình Tang thắt lại, gắt gao nắm lấy tay nàng: "Sao Vi Vi lại phải đi?"
Tô Tiểu Tiểu quay đầu liếc nhìn Tạ Vân Hạc ở bên cạnh, buồn bã thấp giọng nói: "Cha bảo Vi Vi đi, muốn đuổi Vi Vi ra ngoài."
Tạ Vân Hạc: ... II
"Vi Vi không thể đi!" Trình Tang đột nhiên trở nên dữ tợn, giống như một con thú mẹ bảo vệ đứa con của mình.
Sắc mặt Tạ Vân Hạc tái nhợt vì ánh mắt của Trình Tang, vội vàng nhắm mắt nhắm mũi nói: "Ta không đuổi Vi Vi đi, nàng đừng nóng giận."
"Cha thật sự không đuổi Vi Vi đi sao?" Tô Tiểu Tiểu trưng ra vẻ mặt vô tội, chỉ chỉ Trình Thanh Tuyết đang trợn mắt há mồm: "Vi Vi ăn chim bồ câu của nàng ta, tát vào mặt nàng ta, cha có chắc là cha không tức giận với Vi Vi không?”
Khóe miệng Tạ Vân Hạc giật giật.
Trình Tang bảo vệ con, trừng mắt nhìn Trình Thanh Tuyết đầy vẻ hung hãn: "Vi Vị thích ăn bồ câu, vậy thì mau bắt tất cả bồ câu của nàng ta cho Vi Vi ăn!"
Trình Thanh Tuyết giận dữ xù lông: "Tại sao chứt"
Im miệng!" Trình Liên thì thào nói.
Trình Thanh Tuyết oan ức muốn chất.
Vốn dĩ muốn muon việc đại nương phát điên để loại đuổi hai kẻ lừa đảo này đi, kết quả tại sao lại giúp ả lừa đảo này có được thân phận chứ?
Còn liên luy đến bồ câu của nàng ta nhiều như vậy!
Trịnh Liên nhìn viền mắt nữ nhi đã đỏ hoe, khẽ cười nhẹ, đi tới bên cạnh Trình Tang nói: "Tỷ tỷ, Vi Vi chưa nói thích ăn bồ câu..."
Tô Tiểu Tiểu: "Ồ, ta thích."
Trình Liên: ”...'
Mi Cơ hất cằm lên: "Đúng vậy, tiểu thư nhà ta vô cùng thích, bồ câu của tiểu thư Trình Thanh Tuyết nuôi vừa mập vừa mềm, làm bồ câu nướng là thích hợp nhất. Đại tiểu thư, ta sợ bọn họ sẽ mang đồ giả tới, không bằng lát nữa để ta tự đi bắt bồ câu!”
Câu cuối cùng kia là nói với Trình Tang.
Trình Tang nhìn Mị Cơ với vẻ mặt mờ mịt, hỏi Tô Tiểu Tiểu: "Tiểu yêu tình này là ai?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Nàng ấy là nha hoàn của ta, tên là Mị Cơ."
"Gà?" Trình Tang vô cùng ngạc nhiên: "Nàng ta là một con gà (*) ư?"
(*) Từ "Cơ" (8) đồng âm với từ "Kê" (X6), nghĩa là con gà.
Tô Tiểu Tiểu: "Á, không phải..."
"Ta hiểu rồi!" Trình Tang hạ thấp giọng, nói nhỏ với Tô Tiểu Tiểu: "Nàng ta là một con điểu tinh”
Mặt Mi Cơ tối sâm lại, nàng ta xinh đẹp như vậy, dù gì cũng phải là hồ ly tinh chứ, tại sao lại là điểu tinh cơ chứ?
Tô Tiểu Tiểu ngăn cho khóe môi cong lên, nói với Trình Tang: "Đúng là điểu tinh rồi, nhưng cũng là một điểu tinh rất đáng gờm, bảo vệ Vi Vi, không để người ta làm tổn thương Vi Vi."
"Ồ" Trình Tang miễn cưỡng tiếp thu, nghiêm túc phân phó: "Tiểu điểu tinh, ngươi đi bắt bồ câu.'
Mi Cơ không thích xưng hô này, nhưng nàng ta lại thích ăn bồ câu.
Được rồi, thỏa hiệp.
Nàng ta mỉm cười đi tới trước mặt Trình Thanh Tuyết: "Chúng ta đi thôi!"
Trình Thanh Tuyết tức giận đến mức dậm chân!
Bạn cần đăng nhập để bình luận